10 Điều Răn của.. Vợ! CHỒNG ngoan nhất định phải GHI TẠC CẢ ĐỜI! Làm trai cho đáng nên trai Mười điều vợ dặn chớ sai một điều Thứ nhất không được nhậu nhiều Đúng năm rưỡi chiều là phải hồi gia Thứ hai không được lân la Những nơi thư giãn mát xa mát gần Thứ ba cứ mỗi cuối chiều Chở vợ đi sắm áo quần thời trang Thứ bốn tiền thưởng tiền lương Lãnh về nộp đủ vợ thương nhất đời Thứ năm vợ có lắm lời Cũng phải vui vẻ mà ngồi lắng nghe Thứ sáu tiền định đổi xe Sắm vàng cho vợ đi khoe xóm giềng Thứ bảy là phải thật siêng Giúp vợ chợ búa nấu ăn giặt đồ Thứ tám không được có bồ Không được tơ tưởng mấy cô chân dài Thứ chín không được bạc bài Không chơi đề đóm có ngày tàn gia Thứ mười không được bê tha Việc nước chu tất việc nhà đảm đang. Phiên bản 2: Thứ nhất: Thương một mình vợ và kính mến vợ trên hết mọi sự Thư hai: Chớ kêu tên một phụ nữ khác vô cớ hay có cớ Thứ ba: Giữ ngày Sinh Nhật của vợ Thứ bốn: Thảo kính cha mẹ vợ Thứ năm: Chớ giết người yêu của vợ Thứ sáu: Chớ làm sự dâm dục với em của vợ Thứ bảy: Chớ lấy tiền của vợ Thứ tám: Chớ nói dối vợ Thứ chín: Chớ muốn vợ người Thứ mười: Chớ tham của lạ Tóm lại: Kính vợ đắc thọ, Sợ vợ sống lâu, Nể vợ bớt ưu sầu, Để vợ lên đầu, là trường sinh bất tử.. Đánh vợ nhừ tử, là đại nghịch bất đạo. Vợ hỏi mà nói xạo, là trời đất bất dung. Chê vợ lung tung, là ngậm máu phun người. Gặp vợ mà không cười, là có mắt không tròng. Để vợ phiền lòng, là tru di tam tộc Vợ sai mà hằn hộc, là trời đánh thánh đâm, Vợ gọi mà ngậm câm, là lòng lang dạ sói. Để vợ nhịn đói, là tội nhân thiên cổ. Để vợ chịu khổ là bất tài vô dụng. Trốn vợ đi "ăn vụng", là ngũ mã phanh thây.. Vợ hát mà khen hay, là anh hùng thức thời Khen vợ hết lời, là thuận theo ý trời.. ý trời cái mà ý trời.. Chiều chiều bìm bịp kêu chiều Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi Ban ngày làm việc tả tơi Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường Nằm chung thì bảo.. chật giường Nằm riêng lại bảo.. tơ vương em nào Lãng mạn thì bảo.. tào lao Đứng đắn lại bảo.. người sao hững hờ Khù khờ thì bảo.. giai tơ Khôn lanh thì bảo.. hái mơ bao lần Cả đời cứ mãi phân vân Tơ lòng con gái biết mần sao đây?