Cảm Nhận Của Em Về Truyện Ngắn Lặng Lẽ Sa Pa - Nguyễn Thành Long

Thảo luận trong 'Học Tập' bắt đầu bởi Goo.gl, 21 Tháng năm 2019.

  1. Goo.gl

    Goo.gl Moderator

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    126
    Cảm nhận về truyện ngắn Lặng lẽ Sa pa của Nguyễn Thành Long

    Bài làm 1

    Nguyễn Thành Long là một cây bút truyện ngắn nhưng vẻ đẹp nghệ thuật không nằm ở những phát hiện sắc sảo – táo bạo xung đột mạnh mẽ mà nghiêng về tạo dựng chất thơ nhẹ nhàng trong trẻo lặng thầm, kín đáo nhưng vẫn có sức ngân vang sâu rộng lâu bền. Lặng lẽ Sa Pa tiêu biểu cho phong cách dó của Nguyễn Thành Long. Truyện ra đời sau một chuyến đi thực tế kiểm nghiệm. Nguyễn Thành Long đã giới thiệu với chúng ta một vùng đất lặng thầm nhưng ở đó vẫn có những con người đang ngày đêm làm việc cống hiến quên mình cho quê hương đất nước.

    "Lặng lẽ Sa Pa" khi mới đọc cái tên ta có cảm giác Nguyễn Thành Long đang viết về một nơi yên ắng, lạnh giá, hiu hắt hoặc nghĩ về một vùng đất nghỉ ngơi tham quan du lịch Sapa nhiều hơn. Nhưng điều kì diệu và bất ngờ là trong cái lặng lẽ của Sa Pa vẫn vang lên những nhịp sống sôi động trong sáng, tuổi trẻ, vẫn lung linh những sắc màu và lan tỏa ấm áp lòng người. Nơi ấy đang bừng dậy sức sống của những con người, những tấm lòng đang sống, cống hiến làm việc âm thầm lặng lẽ cho quê hương đất nước. Đó là những con người sống đẹp, có ích cho đời, có lý tưởng ước mơ, niềm tin yêu vững bền vào nghề nghiệp, kiến thức, trình độ, khoa học mà nhân vật anh thanh niên là hiện thân vẻ đẹp đó.

    Nhân vật anh thanh niên, ở tuổi đời hai mươi bảy vừa rời phồn hoa, đô thị đông đúc, anh lên công tác ở đỉnh núi Yên Sơn (Sa Pa) ở độ cao hai nhìn sáu trăm mét, quanh năm mây mù tuyết phủ, suốt ngày làm bạn với núi đá rừng cây. Cái yên ắng, yên lặng tĩnh mịch đến ghê sợ để khiến cho người ta thoái thác nhiệm vụ rời bỏ vị trí nhưng theo tiếng gọi nghề nghiệp và tình yêu cuộc sống, công việc, anh đã tự nguyện gắn bó mình với nghề nghiệp khí tượng kiêm vật lí địa cầu. Công việc là như vậy nhưng điều kiện làm việc là ngoài trời, kỹ thuật máy móc lại thiếu thốn đơn giản, thô sơ. Cả ngày nắng cũng như ngày mưa hay lúc giá rét lạnh buốt xương, anh vẫn phải lên "ốp" đúng giờ, ghi chép đầy đủ chính xác để bảo vệ cơ quan cấp bộ.

    Thế nhưng tất cả những sự vất vả, khó nhọc, thiếu thốn với anh nào có kể gì, thấm tháp gì đâu so vói sự lạnh lẽo buồn cô đơn đến "thèm người". Ở chốn rừng sâu hoang vu vắng lặng, anh chỉ biết làm bạn với chim kêu vượn hót. Xuất phát từ lòng yêu nghề, tinh thần trách nhiệm tự giác, ý thức được nhiệm vụ của tuổi trẻ: "Đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên". Ở anh còn có một tấm lòng nhiệt tình say mê nghề nghiệp, nghiên cứu, sáng tạo và luôn tìm thấy niềm vui từ công việc. Anh từng tâm sự: "Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi".

    Ngoài là người có học thức, có trình độ, anh thanh niên lại còn có một tâm hồn trong sáng, cao đẹp, yêu đời, yêu cuộc sống, yêu nơi mình gắn bó, làm việc bằng cách tự tạo ra niềm vui từ công việc hiện thực – đẩy lùi buồn tẻ cô đơn như đọc sáng – nghiên cứu – trồng rau – trồng hoa, nuôi gà, cải thiện cuộc sống. "Thèm người" anh thanh niên tìm cách gặp người, gặp bạn để trao đổi, trò chuyện thân mật và cởi mở, luôn quan tâm chu đáo đến người khác. Anh tự tạo ra một cuộc sống ngăn nắp, khoa học, một thói quen chủ động trong mọi tình huống và công việc. Trong giao tiếp ở anh thanh niên toát lên một phong cách, một vẻ đẹp trong phong cách lời ăn tiếng nói khiêm tốn, vui vẻ, chân tình, lịch sự luôn biết sống vì mọi người.

    Có thể nói ở anh thanh niên mang một vẻ đẹp trong sáng của người thanh niên thời đại mang trong mình những hiểu biết về tri thức, sống tận tụy, yêu nghề, yêu đời, hiểu được việc làm và chỗ đứng của mình từ đó mà hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. Ở anh còn tỏa sáng và sưởi ấm cho bao tâm hồn khác dẫu chỉ một lần gặp gỡ ngắn ngủi cho những người đến Sa Pa.

    Qua lời kể của anh thanh niên, ông kỹ sư nông nghiệp ở vườn ươm su hào và ông kĩ sư nghiên cứu bản đồ chống sét đều là những người sống lặng thầm trên mảnh đất Sa Pa mà lao động cần mẫn, say mê, quên mình vì mục đích chung của mọi người. Họ đang làm nên cái "lặng lẽ" mà ngân vang sôi động ở Sa Pa.

    Bác lái xe trong vai người dẫn truyện là điểm dừng cho mọi cuộc gặp gỡ, tình cảm nảy sinh tốt đẹp trong cuộc gặp gỡ đặc biệt là trong 30 phút ngắn ngủi giữa ông họa sĩ và cô kỹ sư đã để lại trong tình cảm những con người đối với Sa Pa là một kỉ niệm tốt đẹp. Bác là người am hiểu anh thanh niên hơn ai về cuộc sống, sinh hoạt của anh và chính bác đã tạo ra cho anh thanh niên những niềm vui về tinh thần, đẩy lùi sự cô đơn, buồn vắng. Ông họa sĩ là nhân vật hóa thân của nhà văn, người xem đây là một chuyến đi may mắn trong cuộc đời nghệ thuật của mình. Còn đối với cô kĩ sư trẻ, cô đã phát hiện ra nhiều điều mới mẻ trong chuyến đi đầu đời giúp cô nhận thức về tình yêu nghề nghiệp cuộc sống vững tin hơn trong sự lựa chọn của mình. Người ta gọi đây là những tâm hồn đồng điệu đến với Sa Pa.

    Truyện có một tuyến nhân vật, không có biến cố xung đột kịch tính. Các nhân vật đều dưới những cái tên chung, có cuộc sống và công việc khác nhau khiến mọi người sa vào đó đều có bóng dáng công việc của mình. Ngôn ngữ giàu nhạc điệu, giàu chất thơ mượt mà như ý nghĩa nhan đề của chính câu chuyện. Truyện ngắn như một bức tranh lung linh kì ảo đằm thắm, ấm ấp tình người sâu lắng trong từng bức tranh thiên nhiên.

    "Lặng lẽ Sa Pa" viết về con người bình thường, nhịp sống bình thường. Nhưng phía sau nhịp sống bình thường ấy là những âm vang âm sắc cuộc đời. Nguyễn Thành Long đã góp một tiếng nói nhỏ nhẹ để ngợi ca cuộc sống và tái hiện một cách đầy đủ những vẻ đẹp của con người, có năng lực trình độ, nhiệt thành và hăng say cách mạng trên mặt trận xây dựng chủ nghĩa xã hội.

    [​IMG]

    Bài làm 2: Cảm nhận về Lặng lẽ Sa Pa ngắn nhất

    Truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long là một truyện ngắn hay. Với cốt truyện đơn giản xoay quanh một tình huốn gặp gỡ bất ngờ giữa ông họa sĩ già, cô kĩ sư trẻ với anh thanh niên làm công tác ở trạm khi tượng trên đỉnh Yên Sơn thuộc Sapa, đã để lại trong long người đọc một niềm sung sướng, thú vị. Vì thế có ý kiến cho rằng:

    Đọc truyện "Lặng lẽ Sapa" của nguyễn thành Long tuổi trẻ chúng ta cảm nhận được bao điều bổ ích và thú vị: Cuộc đời thật đẹp và đáng yêu. Chung quanh ta có biết bao nhiêu con người đẹp, tâm hồn họ, việc làm của họ làm ta cảm phục, kính yêu.

    Truyện lặng lẽ Sapa gần như không cốt truyện. Một anh thanh niên làm công tác khi tượng kiêm vật lí địa cầu và sống đơn độc trên đỉnh Yên Sơn cao hai nghìn trăm mét. Công viêc của anh bình thường nhưng vô cùng quan trọng góp phần phục vụ cho sản xuất và chiến đấu. Cuộc gặp gỡ tình cờ của ông họa sĩ già, cô kĩ sư trẻ với anh đã làm nổi bật mẫu người lí tưởng và để lại một cuộc chia tay đầy lưu luyến. Cuộc đời của anh thanh niên cũng như ông kĩ sư vườn rau Sa Pa, anh cán bộ đo xét trong truyện thât đẹp và đáng yêu.

    Anh thanh niên còn rất trẻ vậy mà chấp nhận một cuộc sống lẽ loi cô độc trên đỉnh núi cao quanh năm chỉ làm bạn với cỏ cây, mây mù SaPa. Anh biết tự tạo cho mình có một có môt cuộc bình thường: Trồng hoa, nuôi gà, đọc sách. Mặt dù ở môt nơi quanh năm vắng bóng người nhưng vẫn làm tròn nhiệm vụ một cách hoàn hảo, bởi vì anh có tinh thần trách nhiệm, ý thứcv ai thò của người thanh niên đối với đất nước, với con người.

    Ông kĩ sư vườn rau SaPa với công việc lặng thầm tưởng như bình thường nhưng lại có sức đóng góp cao: Thụ phấn nhân tạo cho su hào được to hơn, ngọt hơn để phục vụ cho đời sống con người. Người cán bộ khoa học nghiên cứu xét đã 11 năm ròng chờ xét để hoàn thành bản đồ xét hầu tìm tai nghuyên cho đất nước.

    Đó là những con người sống làm việc, cống hiến hết sức mình cho đời, cho nhân dân. Đúng như Nguyễn Thành Long đã nhận định: Trong cái lặng im của Sa Pa, Sa Pa mà chỉ nghe tên người ta đã nghĩ đén chuyện nghĩ ngơi, có những con người làm việc và lo nghĩ như vậy cho đất nước.

    Trong cuộc sống hôm nay, giữa thời kỳ kinh tế thị trường, những mẫu người lý tưởng ấy thật hiếm. Nếu như ai cũng biết suy nghĩ và làm việc như vậy thì đáng quý biết bao. Hình ảnh những con người ở Sa Pa thật đáng để mọi người dang bon chen giành giật, vun vén cho quyền lợi cá nhân mình đều suy nghĩ. Những con người ấy đã tạo thành cái thế giới của con người miệt mài lao động trong lặng lẽ mà khẩn trương vì lợi ích của đất nước, vì cuộc sống của mọi người.

    Văn mẫu 3: Nhận xét về truyện Lặng lẽ Sa Pa


    "Lặng lẽ Sa Pa" kể về một chuyến xe đi thực tế lên Lào Cai, ông họa sĩ già tình cờ gặp cô kỹ sư trẻ, họ trở nên thân thiết với nhau. Họ được bác lái xe kể cho nghe về một anh thanh niên 27 tuổi, làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu, sống một mình trên đỉnh Yên Sơn cao 2.600m. Cuộc gặp gỡ chỉ diễn ra ngắn ngủi nhưng kịp để lại trong lòng ông họa sĩ và cô kỹ sư những cảm xúc tốt đẹp về anh thanh niên – một chàng trai có lý tưởng sống cao đẹp, âm thầm lặng lẽ hy sinh, cống hiến cho đất nước. Và đồng thời, phong cách sống, nhân cách và những hoài bão của anh cũng mở ra trong lòng họ những ý niệm mới mẻ, sâu sắc về cuộc sống.

    Trước hết, câu chuyện mở ra trước mắt người đọc một bức tranh thiên nhiên Sa Pa thấm đượm chất thơ và chất họa, được khám phá qua lăng kính của một họa sĩ lão thành từng đặt chân lên những dặm dài của đất nước. Một bức tranh thiên nhiên nhiều tầng bậc, đa sắc màu, có đường nét, hình khối và vô cùng sống động. Đó là một nơi mà trên cao có mây trời, tầng thấp là cỏ cây, hoa lá, quyến rũ bởi màu xanh bát ngát của rừng, màu trắng của những đám mây bồng bềnh, nắng vàng rực rỡ, hoa đào hồng thắm, màu tím hoa cà và của cây tử kinh, màu bạc lấp lánh của phấn thông.

    Thiên nhiên vừa tinh nghịch, trẻ trung, rung tít trong nắng những ngón tay bàng bạc, vừa trầm ngâm, bao dung như người từng trải "Dưới cái nhìn bao che của những cây tử kinh thỉnh thoảng nhô cái đầu màu hoa cà lên trên màu xanh của rừng". Thiên nhiên đem đến cho con người bao điều mới lạ, thơ mộng về một miền đất nước.

    Thiên nhiên khơi gợi bao háo hức, khát khao khám phá cho những con người lần đầu bước chân đến nơi đây. Giữa không gian mênh mông và hoang sơ ấy, có anh thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu tại đỉnh Yên Sơn cao 2.600m. Anh đã gắn bó với công việc ấy trong 4 năm và sẽ gắn bó mãi đến khi nào Tổ quốc hết cần anh. Công việc khiến anh đối diện với sự cô độc – điều mà tất cả chúng ta đều sợ. Đến ông họa sĩ già – một người từng trải cũng phải thừa nhận: "Buồn thì ai mà chả sợ, nó như con gián gặm nhấm người ta". Sự cô độc khiến anh gắn với những biệt danh rất đáng yêu: "Thèm người", "người cô độc nhất thế gian"

    Công việc cụ thể của anh là đo mưa, đo gió, tính mây, đo nắng, đo chấn động mặt đất, góp phần dự báo thời tiết, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu. Công việc của anh rất đỗi vinh quang bởi vì mỗi con số anh "ốp" về đơn vị vô cùng có ý nghĩa. Nhưng mà công việc ấy nó nhàm chán, đặc biệt là với thanh niên. Ngày lại ngày trôi qua, cứ hai tiếng anh lại ốp về cơ quan một lần. Vất vả và gian truân nhất là ốp vào lúc một giờ sáng. Gió tuyết và lặng im như chực cuốn lấy con người. Trong 4 năm qua bình minh đối với anh là vào thời khắc đó. "Rét bác ạ, xong việc trở vào là không thể nào ngủ được nữa". Từ hoàn cảnh sống và công việc, chân dung anh thanh niên dần dần hiện ra, đẹp đẽ, trong ngần.

    Trước hết, người đọc cảm nhận nhân vật anh thanh niên đẹp ở lòng yêu nghề, ở tinh thần trách nhiệm cao với công việc thầm lặng. Anh cũng là người sống có lý tưởng. Đối diện với công việc và hoàn cảnh đặc biệt như thế, anh thanh niên vẫn tha thiết gắn bó với công việc thầm lặng. Anh có những suy nghĩ chín chắn và sâu sắc về ý nghĩa công việc với cuộc sống con người: "Ta với công việc là đôi". "Đôi" là sự yêu mến, gắn bó bền chặt, khắc cốt ghi tâm như tình bạn, như tình yêu. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình làm việc một mình. Công việc ấy gắn liền với bao anh em, đồng chí dưới xuôi. Bao vất vả, hy sinh anh không hề quản ngại. Công việc là sự sống, là hơi thở "cất nó đi, cháu buồn đến chết mất". Bởi gắn bó và tin yêu với công việc anh trở thành cán bộ khí tượng giỏi. Nghe lá cây lay mà định được gió, ngắm sao trời, sao nào khuất, sao nào sáng mà đoán được mây.

    Ở tuổi 27, người ta nghĩ nhiều về hạnh phúc. Hạnh phúc là được hưởng thụ, hạnh phúc là ở chốn phồn hoa đô hội. Với anh, hạnh phúc thực sự đến khi anh thấy mình làm việc có hiệu quả, có cống hiến. Một lần nhờ anh phát hiện một đám mây khô mà ngày ấy, tháng ấy, không quân ta hạ được bao nhiêu máy bay Mỹ trên cầu Hàm Rồng, "từ hôm ấy, cháu thấy mình sống thật hạnh phúc". Tuổi đời còn rất trẻ, anh tự đặt ra những câu hỏi lớn cho đời mình: Mình sinh ra là gì? Mình vì ai mà làm việc? Những câu hỏi ấy là mục đích của cuộc sống, là lý tưởng cao đẹp của con người chân chính.

    Sinh ra giữa quê hương mến yêu thì phải vì quê hương mà làm việc. Lẽ sống cao đẹp của anh đã được ngẫm nghĩ từ lâu, nay cuồn cuộn tuôn ra khi gặp người. Sống giữa Sa Pa đầy tin yêu, anh đã biết khắc chế nỗi cô đơn. Anh từng có những suy nghĩ và việc làm rất đời thường: Mình như ngôi sao kia lẻ loi trên bầu trời. Anh có khát vọng rất đỗi bình thường: Chặt cây ngáng đường cho xe dừng lại để được nhìn mọi người, nói cười một lát. Thế nhưng, khi cả dân tộc đang trùng trùng ra trận, tất cả thanh niên đang sẵn sàng đi bất cứ nơi đâu, làm bất cứ việc gì Tổ quốc cần thì anh thấy nỗi nhớ phồn hoa đô hội là xoàng. Vì thế, anh ở liền trong trạm để bác lái xe phải lên tận nơi và trả lại cho bác vẹn nguyên biệt danh "thèm người".

    Bên cạnh đó, anh còn là người yêu đời, sống tử tế, lãng mạn, biết sắp xếp ngăn nắp, chủ động. Cho dù cuộc sống một mình đã bốn năm trên đỉnh núi cao nhưng anh luôn cố gắng để có một cuộc sống tử tế. Theo lẽ thường, ông họa sĩ nghĩ rằng "Khách tới bất ngờ, chắc cu cậu chưa kịp quét tước hoặc gấp chăn màn chẳng hạn" khi anh tất tả chạy vụt đi sau khi mời họ lên nhà chơi. Nhưng rồi những người khách mới quen đã ngỡ ngàng trước thế giới riêng của anh. Một khu vườn đầy hoa, một căn nhà sạch sẽ, ngăn nắp.

    Anh ham mê đọc sách, sách mở rộng tầm mắt, mở rộng tâm hồn anh, hướng anh ra thế giới bao la ở bên ngoài. Cuộc sống của anh được tô điểm không chỉ bởi sắc màu của hoa, mà còn cả bởi sự ngọt ngào của thành quả lao động "cháu có bao nhiêu là trứng ăn không xuể". Một mình tự do tự tại, anh pha chè thơm như nước hoa ở Yên Sơn. Cuộc sống có hoa, có chè, có thiên nhiên lộng lẫy, đẹp đẽ, có công việc làm bạn: Non xanh nước biếc của Sa Pa đã hòa điệu cùng với vẻ đẹp tâm hồn anh tạo thành một bức tranh, một bức chân dung mê say lòng người.

    Vẻ đẹp tâm hồn của anh thanh niên còn thể hiện ở chỗ anh là người nhiệt thành, hiếu khách, tận tụy với người khác. Anh đáng quý, đáng yêu bởi sự niềm nở, tận tình với mọi người. Tất cả những món quà anh tặng họ đều thật ý nghĩa, đều chứa đựng tấm lòng của anh: Một củ tam thất cho người mới ốm dậy, một bó hoa to cho cô gái trẻ từ Hà Nội lên, một chén chè nóng cho người già, một làn trứng cho những người khách đường dài. Gặp những người khách mới quen, không mất một phút giây bỡ ngỡ, anh chia sẻ với họ tất cả những suy nghĩ của anh về công việc, về cuộc sống.

    Những điều anh nung nấu từ lâu giờ đây "cuộn tuôn ra khi gặp người". Anh tâm sự cả những điều người ta ít nghĩ hoặc không dám nghĩ "cô là cô gái thứ nhất từ Hà Nội lên tới nhà tôi trong bốn năm nay". Chính tấm lòng sốt sắng và tận tụy của anh đã khiến những người khách xúc động mạnh "Những suy nghĩ đúng đắn bao giờ cũng có sự vang âm". Điều rất đáng quý, đáng mến ở người thanh niên ấy còn là sự khiêm tốn và thành thực với chính mình. Khi ông họa sĩ tìm thấy ở anh cảm hứng sáng tạo, xem anh là đối tượng của nghệ thuật anh đã khéo léo từ chối.

    Bởi vì theo anh, giữa Sa Pa đầy tin yêu này có biết bao nhiêu người xứng đáng là đối tượng của nghệ thuật hơn anh: Đó là ông kỹ sư vườn rau dưới Sa Pa, anh cán bộ nghiên cứu sét, hoặc anh bạn làm khí tượng trên đỉnh Phan-xi-păng. Với tất cả sự nhạy cảm và tinh tế, anh thanh niên hiểu rõ lí do cô kỹ sư để lại chiếc khăn tay bởi vì ngay sau đó, khi trả lại, anh không dám nhìn vào mắt cô khi hai người chia tay. Và cuối cùng, cũng không muốn gặp mặt cô một lần nữa anh đành phải nói dối "Sắp đến giờ ốp rồi" để không tiễn họ. Phải chăng, anh đang rất thành thực trong lựa chọn là dành toàn tâm, toàn ý cho công việc của mình?

    Không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của anh thanh niên, "Lặng lẽ Sa Pa" còn là câu chuyện về những người lao động âm thầm, vô danh khác. Đó là ông họa sĩ giàu kinh nghiệm, yêu nghề - một trí thức có trách nhiệm, đam mê sáng tạo, lịch lãm, từng trải - khát khao hoàn thành một bức vẽ để đời. Ông hiểu rõ sự mệt nhọc của sáng tạo nghệ thuật để rồi từ đó giúp nhà văn hoàn thiện nét đẹp của một bức chân dung về thiên nhiên và con người nơi Sa Pa. Khát vọng cống hiến và vẻ đẹp của con người trẻ tuổi còn thể hiện qua cô kỹ sư, một cô gái có lý tưởng, đi theo tiếng gọi của Tổ quốc. Cô dám dũng cảm từ bỏ mối tình đầu nhạt nhẽo, từ bỏ Hà Nội phồn hoa lên Lào Cai công tác.

    Bác lái xe hơn 30 năm đi về trên tuyến đường này, bác cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của anh thanh niên. Chính bác là chất xúc tác tạo ra cuộc gặp gỡ thú vị giữa các nhân vật. Giữa Sa Pa đầy tin yêu còn có những con người đang lao động thầm lặng và cống hiến ngày đêm cho đất nước: Kỹ sư vườn rau, anh cán bộ nghiên cứu sét, anh cán bộ khí tượng trên đỉnh Phan-xi-păng, ông bố "tuyệt lắm" của anh thanh niên. Cảnh thơ mộng, người mộng mơ. Dường như trên hành trình cuộc đời, mọi người đang đi tìm một điều gì thật giản dị nhưng cũng thật thiêng liêng, những khát vọng, những háo hức, những nghĩ suy thật đẹp.

    Đọng lại khi đọc "Lặng lẽ Sa Pa" là niềm vui đang cựa mình trỗi sống, là khát vọng được cống hiến tuổi trẻ của mình cho đất nước, bằng sự nghiệp giản dị mà cao cả. Hạnh phúc nảy mầm mỗi khi con người ý thức được phận vị của mình và hoạt động tự giác, hăng say với tất cả những khả năng mà mình có được. Qua một cảnh ngộ gặp gỡ, với những con người giản dị, bằng cốt truyện đơn giản, nhẹ nhàng, ngôn ngữ ngọt ngào, giàu chất thơ, hình tượng đẹp, xây dựng nhân vật từ điểm nhìn, cách đánh giá của các nhân vật khác bao thế hệ người Việt, đặc biệt là thế trẻ Việt Nam trong công cuộc xây dựng CNXH hiện lên thật đẹp.

    Một thông điệp về ý nghĩa của lao động thầm lặng cũng được gửi gắm thật chân thành. Nguyễn Thành Long đã khơi gợi trong lòng người đọc biết bao suy nghĩ. Lặng lẽ và thâm trầm, hào hứng và sôi nổi, ngỡ ngàng và lắng đọng, truyện ngắn đã gieo vào lòng người đọc cảm nhận sâu sắc về lẽ sống đẹp, về hạnh phúc bình dị. Và chính sự lan tỏa những ý niệm cao đẹp ấy, Nguyễn Thành Long đã thực hiện trọn vẹn thiên chức cao quý của mình là "dẫn người đọc vào xứ sở của cái đẹp"
     
    Last edited by a moderator: 13 Tháng mười hai 2022
  2. Zero

    Zero Active Member Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    627
    Đề bài: Cảm nhận của em về truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" của nhà văn Nguyễn Thành Long

    Bài làm

    Cảm nhận của em về truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" – "Lặng lẽ Sa Pa" là tác phẩm tiêu biểu của Nguyễn Thành Long viết về con người nhỏ bé nhưng lại ý nghĩa lớn lao. Hình ảnh nhân vật người thanh niên trong truyện đã để lại trong lòng bạn đọc bao chiêm nghiệm về cuộc sống, về lớp trẻ với những con người dám nghĩ, dám hành động vì cuộc đời.

    Ngay từ nhan đề "Lặng lẽ Sa Pa" như vẽ lên một thứ gì đó thanh bình, trầm tĩnh. Đó là vẻ đẹp hoang sơ và mơ mộng của vùng đồi núi Sa Pa quanh năm được bao bọc bởi những áng mây bồng bềnh và cái tiết trời se se lạnh. Một bức tranh Sa Pa tươi đẹp của buổi sáng mai như hiện ra trước mắt bạn đọc. "Nắng bắt đầu lên, đốt cháy rừng cây, những cây thong chỉ cao quá đầu, rung tít trong nắng những ngón tay bạc dưới cái nhìn bao che của cây tử kính thỉnh thoảng nhô cái đầu màu hoa cà lên trên màu xanh của rừng. Mây bị nắng xua, cuộn tròn lại từng cục, lăn trên các vòm lá ướt sương.." Giữa núi rừng Sa Pa lặng lẽ, nhà văn đẫ làm nổi bật lên hình ảnh của những con người tràn đầy nhiệt huyết và sức trẻ. Đó là anh thanh niên không tên tuooir nhưng cũng chính là nhân vật chính của tác phẩm.

    Anh thanh niên được dẫn dắt vào truyện một cách nhẹ nhàng nhưng đầy bất ngờ. Trên chuyến xe đường dài từ Hà Nội lên, bác lái xe cùng ông họa sĩ già và cô gái trẻ đã có những cuộc trò chuyện thân mật, vui vẻ. Anh xuất hiện trong lời kể của bác lái xe với cái mác "người cô độc nhất thế gian". Anh chạy đến trước sự ngỡ ngàng của mọi người khi xe dừng chân nghỉ ngơi. "Một cậu thanh niên dáng người nhỏ bé" giữa núi rừng bao la, rộng lớn. Sự hân hoan, hồ hởi khi gặp bác lái xe và một vài "người lạ"

    Chỉ trong ba mươi phút gặp gỡ tại căn nhà nhỏ trên đỉnh núi Yên Sơn ở độ cao hai nghìn sáu trăm mét, ông họa sĩ và cô gái cũng như bạn đọc đều không khỏi xúc động về cuộc sống và con người của chàng trai cô độc với khát khao "thèm người của anh. Anh tặng cô gái nhỏ bó hoa tươi thắm. Những đóa hoa thược dược, lay ơn đủ sắc màu nơi góc vườn, một căn nhà nhỏ gọn gàng, sạch sẽ cũng đủ để biết người con trai ấy tỉ mỉ và yêu đời biết bao nhiêu. Anh vốn là chàng trai trẻ chỉ mới hai bảy tuổi, làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu trên đỉnh Yên Sơn lạnh lẽo, hịu quạnh. Bao nhiêu năm sống lẻ loi một mình nhưng chưa hề thấy cô đơn." Cháu với công việc là đôi, sao có thể một mình được. Chính tình yêu và đam mê với công việc, cũng như khát khao muốn cống hiên cho cuộc đời đã làm anh cảm thấy vui vẻ hơn giữa núi rừng hoang sơ. Anh làm việ với bộ đàm, với máy móc, làm bạn với những cuốn sách nhờ bác lái xe mua cho, anh sống một mình thật đấy nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy cô đơn. Anh làm việc cùng những người ở trạm dưới xuôi, cùng cống hiến cho đời. Cái tấm lòng bao dung của anh làm ông họa sĩ và cô gái nghẹn ngào. Những lúc một giờ sáng, anh phải chạy ra ngoài để đo gió, đo mây giwuax muôn vàn tuyết rơi lạnh lẽo. Công việc vất vả nhưng anh vẫn nhiệt huyết và cảm thấy vui vẻ, yêu đời.

    Anh thanh niên "cô độc' ấy còn là một người thân thiện và tốt bụng. Tâm hồn anh ấm áp hơn cái lạnh lẽo của núi rừng Sa Pa lúc về đêm. Dù chỉ là lần gặp đầu tiên, cũng có thể lần gặp cuối cùng và duy nhất nhưng anh lại thể hiện cách quan tâm chân thành như những người bạn thân thuộc. Anh tặng cô gái bó hoa làm quà gặp mặt, tặng cô và ông họa si giỏi trứng gà để ăn trưa, anh tặng vợ bác lái xe của tam thất khi nghe nói bà bị ốm. Sự quan tâm của anh chân thành, mộc mạc như chính tâm hồn anh vậy.

    Sự yếu đời và nhiệt huyết của anh như sức mạnh vô hình. Nó là cô gái nhỏ thêm tự tin hơn khi quyết định rời xa Hà Nội để đến làm việc với núi rừng xa xôi. Nólàm ông họa sĩ muốn nghỉ hưu sau chuyến đi thực tế cuối cùng này bỗng yêu đời hơn, muốn được đi nhiều hơn và vẽ nhiều hơn những bức tranh đẹp đẽ dâng cho đời. Hình ảnh anh thanh niên khí tượng, ông nông dân trồng xu hào và câu bạn" đo sét "trên đỉnh Phan-xi-păng là bức tượng đài của tình yêu cuộc sống, lòng nhiệt huyết và muốn cống hiến cho đời. Nó khiến chúng ta phải nhìn lại bản thân rồi từ đó cổ vũ ta tin vào cuộc sống, vào những điều tươi đẹp đang chờ phía trước.

    Anh thanh niên trong truyện ngắn" Lặng lẽ Sa Pa"là đại diện cho những cống hiến thầm lặng, cho tuổi trẻ dám làm. Nó là nguồn sức mạnh cho lớp trẻ noi theo để làm đẹp thêm cho đất nước, cho cuộc đời.

    Seen
     
    Last edited by a moderator: 21 Tháng mười hai 2019
  3. Zero

    Zero Active Member Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    627
    Đề bài: Cảm nhận về truyện ngắn Lặng lẽ Sapa

    Bài làm:

    Nguyễn Thành Long là một trong những cây bút xuất sắc trong nền văn học Việt Nam, Nguyễn Thành Long có rất nhiều sáng tác tiêu biểu, đặc biệt được lựa chọn và giảng dạy trong chương trình cấp hai là tác phẩm truyện ngắn "Lặng lẽ Sapa".

    "Lặng lẽ SaPa" là một trong những truyện ngắn làm nổi lật lên phong cách cũng như quan điểm sáng tác của nhà văn Nguyễn Thành Long trong nền văn học Việt Nam. Truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" là kết quả của chuyến thực địa lên miền sơn cước của vùng núi phía Bắc, Sa Pa – một Đà Lạt thu nhỏ.

    Ở truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" có các nhân vật như Ông họa sĩ già, bác lái xe, cô kỹ sư trẻ, anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh núi Yên Sơn. Các nhân vật được đặt trong tình huống gặp gỡ, trên chuyến xe khách từ Hà Nội lên Lào Cai, ông họa sĩ già, bác lái xe, cô kỹ sư trẻ tình cờ gặp gỡ và quen nhau. Trong khi xe có trục trặc trên đường khi gặp khúc gỗ chắn ngang giữa đường, bác lái xe giới thiệu với ông họa sĩ già và cô kỹ sư về anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh núi Yên Sơn.

    Trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, tình nghĩa cao đẹp hiện lên trên hết thảy, anh thanh niên tặng hoa cô gái trẻ, cùng trò chuyện bên ấm trà với mọi người về cuộc sống và công việc trên đỉnh núi Yên Sơn với công tác khí tượng thủy văn. Ông họa sĩ ngỏ ý muốn được vẽ chân dung anh, anh thanh niên từ chối và giới thiệu với ông họa sĩ những người xứng đáng được vẽ hơn anh. Cảnh gặp gỡ là những cảm xúc gần gũi, thân mật giữa những người xa lạ mà bỗng xích lại gần nhau nơi núi rừng.

    [​IMG]

    Anh chàng thanh niên được cho là mắc bệnh "Thèm người" anh làm công tác khí tượng thủy văn, đo nhiệt độ và sự biến đổi để đưa ra những dự đoán, tính toán về khí hậu, nhiệt độ, thời tiết cho người dân. Công việc của anh đòi hỏi tinh thần trách nhiệm cao, chính vì vậy mà bốn năm anh chưa về nhà một lần nào, đó cũng chính là lý do mà khiến anh luôn trong cảm giác "Thèm người" anh luôn hi vọng, luôn chờ đợi những chuyến xe có những đoàn công tác hoặc những đoàn thám hiểm hay đoàn du lịch lên với mảnh đất Sa Pa.

    Anh nhờ bác lái xe giới thiệu anh với mọi người, anh luôn hào hứng nói chuyện với mọi người, chia sẻ cùng mọi người về công việc hàng ngày của anh, về mức độ cần thiết và quan trọng của nghề nghiệp mà anh đang làm. Anh rất tự hào về công việc của mình vì nó có ích cho tất cả mọi người, sự hi sinh của anh nơi ấy cũng góp phần xây dựng nên một cuộc sống tươi đẹp cũng như xây dựng một xã hội tiến bộ.

    Cuộc gặp gỡ giữa anh thanh niên – bác lái xe, ông họa sĩ, cô kỹ sư đã phác họa nên một bức tranh tuyệt đẹp về tình cảm con người giữa miền rừng núi, giữa những sự hi sinh thầm lặng của những con người mà chưa một lần được khám phá, sau khi tìm thấy nó như những sự hi sinh, sự đóng góp cao đẹp của con người cho xã hội, cho cuộc sống thêm tươi đẹp hơn.

    Anh thanh niên ấy không được giới thiệu tên, tuổi, nhưng những gì anh làm đại diện cho cả thế hệ, cho cả lớp người đang ngày đêm hi sinh bản thân mình, đang cống hiến những cống hiến thầm lặng cho quê hương, đất nước.

    Những hi sinh của anh cũng như những đồng nghiệp nơi núi rừng Yên Sơn làm chuyến xe khách Hà Nội – Lào Cai thêm ấn tượng hơn, những làn trứng, những bó hoa trao vội làm cho tình cảm giữa con người với con người thêm gần gũi, ấm cúng hơn. Sau khi chia tay, ông họa sĩ già hứa rằng sẽ lên lại thăm anh.

    Truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" là một trong những phát hiện những nét riêng biệt về vùng đất, về con người nơi chốn Sa Pa. Qua tác phẩm, tác giả Nguyễn Thành Long đã mang đến, giới thiệu cho chúng ta những đặc trưng của vùng đất, nơi đó có những con người đang âm thầm, lặng lẽ cống hiến cho quê hương, đất nước.

    Hà Vũ Hường
     
    Last edited by a moderator: 21 Tháng mười hai 2019
  4. Wall-E

    Wall-E Active Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    118
    Cảm nhận bài Lặng lẽ Sa Pa

    Đề bài:

    Em nêu cảm nhận của mình qua tác phẩm văn học bài Lặng lẽ Sa Pa

    Sapa – cái tên khi mới nghe nói đến người ta chỉ nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi. Nhưng ai đã từng đọc tác phẩm "Lặng lẽ Sapa" của nhà văn Nguyễn Thành Long thì chắc hẳn sẽ có những suy nghĩ khác. Trong cái lặng im của Sapa, dưới những dinh thự cũ kỹ của Sapa, vẫn có những con người làm việc và lo nghĩ cho đất nước. "Lặng lẽ Sapa" là tác phẩm của chuyến đi lên Lào Cai trong mùa hè của Nguyễn Thành Long. Ông đã khắc họa thành công hình ảnh anh thanh niên làm công tác khí tượng ở một mình trên đỉnh Yên Sơn cao 2600m. Với một ý thức trách nhiệm, một tinh thần tự nguyện, một lòng say mê nghề nghiệp và những đức tính tốt khác, anh thanh niên đã trở thành một hình tượng điển hình của người lao động.

    "Ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ biết dành phần ai? Ai cũng một thời trẻ trai, cũng thường nghĩ về đời mình", trong truyện ngắn "Lặng lẽ Sapa" nhà văn Nguyễn Thành Long đã cho ta thấy được vẻ đẹp của Sapa thật độc đáo và đầy chất thơ, đồng thời tác giả cũng giới thiệu với chúng ta về vẻ đẹp của con người nơi đây. Những con người miệt mài làm việc, nghiên cứu khoa học trong cái lặng lẽ mà rất khẩn trương vì lợi ích của đất nước, vì cuộc sống của mọi người.

    Truyện kể về cuộc sống làm việc của nhân vật anh thanh niên – một cán bộ khí tượng kiêm vật lý địa cầu, anh sống một mình trên đỉnh núi cao, bốn bề chỉ có cây cỏ và mây mù lạnh lẽo của Sapa. Công việc của anh là "đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động mặt đất", những việc luôn đòi hỏi sự tỉ mỉ và chính xác. Công việc cực kỳ gian khổ nhưng anh vẫn cố gắng hoàn thành một cách nghiêm túc, đầy tinh thần trách nhiệm "gian khổ nhất là lần ghi và báo về lúc một giờ sáng." Rét, bác ạ. Ở đây có cả mưa tuyết đấy. Nửa đêm.. gió tuyết và lặng im ở bên ngoài như chỉ trực đợi mình ra là ào ào xơi tới ". Tuy khó khăn là thế, nhưng anh rất yêu công việc của mình" Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi sao có thể là một mình được. Công việc của cháu gian khổ thế đấy, chứ cất nó đi, cháu buồn đến chết mất 'Anh luôn cảm thấy hạnh phúc và gắn bó với công việc của mình, công việc đã trở thành một người bạn không thế thiếu đối với anh.

    Người lặng lẽ mà không lặng lẽ, tuy sống một mình nhưng anh không cảm thấy đơn độc bởi "lúc nào tôi cũng có người trò chuyện, nghĩa là có sách ấy mà". Sống trong điều kiện thiếu thốn nhưng người thanh niên ấy luôn làm chủ được bản thân, lạc quan và yêu đời, biết sắp xếp lo toan cuộc sống riêng ngăn nắp, ổn định về vật chất, tinh thần "Trước nhà anh trồng cả một vườn hoa đủ màu sắc, anh còn nuôi được một đàn gà đẻ trứng ăn không hết, một gian nhà nhỏ nhưng gọn gàng và ngăn nắp". Nhưng cái gian khổ nhất là vượt qua được sự cô đơn, vắng vẻ quanh năm suốt tháng một mình trên đỉnh núi cao, không một bóng người. Mới đầu, anh thèm người tới mức phải lấy cây chắn ngang đường ôtô để được nghe tiếng người. Nhưng sau anh lại nghĩ: "Nếu đó chỉ là nỗi nhớ phồn hoa đô thị thì thật xoàng" và anh đã vượt qua để sống và làm việc một mình với cây cỏ thiên nhiên Sapa, để trở thành "người cô độc nhất thế gian '.

    Tuy vậy, nhưng anh không dần thu mình trong sự cô đơn, vắng vẻ ấy. Sự hiếu khách, quan tâm đến người khác một cách chu đáo, đã gây thiện cảm giữa anh với ông họa sĩ già và cô kỹ sư trẻ ngay từ những phút đầu gặp gỡ. Niềm vui được đón khách dào dạt trong anh: Anh biếu bác lái xe củ tam thất, mừng quýnh khi đón quyển sách bác mua hộ, hồ hởi đón mọi người lên thăm nhà, hồn nhiên kể về công việc, về những người đồng nghiệp và cuộc sống nơi Sapa lặng lẽ. Ai có thể quên được, việc làm đầu tiên của anh khi có khách lên thăm" Anh hái 1 bó hoa rực rỡ sắc màu tặng người con gái lần đầu quen biết, nước chè cho ông họa sĩ, làn trứng ăn đường cho hai bác cháu.. Tất cả không chỉ chứng tỏ là người con trai tâm lý mà còn là kỷ niệm, lòng quan tâm sốt sắng, tận tình đáng quý của anh.

    Ta còn bắt gặp ở người thanh viên là người rất mực khiêm tốn và trung thực, anh cảm thấy công việc, những đóng góp của mình chỉ là nhỏ bé. Anh ngượng ngùng khi ông họa sĩ muốn vẽ chân dung anh, anh hào hứng giới thiệu cho bác những người khác đáng vẽ hơn mình: "Bác đừng vẽ cháu, nhiều người khác ở dưới kia đáng vẽ hơn cháu như ông kĩ sư nghiên cứu thụ phấn ở vườn su hào, anh thanh niên nghiên cứu bản đồ sét.." Những đóng góp của mọi người anh vẫn luôn coi là quan trọng và xứng đáng hơn mình, thật đáng trâng trọng bởi con người có cách nghĩ và nhìn nhận như thế. Dù còn trẻ nhưng anh rất thấm thía cái nghĩa, cái tình của mảnh đất Sapa, thấm thía cả sự hy sinh thầm lặng của những người đang ngày đêm làm việc. Cuộc sống giản dị nhưng cao đẹp làm nên vẻ đẹp đích thực của mỗi con người, có sức thuyết phục lan tỏa tới những người xung quanh.

    "Lặng lẽ Sapa" – ngân vang trg lòng ta những rung động nhẹ nhàng mà thú vị về những con người âm thầm lãng lẽ nhưng đáng yêu. Họ sống cống hiến cho nhân dân, cho dân tộc và đã dệt lên bài ca về tình yêu Tổ Quốc, tình yêu đất nước. Họ như những ngôi sao tỏa sáng trên bầu trời đêm, nhưng sáng bằng những đóng góp thầm lặng của họ. Phải chăng nhà văn muốn nhắn gửi đến cho mỗi chúng ta. Cuộc sống của chúng ta được làm nên từ bao phấn đấu, hy sinh lớn lao và thầm lặng như người thanh niên nơi Sapa lặng lẽ ấy, họ khiến cuộc sống này thật đáng trân trọng và đáng tin yêu. Là học sinh, chúng ta hãy cố gắng học tập để mai sau có thể góp công sức để xây dựng đất nước, là những chủ nhân tương lai của Tổ Quốc.
     
Từ Khóa:
Đang tải...