Xin đừng hỏi vì sao em yêu anh Bởi ngôn từ nói lời nào cho đủ Chỉ biết rằng khi xa thì rất nhớ Lúc gần bên muốn má tựa vai kề Xin đừng hỏi vì sao em yêu anh Muốn bên anh đến bạc đầu hạnh phúc Em chẳng sợ dù bến trong hay đục Vì có anh luôn dõi bước mỗi ngày Xin đừng hỏi vì sao em yêu anh Bởi trái tim khát khao người hiểu nó Nào phân biệt giàu sang hay khốn khó Để ý chi chuyện danh lợi thiệt hơn Xin đừng hỏi vì sao em yêu anh Muốn cùng anh chung một nhà sớm tối Ngày cuối tuần cùng đi thăm ngoại nội Quấn quýt quây quần vui phút đoàn viên Xin đừng hỏi vì sao em yêu anh Dù ngoài kia họ hơn anh mọi mặt Trong tình yêu cái gọi là so sánh Chẳng bền lâu chẳng thật dạ anh à Xin đừng hỏi vì sao em yêu anh Mà hãy nói anh yêu em nhiều lắm Dắt tay em qua bóng đêm sâu thẳm Vượt gió giông vượt cám dỗ tầm thường Xin đừng hỏi vì sao em yêu anh.. Thảo Tóc Ngắn.
Đừng Hỏi Vì Sao Đừng hỏi vì sao em yêu anh Em cũng tự hỏi lòng mình như thế Mắt quá trong mắt nhìn thấy đáy Anh hiền hòa trong mắt để em yêu Anh đừng hỏi em yêu anh bao nhiêu Tình yêu em không thể là số lượng Giữa một biển trời bao la rộng lớn Vậy mà chẳng ngoài ai khác để em yêu Anh đừng hỏi vầng trăng ấy bao đêm Soi giữa đại dương đong đầy tình ái Anh là con sóng bờ vai ôm lấy Em Bờ cát mềm với tiếng gió du dương Biết tình yêu là trang giấy vô thường Yêu đương ngập tràn rồi cũng mong manh dễ vỡ Nhưng anh ơi dẫu đất trời thay đổi Em vẫn trọn trời duy nhất mỗi anh thôi. Hồ Xuân Thu.
Chỉ Có Một Anh Thôi Anh đừng hỏi vì sao em yêu anh Đơn giản lắm, câu trả lời vẫn thế Em yêu anh vì ở đời không thể Còn gì hơn ngoài anh để em yêu Đừng hỏi em yêu anh được bao nhiêu Bởi tình em không phải là số lượng Em chỉ biết nó bao la rộng lớn Trước tình em trời biển cũng chào thua Nhưng với em yêu thế vẫn chưa vừa Nếu em được hóa mình tròn chín kiếp Thì anh ơi, em vẫn còn yêu tiếp Bởi trên đời Chỉ Có Một Anh Thôi! - Đừng hỏi vì sao em yêu anh Chẳng khi nào em trả lời câu hỏi đó Nếu có lý do thì yêu làm chi nữa Yêu một người cần gì biết tại sao. Có lẽ nào em chỉ yêu màu áo Hay cầu vai anh lóng lánh sắc vàng Có lẽ nào em chỉ thế thôi Không có tình yêu cho anh chân thật? Không anh ơi em yêu người lính trẻ Vai ba lô mang khẩu súng trường Bước quân hành xuôi ngược đổ mồ hôi Đêm tối rừng khuya với nỗi nhớ nhà. Có khi nào em lại tầm thường Không biết anh chấp hành quân lệnh Không biết anh đang vì nhiệm vụ Quên mất rằng có hẹn cùng em. Có khi nào hai đứa cách xa Em ngả lòng vì sự quan tâm khác Để lòng anh ngơ ngác buổi quay về Nhìn lại người tình mà nghẹn chua cay? Anh yêu này đừng vội nghĩ em sai Một ngày mai gia đình hai đứa Em chu toàn cho anh lo việc nước Yêu lính rồi đừng ai hỏi tại sao.