Bài thơ tình của Lý Mạc Sầu trong tiểu thuyết thần điêu đại hiệp đã trở thành bất hủ đối với những người hữu tình trên thế gian, bài thơ mà nàng đã cay đắng thốt lên khi bị phụ tình và cả khi gieo mình nơi biển lửa của Tuyệt Tình cốc. Hỏi thế gian tình là gì? Hỏi thế gian tình ái là chi Mà đôi lứa thề nguyền sống chết Nam bắc hai đàng rồi ly biệt Mưa dầm dãi nắng hai ngả quan san Thiếp nhớ chàng muôn ngàn đau khổ Thiếp nhớ chàng khốn khổ xiết bao Giờ chàng đang ở nơi nao Nhấp nhô mây núi nao nao cõi lòng. Bài thơ của Lý Mạc Sầu tiếng Trung Quốc: Hỏi thế gian tình là gì tiếng trung 摸魚兒-雁丘 問世間、情是何物, 直教生死相許? 天南地北雙飛客, 老翅幾回寒暑. 歡樂趣、 離別苦, 就中更有痴兒女. 君應有語, 渺萬里層雲. 千山暮雪, 隻影向誰去? 橫汾路、 寂寞當年蕭鼓, 荒煙依舊平楚. 招魂楚些何嗟及, 山鬼暗啼風雨. 天也妒、 未信與, 鶯兒燕子俱黃土. 千愁萬古, 為留待騷人. 狂歌痛飲, 來訪雁丘處. Mô ngư nhi - Nhạn khâu Vấn thế gian tình thị hà vật, Trực giao sinh tử tương hứa? Thiên nam địa bắc song phi khách, Lão sí kỷ hồi hàn thử. Hoan lạc thú, Ly biệt khổ, Tựu trung cánh hữu si nhi nữ. Quân ưng hữu ngữ, Diểu vạn lý tằng vân. Thiên sơn mộ tuyết, Chích ảnh hướng thùy khứ? Hoành Phần lộ, Tịch mịch đương niên tiêu cổ, Hoang yên y cựu bình sở. "Chiêu hồn" Sở ta hà ta cập, "Sơn quỷ" ám đề phong vũ. Thiên dã đố, Vị tín dữ, Oanh nhi yến tử câu hoàng thổ. Thiên sầu vạn cổ, Vi lưu đãi tao nhân. Cuồng ca thống ẩm, Lai phỏng nhạn khâu xứ. Dịch nghĩa Hỏi thế gian, tình là vật gì, Mà khiến (những chú chim nhạn này) sống chết hẹn thề nhau? Dù trời nam hay đất bắc, hai kẻ vẫn luôn sát cánh bên nhau, Đã trải qua biết bao lúc cùng nhau ấm lạnh. Niềm vui thú khi hoan lạc, Nỗi khổ lúc chia lìa, Chung quy đều chỉ vì có tình si như người nam si tình kẻ nữ. Lời người phải nói ra đi, Nhưng đã xa mịt mù trên tầng mây vạn dặm (tức đã chết). Từ nay ta sớm chiều qua ngàn non tuyết, Bóng lẻ này biết về đâu cùng ai? Trên dải sông Phần, Tiếng nhạc trống, tiêu rộn rã năm xưa nay đã thành tịch mịch, Rừng cây trải rộng, khói hoang xen lẫn. Bài "Chiêu hồn" cất lên đâu còn kịp, Khúc "Sơn quỷ" cũng ảm đạm trong mưa gió. Trời cũng biết ghen tị, Há vẫn còn chưa tin ư, Đôi kẻ yến oanh rồi cũng trở thành nấm đất. Ngàn mối sầu đành để lưu truyền tới vạn đời sau, Để đối đãi những tao nhân mặc khách. (Sẽ có người) hát trong điên cuồng, uống rượu trong đau khổ, Tới tìm thăm lại nấm mộ chim nhạn này. Lý Mạc Sầu yêu ai? Lý Mạc Sầu là đệ tử chân truyền của phái Cổ Mộ, như bao nữ nhân phái Cổ Mộ khác, Lý Mạc Sầu cũng phải lập một lời thề: "Không bao giờ rời khỏi Cổ Mộ đài, trừ phi đã phải lòng một trang nam tử" nhưng nàng cũng chỉ là một nữ nhi thường tình, hiền dịu và yếu đuối, muốn yêu và được yêu. Và nàng đã phạm vào lời thề nghiệt ngã ấy, nàng cam tâm chịu tiếng phản bội sư môn, phụ bạc sư phụ, vứt bỏ cả lễ tiết của người theo đạo, trở thành kẻ thân khoác áo đạo mà tâm không có đạo.. tất cả chỉ để được sống bên người nàng yêu say đắm là Lục Triển Nguyên. Nàng cùng Lục Triển Nguyên thề non hẹn biển cùng nhau, ước định mãi mãi có nhau. Lý Mạc Sầu đã từ bỏ tất cả để theo tiếng gọi trong sâu thẳm trái tim và nàng đang rất hạnh phúc, ngỡ rằng những hy sinh của nàng âu cũng là xứng đáng. Nhưng ông trời thật khéo trêu người. Một Hà Cán Quân ngây thơ duyên dáng xuất hiện, lấy đi trái tim của Lục Triển Nguyên vĩnh viễn, cũng là lấy đi tình yêu duy nhất của Lý Mạc Sầu mãi mãi.. Lý Mạc Sầu chới với giữa cuộc đời, nàng không có sự lựa chọn nào cho bản thân khi giờ đây nàng đã mất đi tất cả. Nỗi đau quá lớn khiến Lý Mạc Sầu khoác lên mình bộ mặt lạnh lùng, oan nghiệt, mang đầy hơi thở gấp gáp của lòng tự tôn và thói ích kỉ. Nàng đi khắp thế gian gây thù chuốc oán, đôi tay nhỏ bé của nàng nhuốm đầy máu tươi của biết bao anh hùng nữ hiệp trên giang hồ. Lý Mạc Sầu trở thành một ma đầu giết người không gớm tay, bị tất cả mọi người khinh ghét và căm hận nhưng nàng vẫn ngẩng đầu bước tiếp con đường ấy để đứng trên cao khinh thị mọi thứ, để ve vuốt lòng kiêu hãnh đang bị tổn thương. Và lòng căm thù của Lý Mạc Sầu đạt đến đỉnh điểm khi nàng giết cả nhà Lục Triển Nguyên, mang đến cho người mình yêu một kết cục vô cùng bi thảm. Giờ đây ta chỉ có thể thấy ở Lý Mạc Sầu sự tàn độc và ích kỷ chế ngự tình cảm yếu đuối.. Người ta nói yêu là phải biết hy sinh cho người mình yêu, yêu là hạnh phúc khi thấy người mình yêu hạnh phúc nhưng Lý Mạc Sầu đã chối bỏ những luân lý đạo đức về sự hy sinh và lòng cao thượng đó, đối với nàng yêu là hận, yêu là muốn chiếm đoạt. Nhưng dù cố che giấu nỗi lòng của mình thì ẩn sâu trong con người Lý Mạc Sầu vẫn là một tình yêu sâu nặng với Lục Triển Nguyên và một khao khát có được hạnh phúc.. Lý Mạc Sầu từng tha mạng cho Lục Vô Song và Trình Anh, cháu của Lục Triển Nguyên khi nhìn thấy chiếc khăn kỷ vật năm xưa nàng trao cho chàng Lục. Lý Mạc Sầu từng che chở cho Quách Tương, ái nữ của Hoàng Dung và Quách Tĩnh, đứa trẻ mà nàng tưởng là nghiệt chủng của một mối tình phi lễ giáo giữa Dương Quá và Tiểu Long Nữ, tuy rằng luôn miệng dọa giết đứa bé nhưng Lý Mạc Sầu lại chăm sóc, yêu thương và nâng niu nó. Phải chăng bên một Quách Tương bé nhỏ ngây thơ, Lý Mạc Sầu đã trở về bản ngã của con người mình? Lý Mạc Sầu từng vì vẻ bề ngoài của Công Tôn Chỉ, cốc chủ Tuyệt Tình cốc, giống với Lục Triển Nguyên mà nghe theo những lời đường mật của hắn để cuối cùng chết giữa biển lửa Tuyệt Tình. Vô Danh đại hiệp từng nói: "Sự lạnh lùng, tàn bạo cũng do chữ yêu mà ra. Mà một kẻ còn biết yêu, suy cho cùng vẫn là 1 kẻ có tình". Lý Mạc Sầu biết yêu, biết hận nên nàng vẫn là một người có tình trên thế gian chứ không phải một ma đầu tàn độc chỉ biết dùng Băng phách ngâm chăm và Ngũ độc thần chưởng làm bao đại cao thủ đến nơi cửu ngưỡng. Và đến những giây phút cuối cùng trên cuộc đời, trong đầu Lý Mạc Sầu vẫn chỉ có một hình bóng Lục Triển Nguyên. Thương thay cho Lý Mạc Sầu! Yêu một đời hận một đời mà kết thúc lại không được gì ngoài sự căm hận của giang hồ và một cái chết đầy bi thảm.. âu cũng vì một chữ "TÌNH" mà ra..