Bài Thơ Con Cò Về Mẹ

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Zero, 23 Tháng hai 2023.

  1. Zero

    Zero Active Member Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    708
    Bài thơ Cò ơi cò bạc như vôi

    Lời bài thơ Con Cò nói về người mẹ là một bài thơ nổi tiếng từ 1 video clip quay cảnh 1 bà cụ già 93 tuổi đọc bài thơ này. Lưu ý là bài thơ này khác với bài thơ Con Cò của nhà thơ Chế Lan Viên cũng nói về tình mẹ nha các bạn.



    CỤ BÀ ĐỌC BÀI THƠ CON CÒ XÚC ĐỘNG


    Con cò lặn lội bờ sông

    Cò ơi sao lại quên công mẹ già

    Hỏi rằng ai đẻ cò ra

    Mà cò lại bỏ mẹ già không nuôi.

    Nhớ khi đi ngược về xuôi,

    Mẹ đi bắt tép, mẹ nuôi được cò

    Những ngày mưa lũ gió to

    Công mẹ bắt tép nuôi cò, cò quên.

    Vợ con cò để hai bên

    Công cha nghĩa mẹ cò quên hết rồi

    Cò ơi cò bạc như vôi

    Công cha sữa mẹ bằng đồi núi cao.

    Cò ơi cò nghĩ thế nào

    Mẹ đi bắt tép, thụt vào hố sâu

    Nuôi cò, cò lớn bằng đầu

    Nhớ khi cò bé bú bầu sữa ngon.

    Nhớ khi còn bé cỏn con

    Bây giờ cò lớn, có còn nhớ không?

    Vì đâu có cánh có lông

    Mà cò đã vội quên công mẹ già

    Hỏi rằng ai đẻ cò ra

    Mà cò lại bỏ mẹ già không nuôi..

    [​IMG]

    [​IMG]

    Còn đây là bài thơ Con Cò của nhà thơ Chế Lan Viên

    Con Cò

    I

    Con còn bế trên tay

    Con chưa biết con cò

    Nhưng trong lời mẹ hát

    Có cánh cò đang bay:

    "Con cò bay la

    Con cò bay lả

    Con cò Cổng Phủ

    Con cò Đồng Đăng.."


    Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn

    Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ

    "Con cò ăn đêm

    Con cò xa tổ

    Cò gặp cành mềm

    Cò sợ xáo măng.."


    Ngủ yên, ngủ yên, cò ơi, chớ sợ

    Cành có mềm, mẹ đã sẵn tay nâng

    Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân

    Con chưa biết con cò con vạc

    Con chưa biết những cành mềm mẹ hát

    Sữa mẹ nhiều, con ngủ chẳng phân vân

    II

    Ngủ yên, ngủ yên, ngủ yên

    Cho cò trắng đến làm quen

    Cò đứng ở quanh nôi

    Rồi cò vào trong tổ

    Con ngủ yên thì cò cũng ngủ

    Cánh của cò, hai đứa đắp chung đôi

    Mai khôn lớn, con theo cò đi học

    Cánh trắng cò bay theo gót đôi chân

    Lớn lên, lớn lên, lớn lên..

    Con làm gì?

    Con làm thi sĩ

    Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ

    Trước hiên nhà

    Và trong hơi mát câu văn

    III

    Dù ở gần con

    Dù ở xa con

    Lên rừng xuống bể

    Cò sẽ tìm con

    Cò mãi yêu con

    Con dù lớn vẫn là con của mẹ

    Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con

    À ơi!

    Một con cò thôi

    Con cò mẹ hát

    Cũng là cuộc đời

    Vỗ cánh qua nôi

    Ngủ đi, ngủ đi!

    Cho cánh cò, cánh vạc

    Cho cả sắc trời

    Đến hát

    Quanh nôi

    Nguồn: Chế Lan Viên toàn tập (Vũ Thị Thường sưu tập và biên soạn), NXB Văn học, 2002
     
    Chỉnh sửa cuối: 25 Tháng hai 2023
Từ Khóa:

Chia sẻ trang này

Đang tải...