Câu Chuyện Toàn Dấu Sắc

Thảo luận trong 'Sách Truyện' bắt đầu bởi Zero, 12 Tháng mười hai 2020.

  1. Zero

    Zero Active Member Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    708

    Đoạn văn toàn dấu sắc: Chén cháo chó


    Tối đó, má nó nấu món cháo, món nó rất khoái. Cháo chín, má nó nhắc cháo xuống bếp. Tiếp đó, má nó nói với nó:

    Má tới chú Sáu lấy chút nước mắm. Cháo đó cấm múc nha.

    Má nó mới khuất bóng. Nó phóng xuống bếp. Nó lấy chén múc tám chén cháo. Tám chén cháo rất nóng. Đói quá, nó quất hết tám chén cháo, tính múc tiếp chén thứ chín. Má nó thấy thế mới thét:

    Tốp! Tốp! Cháo ấy cháo chó! Chó ốm má mới nấu cháo ấy. Cháo ấy chứa cá chết, cá thối, mắm ruốc với mấy thứ khiếp lắm!

    Tiếng má nó nói giống tiếng sét đánh giáng xuống, nó choáng váng đánh rớt chén cháo, nó ú ớ cố ói hết cháo, khiếp quá! Chắc nó nhớ món cháo ấy suốt kiếp!

    Truyện toàn dấu sắc: Đất có giết rắn?


    Nhớ lúc bé, Phước (tức Phước Rắn) có cái dáng loắt choắt bé tí (chắc thiếu tháng) yếu đuối lắm. Má hắn cúng bái suốt, đến lúc bán khoán hắn mới sống sót. Thấy Phước có cái mắt tí hí giống mắt rắn, dáng bước giống rắn uốn khúc, mấy bác biết chút tướng số nói hắn có tướng rắn, tướng đó gớm lắm, rất láu cá, "khó nuốt" lắm đấy. Với cái "quái tướng" đó chú bé Phước mới có cái ních (nick) Phước Rắn.

    Hết lớp chín, Phước Rắn đốt hết sách, trốn bố đến khắp các quán xá bán vé số. Hắn bán khéo lắm, cứ đến mấy chú uống "khướt" tới mức "sắp chết" bán, bán nhoắng cái hết mấy sấp lớn. Hắn láu cá đến mức có lúc bát nháo hắn bán ráo vé số.. hết đát. Bán vé số mấy tháng, có tí vốn, Phước Rắn xuống Bến Lức sống với chú Sáu- chú út kế bố hắn. Chú Sáu có gánh xiếc khá lớn, Phước Rắn tính bám lấy gánh xiếc kiếm sống. Vốn tính láu cá với khéo léo, Phước Rắn đến với xiếc rất chóng vánh. Mấy cái thứ uốn éo, biến biến hóa hóa, với nháy mắt hắn bắt trước trúng phóc, rất khéo! Cứ thế, mới có mấy tháng, Phước Rắn đứng kép chính cái gánh xiếc.

    [​IMG]

    Bài vấn toàn dấu sắc


    Chính cái gánh xiếc đó giúp Phước Rắn có cớ đến với giới chứng khoán. Lúc mới có chứng khoán, rất ít khách chú ý đến chứng khoán chứng khiếc. Có chú Giám đốc - sếp chứng khoán lớn, muốn khách hứng thú, cứ sáng cuối tháng chú ấy mướn gánh xiếc Phước Rắn đến "khuấy" mấy tiếng. Chú Giám đốc đó có vốn kiến thức chứng khoán rất tốt, chú ấy đánh giá chứng khoán có nét giống với gánh xiếc, có chút giống giống với vé số. Thấy Phước Rắn có cái tướng quái quái, biết xiếc với biết vé số, sếp đó nói Phước Rắn có hết các tốt chất tốt, rất có khiếu với chứng khoán. Thấy chú giám đốc nói thế Phước Rắn mới thấy có hứng thú với chứng khoán, chứ trước đó chứng khoán đối với hắn quá mới. Hắn quyết đến góp sức với chú Giám đốc đó bán chứng khoán.

    Phước Rắn đến với chứng khoán rất háo hức. Lúc mới đến, khách khứa rất ít, chứng khoán ế lắm, giá giếc cứ bát nháo hết. Thấy thế hắn dốc hết vốn đánh lướt sóng, cứ lúc giá xuống thấp sát đáy hắn vét tất, lúc giá nhích hắn bán tốc bán tháo. Có lúc đoán giá xuống dốc hắn biết cách bán khống kiếm tí.. "chấm mút". Với các cách đó hắn kiếm số vốn khá khá.

    Mấy quý kế tiếp đó, chứng khoán đến lúc "ấm ấm", khách khứa kéo vốn đến với chứng khoán rất khí thế. Với kiến thức tích góp suốt mấy tháng, hắn cố gắng hết sức giúp các đối tác mới "lớ ngớ" với chứng khoán. Hắn góp ý với khách hết các mánh lới: Cách khống chế giá, cách lướt sóng, cách thế chấp rút vốn, cách báo cáo láo với các bút toán biến hóa rất rối rắm.. Hắn giúp khách tính toán cách "đánh úp". Tiếng nói hắn lúc đó có giá lắm, hắn nói bán khách mới dám bán. Hắn "phán" bách phát bách trúng, khách cứ oánh trúng tiếp nối tiếp, khoái hắn lắm. Cái tất yếu, khách trúng miếng lớn hắn tất có.. miếng bé. Nói trắng phớ, kiến thức hắn rất chắp vá, có cái hắn quá tốt số, hắn chớp đúng lúc chứng khoán "nóng sốt", giá cứ phất suốt, cóc thấy xuống, với cái "thế" đó, đứa kiến thức tốt giống đứa kiến thức dốt, oánh thắng tuốt.

    Chứng khoán giúp hắn bán "nước miếng" kiếm số vốn lớn. Bốn quý kế tiếp, đến lúc chứng khoán "đứng", giá cứ rớt suốt. Thấy chứng khoán đến lúc khó kiếm, hắn tính kế oánh đất. Hắn đoán giá đất chắc chắn sắp tới sốt ác, hắn thoái hết vốn chứng khoán, bán hết trái phiếu lấy vốn.. ném xuống đất. Có mấy miếng đất lớn, máu quá, hắn thế chấp hết lấy vốn ném xuống đất tiếp. Hắn tính kế "Lý bát cước" : Có vốn hắn sắm đất, lấy đất mới sắm thế chấp lấy vốn sắm đất tiếp, lấy đất đó thế chấp tiếp.. Cứ thế cứ thế, đất hắn bát ngát, xúi cái hắn "dính" đúng lúc đất.. xuống, đất cứ rớt giá suốt. Mới có mấy cái tết (chắc 4 cái) giá đất xuống khiến Phước Rắn sắp mất hết vốn.

    Hắn chán ngấy báo chí cứ nhắc suốt đến các gói kích thích giúp cứu cánh giới "đất cát", thấy các bác "có chức sắc" nói ác lắm, phán cứ giống thánh sống: Sắp có máu (ý nói đến vốn đấy) ! Uốt cái các sếp cứ nói lấy oách, chứ "máu" có khối đấy, đất ế cứ ế, khối đứa sắp "chết"!

    Hắn nói dóc: Rắn sống dưới đất, hắn có tướng Rắn chắc chắn rất thích ứng với đất, số hắn khó "chết" lắm..

    Đứng khấn vái trước miếng đất lớn, hắn ước đến tết sắp tới sớm có chính sách "kích thích" giúp đất cát "ấm cúng" giống lúc trước.

    [​IMG]

    Thơ toàn dấu sắc


    Chú Chức, chú Tuấn quí mến! Nhắc đến tết nhất tớ mới nhớ các chú Chức, chú Tuấn. Tớ nhớ nhất món các chú thích: Cá nướng, món rắn, mớ ốc đắng nấu chín, món ếch, món chó.. nhắm với đế, ít uống Nếp Mới thấy tiếc lắm. Các chú nhớ chấm với muối ớt, mắm ruốt với khế cắp chuối chát thấy thích cứ chấm tiếp. Tiếp mời tới uống nước nóng chống khát. Các chú chớ có hát xướng karaooké lớn tiếng lối xóm tức tối ấm ức khó nhắm mắt, thức suốt, chắc chắn chết chớ lối xóm có biết cái khoái cái sướng lúc quá chén. Thức trắng, tính toán, sáng sáng tấu sớ đến cấp lớn tố cáo các chú nhóc phá phách quá, uống tới bến, hát rất tốt, sức vóc tốt, khách quí mến.. tức.. tức.. tức.. khóc.. hứt.. hứt.. hứt..
     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng mười hai 2020
Từ Khóa:

Chia sẻ trang này

Đang tải...