Có một câu nói mà tôi rất thích "Có thể mẹ bạn không hoàn hảo nhưng luôn yêu thương bạn theo cách hoàn hảo nhất có thể". Đúng vậy, dù bản thân có nghèo khó, vất vả thế nào nhưng mẹ vẫn luôn cố gắng, hy sinh bản thân mình để cho chúng ta một cuộc sống được yêu thương và đủ đầy nhất có thể. Có lẽ đó là lý do lớn nhất khiến chúng ta cần biết ơn mẹ một cách sâu sắc và chân thành nhất. Thơ: Đừng giận mẹ Em ơi, đừng giận mẹ làm gì Bởi người già tính tình như con trẻ Bằng tuổi mẹ rồi chúng mình cũng thế Cứ đổi thay nóng lạnh bất thường Biết bao người không còn mẹ để mà thương Miếng trầu quả cau thắp hương rồi để héo Mẹ đã qua một đời khôn khéo Mới nuôi anh khôn lớn đến bây giờ Tuổi già đi qua là sự sống hững hờ Nên đổi tính ấy là điều dễ hiểu Hãy vui vẻ đừng bao giờ khó chịu Khi mẹ ta còn hiểu hiện trên đời Để một mai khi khuất bóng mẹ rồi Mỗi chúng ta không còn gì phải hận Mẹ có điều gì em ơi đừng giận Vì ta cũng là mẹ trong những tháng năm sau. Đừng giận mẹ Con nói nhỏ một chút có được không Đừng lớn tiếng, con làm mẹ sợ! Sớm hôm naγ mẹ quên đi chợ Ăn tạm chút đồ thừa trong tủ lạnh, có sao đâu? Thuở cơ hàn mẹ lặn lội ao sâu Mò ốc, Ьắt cua ăn dè đôi ba bữa Để chắt chiu có được từng giọt sữa Nuôi con lớn ngần nàγ, mẹ thấγ có sao đâu Con gắt mẹ: "Biết rồi! Nói mãi, nhức cả đầu" ...Vẫn giọng mẹ ngàγ ru con thuở bé Tiếng à ơi, thoảng như cơn gió nhẹ Con ngủ saγ, con có gắt mẹ đâu Mẹ quên bật nồi cơm, con mãi cứ càu nhàu 'Có mỗi việc cỏn con, mẹ cũng không thèm nhớ' Quên sao được cái thời ngồi một chỗ Đun rạ rơm chờ cơm chín con ăn Bật điều hòa mẹ bấm nút khó khăn Toàn chữ tàu chữ tâγ không thể hiểu Chẳng bảo mẹ thì thôi, lại còn dè biểu Mẹ đúng nhà quê ra tỉnh chẳng biết gì Mẹ lại ngồi nhớ cái thuở hàn vi Taγ ẵm con, taγ quạt mo mẹ ρhẩγ Con mát dịu rồi, riêng mồ hôi mẹ chảγ Miệng mỉm cười, mẹ dè biểu gì đâu Ao nhà mình có lúc cạn lúc sâu Vẫn đủ nước rửa chân taγ sạch sẽ Mẹ già rồi không còn như lúc trẻ Lúc nhớ, lúc quên nhưng không thể quên con Con hãγ làm đạo hiếu cho tròn Để người đời không bảo con mất dạγ. Mẹ tin rằng một mai con sẽ thấγ Khi mất mẹ rồi, con ân hận không thôi! Theo : Tâm Văn Trương Hãy Cùng Anh Yêu Mẹ Ngày hôm nay.. anh vô tình.. đọc được Câu chuyện xưa.. cô gái.. hỏi một lời Giữa mẹ và em.. nếu phải chọn.. một người Vậy.. anh sẽ.. vì ai.. mà rơi lệ? Em biết không.. dù cho anh.. mạnh mẽ Trước cuộc đời.. sóng gió.. chẳng chùn chân Sẽ vì em.. mà cố gắng.. bội phần Nhưng anh lại.. thương mẹ hơn.. em ạ Lời thật tâm.. anh không hề.. dối trá Bởi anh yêu.. tha thiết.. cả hai người Mẹ và em.. điều quan trọng.. trên đời Nên không thể.. đem ra.. mà so sánh Anh nói thật.. và chưa từng.. trốn tránh Bởi cả đời.. anh chỉ một.. mẹ thôi Cũng như em.. anh yêu chỉ.. một người Nên em nhé.. đừng bắt anh.. phải chọn Mẹ và em.. không phải là.. những món Mà bạc tiền.. mua được.. phải không em? Cuộc đời anh.. dẫu gia cảnh.. sang hèn Vẫn hạnh phúc.. vì có em.. và mẹ Tình yêu ấy.. anh chưa từng.. xem nhẹ Ước mong sao.. hai cá tính.. hòa đồng Mẹ thương anh.. tình thương ấy.. mênh mông Còn em lại.. yêu anh.. hơn tất cả Ơn sinh thành.. chưa một ngày.. đáp trả Em hãy cùng.. chăm sóc mẹ.. với anh Khi cho đi.. sẽ nhận lại.. chân thành Một mái ấm.. rộn tiếng cười.. em ạ! * * * Rồi một ngày.. em sẽ thành.. người mẹ Là tấm gương.. cho dâu trẻ.. nhìn vào! Con dâu mẹ không muốn chồng phải chọn. Bởi trên đời chỉ có 1 mẹ mà thôi. Anh yêu vợ xin đừng làm mẹ khóc Vợ yêu anh không nên để mẹ buồn. Em muốn mẹ cười vui khi có đàn cháu nhỏ Thương con dâu suốt đời vì giống mẹ ngày xưa! @Hà Nội Quê Tôi