Cảm Nghi Của Em Sau Khi Đọc Bài Thơ Chạy Giặc

Thảo luận trong 'Học Tập' bắt đầu bởi Misa, 19 Tháng mười một 2025 lúc 7:52 AM.

  1. Misa

    Misa New Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    21

    Nêu ý nghĩa bài thơ Chạy giặc


    Bài thơ Chạy giặc của Nguyễn Đình Chiểu mang một ý nghĩa vô cùng sâu sắc, phản ánh chân thực tâm trạng của nhân dân Nam Bộ trong buổi đầu thực dân Pháp xâm lược.

    Bài thơ Chạy Giặc

    Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây

    Một bàn cờ thế phút sa tay

    Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy

    Mất ổ đàn chim dáo dác bay

    Bến Nghé cửa tiền tan bọt nước

    Đồng Nai tranh ngói nhuốm màu mây

    Hỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng

    Nỡ để dân đen mắc nạn này?

    Nguyễn Đình Chiểu

    [​IMG]

    Qua từng hình ảnh đời thường như chợ tan, lũ trẻ chạy loạn, chim dáo dác bay, nhà cửa tan hoang, tác giả không chỉ ghi lại cảnh tượng rối loạn mà còn khắc họa một nỗi đau lớn của cả dân tộc. Đó là nỗi đau mất đi sự yên bình vốn có, nỗi đau của người dân vô tội bị cuốn vào vòng xoáy chiến tranh. Những hình ảnh bình dị nhưng đầy ám ảnh ấy nhắc nhở chúng ta rằng chiến tranh không chỉ tàn phá đất nước mà còn tước đi hạnh phúc và cuộc sống thường ngày của biết bao con người. Đồng thời, bài thơ cũng là tiếng nói tố cáo mạnh mẽ tội ác của thực dân Pháp – những kẻ đã gieo rắc khổ đau và chết chóc lên một vùng đất vốn yên bình.

    Tuy nhiên, điều làm nên chiều sâu ý nghĩa của bài thơ không chỉ nằm ở sự phơi bày tội ác, mà còn ở câu hỏi cuối bài: Trang dẹp loạn rày đâu vắng?

    Câu hỏi ấy như một lời trách móc, đồng thời là nỗi trăn trở về trách nhiệm của những người cầm quyền trong lúc giặc đến. Nó thể hiện khát vọng cháy bỏng của tác giả và nhân dân: Mong có người đứng lên bảo vệ xóm làng, bảo vệ Tổ quốc. Từ đó, bài thơ gửi gắm một thông điệp lớn lao về tinh thần yêu nước, về trách nhiệm của mỗi con người trước vận mệnh dân tộc. Ý nghĩa của Chạy giặc vì thế vượt lên khỏi khuôn khổ một bài thơ thời chiến, trở thành lời nhắc nhở đầy tính nhân văn về giá trị của hòa bình, về nỗi khổ mà giặc ngoại xâm gây ra, và về sự cảnh giác, đoàn kết cần có để giữ gìn đất nước. Bài thơ không chỉ nói cho quá khứ mà còn chạm đến hiện tại, như một tiếng vọng từ lịch sử giúp chúng ta thêm trân trọng những gì đang có.

    Cảm nghĩ của em khi đọc bài thơ Chạy giặc


    Dưới đây là bài cảm nghĩ của em khi đọc bài thơ Chạy giặc, văn phong nhẹ nhàng, chân thật, phù hợp kiểu bài cảm nhận của học sinh.

    Cảm nhận 1:

    Khi đọc bài thơ Chạy giặc của Nguyễn Đình Chiểu, em cảm thấy trước mắt mình hiện lên một bức tranh đầy hỗn loạn và đau thương của những ngày đầu thực dân Pháp nổ súng xâm lược. Những hình ảnh tưởng như đơn giản như chợ tan, trẻ nhỏ chạy loạn, đàn chim bay dáo dác.. lại khiến em thấy rõ nỗi lo sợ, sự bất lực và khổ đau của người dân vô tội. Em tưởng tượng ra cảnh những con người hiền lành đang sống cuộc sống bình yên bỗng chốc phải bỏ chạy để thoát khỏi bom đạn, và điều đó khiến em thật sự xót xa. Qua bài thơ, em không chỉ thấy được tội ác của giặc ngoại xâm mà còn cảm nhận được tấm lòng yêu nước sâu sắc của Nguyễn Đình Chiểu. Đặc biệt, câu hỏi cuối bài khiến em suy nghĩ rất nhiều: Khi đất nước lâm nguy, những người có trách nhiệm bảo vệ dân lại không xuất hiện. Câu hỏi ấy như một lời nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi con người đối với quê hương. Bài thơ khiến em hiểu hơn giá trị của hòa bình, của cuộc sống bình yên mà hôm nay chúng em đang được hưởng. Đồng thời, nó cũng khiến em biết ơn những người đã chiến đấu để bảo vệ đất nước. Đọc Chạy giặc, em cảm nhận rõ sức mạnh của thơ ca yêu nước và càng thêm trân trọng lịch sử của dân tộc mình.

    Cảm nhận 2:

    Khi đọc bài thơ Chạy giặc, em cảm nhận được một nỗi đau âm ỉ lan ra từ từng câu chữ, như tiếng thở dài bất lực của cả một thời kỳ lịch sử. Bài thơ không miêu tả những trận đánh lớn, không mô tả cảnh quân giặc tràn đến bằng những hình ảnh dữ dội, nhưng chính sự bình dị trong từng chi tiết lại làm em thấy rõ sự tàn khốc của chiến tranh. Một khu chợ tan tác, những đứa trẻ chạy lơ xơ, đàn chim hoảng loạn bay.. đều là những khoảnh khắc rất đời thường, vậy mà lại trở thành bằng chứng đau xót cho sự sụp đổ của cuộc sống yên bình. Em cảm nhận được nỗi thương dân sâu nặng của Nguyễn Đình Chiểu khi ông để trái tim mình run lên trước từng cảnh đời khốn khó. Điều khiến em suy nghĩ nhất chính là câu hỏi cuối bài: Người có trách nhiệm dẹp loạn đang ở đâu khi dân đen lâm nạn? Câu hỏi ấy không chỉ dành cho thời xưa, mà còn vang vọng đến hôm nay, nhắc nhở mỗi thế hệ phải có ý thức bảo vệ quê hương, bảo vệ con người. Bài thơ giúp em hiểu rằng mất mát trong chiến tranh không chỉ là lãnh thổ hay tài sản, mà còn là sự tan vỡ của niềm tin, của những điều bình dị vốn làm nên cuộc sống. Chạy giặc vì thế không chỉ là bài thơ tố cáo giặc ngoại xâm, mà còn là lời nhắc nhở để em biết trân trọng hòa bình, biết ơn những người đã giữ gìn đất nước để em được sống trong hiện tại bình yên này.

    Hài hước:

    Khi đọc bài thơ Chạy giặc, cảm giác đầu tiên của em là: Ôi trời ơi, thời xưa mà cảnh chạy loạn cũng căng thẳng chẳng kém phim hành động bom tấn bây giờ! Chỉ khác một điều là ngày nay người ta chạy vì zombie hay robot nổi loạn, còn ngày xưa dân mình chạy vì súng Tây. Vậy mà chỉ bằng vài câu thơ ngắn ngủi, Nguyễn Đình Chiểu khiến em thấy như mình đang đứng giữa cảnh hỗn loạn ấy: Chợ tan nhanh như phiên sale hết hàng, trẻ con chạy lơ xơ như vừa nghe tiếng mẹ gọi dọn nhà, còn đàn chim thì bay tán loạn như bị ai giật mất tổ. Cảnh tượng vừa thương vừa buồn, nhưng lại khiến lòng em quặn lại một cách rất thật.

    Điều khiến em ngạc nhiên nhất là cảm xúc ẩn sau những hình ảnh tưởng như nhẹ nhàng ấy lại mạnh đến mức khiến em thấy nghẹn ở cổ. Giặc đến, dân chạy, nhà cửa tan hoang – tất cả đều thể hiện quá rõ sự bất lực của người dân trước biến cố. Nhưng rồi đến câu cuối cùng, em như bị tác giả "quay sang hỏi thẳng mặt" : Người dẹp loạn đâu? Ủa chứ lúc dân chạy muốn sấp mặt như vậy, các ông quan đi đâu hết rồi? Câu hỏi nghe nhẹ nhưng đâm sâu như mũi tên, vừa trách móc, vừa đau, vừa như một tiếng hét trong tuyệt vọng.

    Thú thật, đọc xong em vừa thấy thương dân xưa, vừa thấy nể tấm lòng của Nguyễn Đình Chiểu – một người mù nhưng lại nhìn rõ thời cuộc hơn khối kẻ sáng mắt. Bài thơ khiến em nhận ra hòa bình mình đang sống quý đến mức nào. Chẳng cần chạy, chẳng sợ tiếng súng, chẳng lo chợ tan hay chim bay dáo dác. Chỉ cần nghĩ đến cảnh ngày xưa thôi là em biết trân trọng hiện tại hơn rất nhiều.

    Đọc Chạy Giặc và tâm sự của 1 học sinh lớp 8


    Khi đọc bài thơ Chạy giặc của thầy Nguyễn Đình Chiểu, em thấy trong lòng mình có một cảm xúc rất khó tả. Mới đầu đọc em tưởng chỉ là cảnh mọi người chạy trốn bình thường, nhưng càng đọc, em càng thấy buồn và thương dân mình ngày xưa vô cùng. Chỉ một tiếng súng Tây nổ lên mà cả xóm cả làng hoảng loạn. Chợ tan nhanh như bị bão cuốn, trẻ con thì chạy lơ xơ, còn chim chóc cũng bay tán loạn vì sợ hãi. Em tưởng tượng ra cảnh ấy và cảm giác như chính mình đang đứng giữa làng, chứng kiến mọi người chạy trốn trong nước mắt.

    Điều làm em suy nghĩ nhất chính là nỗi đau của người dân vô tội. Họ đâu làm gì sai, chỉ đang sống cuộc sống bình thường thì giặc lại đến cướp đi tất cả. Đọc đến đoạn đó, em cảm thấy rất thương và còn thấy biết ơn vì giờ đây em được sống trong hòa bình, không phải trải qua những ngày tháng chạy trốn khổ cực như vậy.

    Nhưng câu khiến em suy nghĩ nhiều nhất là câu cuối của bài thơ. Tác giả hỏi rằng người có nhiệm vụ dẹp loạn đang ở đâu khi dân khổ như thế. Em cảm giác câu hỏi ấy giống như một tiếng thở dài, vừa buồn, vừa trách, vừa đau xót. Nó làm em hiểu rằng ngày xưa dân mình đã phải chịu nhiều thiệt thòi vì không có ai đứng ra bảo vệ đúng lúc.

    Sau khi đọc xong bài thơ, em cảm thấy càng yêu lịch sử dân tộc hơn và trân trọng cuộc sống hiện tại hơn. Em thấy biết ơn những người đã chiến đấu để đất nước được bình yên. Và em tự nhủ rằng mình phải cố gắng học thật tốt để mai sau góp phần xây dựng đất nước, để không ai phải rơi vào cảnh chạy giặc đau thương như trong bài thơ nữa.

    [​IMG]

    Viết đoạn văn cảm nhận về bài thơ Chạy giặc


    Bài thơ Chạy giặc của Nguyễn Đình Chiểu là một trong những tiếng kêu bi thương nhưng mạnh mẽ nhất của văn thơ yêu nước nửa sau thế kỷ XIX. Chỉ với tám câu thơ ngắn gọn, tác giả đã tái hiện cả một bức tranh hỗn loạn và đau thương của nhân dân Nam Bộ trong buổi đầu thực dân Pháp nổ súng xâm lược. Khi đọc bài thơ, em như nhìn thấy trước mắt mình một cảnh tượng nháo nhác, tan tác: Tiếng súng Tây vang lên bất ngờ, khu chợ vốn đông vui bỗng chốc trở nên hoang tàn, những đứa trẻ hoảng sợ chạy trốn, đàn chim bay dáo dác như chính thiên nhiên cũng bị giật mình trước thảm cảnh. Từng hình ảnh nhỏ, tưởng như bình dị ấy lại chứa đựng một sức gợi ghê gớm, làm nổi bật sự tàn khốc của chiến tranh và nỗi khổ của người dân vô tội. Điều khiến em xúc động nhất là lòng thương dân sâu sắc của Nguyễn Đình Chiểu. Ông không miêu tả cảnh chiến đấu oanh liệt hay khí thế hào hùng, mà chọn ghi lại những cảnh đời bình dân, những khoảnh khắc đau thương của người dân lầm than.

    Qua đó, em cảm nhận được trái tim chan chứa tình yêu thương con người của tác giả. Bài thơ không chỉ phản ánh nỗi đau vật chất mà còn thể hiện sự đổ vỡ của cuộc sống bình yên, của trật tự xã hội vốn quen thuộc. Bên cạnh nỗi thương dân, bài thơ còn bộc lộ nỗi phẫn uất của tác giả. Câu hỏi cuối bài: Hỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng? Được xem như tiếng gọi trách móc những người có trách nhiệm bảo vệ dân, bảo vệ nước nhưng lại bỏ mặc dân khi giặc ập đến. Đó không chỉ là câu hỏi của riêng tác giả, mà còn là nỗi lòng của hàng ngàn người dân vô tội thời bấy giờ. Điều này khiến em suy nghĩ rất nhiều về vai trò của những người lãnh đạo, của tinh thần trách nhiệm với nhân dân.

    Càng đọc, em càng thấy rõ tinh thần yêu nước thiết tha của Nguyễn Đình Chiểu. Cả bài thơ tuy không có một câu trực tiếp nói về lòng yêu nước nhưng lại toát lên một tình yêu mãnh liệt đối với quê hương, đối với nhân dân và nỗi xót xa trước thực cảnh đất nước bị xâm lăng. Sau khi đọc xong bài thơ, em cảm thấy trân trọng hơn hòa bình mà hôm nay mình đang có. Em hiểu rằng để có được cuộc sống bình yên như bây giờ, ông cha ta đã trải qua rất nhiều mất mát, đau thương. Bài thơ khiến em biết ơn những thế hệ đi trước và nhắc nhở bản thân phải cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người có ích, góp phần xây dựng và bảo vệ đất nước. Chạy giặc vì thế không chỉ là một tác phẩm mang giá trị lịch sử, mà còn là bài học sâu sắc về lòng yêu nước, lòng nhân ái và trách nhiệm công dân.

    Đoạn văn ngắn:

    Đọc "Chạy giặc" của Nguyễn Đình Chiểu, người đọc không khỏi xót xa trước bức tranh hiện thực đầy máu và nước mắt của đất nước trong những ngày đầu thực dân Pháp xâm lược. Ngay từ những câu thơ đầu, âm thanh "tiếng súng Tây" vang lên giữa phiên chợ đông đúc đã báo hiệu sự sụp đổ của một thời bình yên, đẩy tình thế đất nước vào cảnh "bàn cờ thế phút sa tay". Tác giả đã sử dụng những từ láy giàu sức gợi như "lơ xơ", "dáo dác" để khắc họa sự hoảng loạn tột độ của cả con người và thiên nhiên. Cảnh tượng lũ trẻ lạc đàn, chim mất tổ, Bến Nghé tan hoang, Đồng Nai nhuốm khói lửa khiến lòng người quặn thắt. Bài thơ không chỉ là một văn bản văn học, mà còn là một thước phim tư liệu sống động, ghi lại nỗi đau mất nước và sự tàn phá khủng khiếp của chiến tranh đối với cuộc sống dân lành.
     
  2. Misa

    Misa New Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    21

    Cảm nhận về bài thơ Chạy giặc của Nguyễn Đình Chiểu


    Trong nền văn học trung đại Việt Nam, Nguyễn Đình Chiểu rực sáng như một ngôi sao với nhân cách cao đẹp và tấm lòng yêu nước thương dân sâu sắc. Nếu "Lục Vân Tiên" là tiếng nói của đạo lý làm người, thì "Chạy giặc" lại là bức tranh hiện thực đầy máu và nước mắt, ghi lại những giây phút đau thương đầu tiên của dân tộc khi thực dân Pháp nổ súng xâm lược vào năm 1859. Bài thơ không chỉ là một bản cáo trạng đanh thép về tội ác của kẻ thù mà còn là tiếng khóc bi ai của một trái tim lớn đang rỉ máu vì vận mệnh đất nước.

    Mở đầu bài thơ, khung cảnh thời cuộc hiện ra đầy bất ngờ và thảng thốt:

    "Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây, Một bàn cờ thế phút sa tay."

    Không gian được chọn là lúc "tan chợ" - thời điểm con người đang trở về với cuộc sống đời thường yên bình nhất. Chính sự đối lập giữa cảnh sinh hoạt dân dã với "tiếng súng Tây" chát chúa đã nhấn mạnh sự tàn bạo và đột ngột của kẻ xâm lược. Tình thế đất nước lúc bấy giờ được ví như "bàn cờ thế phút sa tay", gợi lên sự lỡ làng, thất thế và sự sụp đổ nhanh chóng của triều đình trước sức mạnh quân sự phương Tây.

    Từ bức tranh khái quát, nhà thơ đi sâu vào tả thực nỗi thống khổ của nhân dân và sự hoảng loạn của vạn vật:

    "Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy, Mất ổ đàn chim dáo dác bay."

    Nghệ thuật đảo ngữ đưa các động từ "bỏ nhà", "mất ổ" lên đầu câu đã nhấn mạnh sự mất mát, tan tác. Hình ảnh "lũ trẻ lơ xơ" gợi lên dáng vẻ tội nghiệp, yếu ớt, ngơ ngác không nơi nương tựa. Bên cạnh đó, "đàn chim dáo dác" là hình ảnh thiên nhiên hoảng sợ, cũng chính là hình ảnh ẩn dụ cho những người dân lành đang tán loạn tìm đường sống. Cả đất trời, từ con người đến loài vật đều rơi vào bi kịch chia lìa.

    Không chỉ dừng lại ở nỗi đau con người, ngòi bút của Nguyễn Đình Chiểu còn lia ống kính ra xa để ghi lại sự tàn phá của chiến tranh đối với quê hương trù phú:

    "Bến Nghé cửa tiền tan bọt nước, Đồng Nai tranh ngói nhuốm màu mây."

    Bến Nghé và Đồng Nai, hai địa danh tượng trưng cho sự phồn thịnh của Gia Định xưa, nay chìm trong khói lửa. Hình ảnh "tan bọt nước" và "nhuốm màu mây" diễn tả sức tàn phá khủng khiếp: Tài sản trôi sông lạc chợ, nhà cửa cháy rụi, khói lửa che khuất cả bầu trời. Câu thơ vừa tả thực, vừa mang sắc thái biểu cảm mạnh mẽ, cho thấy sự xót xa tột độ của nhà thơ trước cảnh giang sơn gấm vóc bị giày xéo.

    Kết thúc bài thơ là một câu hỏi tu từ đầy day dứt, cũng là lời trách móc sâu cay:

    "Hỏi trang dẹp loạn rày đâu vắng, Nỡ để dân đen mắc nạn này?"

    Câu hỏi vang lên giữa thời cuộc nhiễu nhương nhưng không có lời đáp. "Trang dẹp loạn" là những người có trách nhiệm bảo vệ đất nước, là triều đình, là quan lại, nhưng họ đang ở đâu khi dân tình khốn khổ? Từ "nỡ" thể hiện sự oán trách nhẹ nhàng mà thấm thía, xoáy sâu vào sự vô trách nhiệm của giai cấp cầm quyền. Đồng thời, câu kết cũng bộc lộ trọn vẹn tấm lòng nhân đạo của Đồ Chiểu: Ông đau nỗi đau của "dân đen", lo nỗi lo của thời cuộc. Dù mù lòa đôi mắt, nhưng tâm hồn ông vẫn sáng rực sự tỉnh táo và lòng tự tôn dân tộc.

    Tóm lại, "Chạy giặc" là một kiệt tác của dòng văn học yêu nước nửa cuối thế kỷ XIX. Với ngôn ngữ bình dị, cô đọng cùng thủ pháp tả thực xuất sắc, Nguyễn Đình Chiểu đã dựng lại một tượng đài bi tráng về lịch sử mất nước. Bài thơ không chỉ gợi lại quá khứ đau thương để thế hệ sau thêm trân trọng nền độc lập hôm nay, mà còn mãi mãi khắc ghi tấm lòng của một nhà thơ mù nhưng có trái tim sáng soi vằng vặc: Suốt đời đau đáu vì dân, vì nước.
     
Từ Khóa:

Chia sẻ trang này

Đang tải...