Chuyện hôm qua như nước chảy về đông Mãi xa ta không sao giữ được Hôm nay lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm Gió sớm mai thổi đi bốn phương Xưa nay chỉ thấy người nay cười Có ai thấy người xưa khóc đâu Hai tiếng ái tình thật cay đắng Muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngô Chỉ có thể biết nhiều hay ít khó có thể biết cho đủ Giống như đôi uyên ương bươm bướm trong những năm tháng khó khăn này Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế Trong thế giới phù hoa đó Sống ở trên đời đã là chuyện điên rồ Sao còn muốn lên tận trời xanh? Chi bằng ngủ yên trong sự dịu êm.. Đừng để tháng năm làm mỏi mệt trái tim chờ đợi Ta nguyện theo nàng tới tận nơi góc biển chân trời Giờ này đèn bên sông đã tắt Chỉ có trái tim ta nhẹ nhàng lặng ngắm dung nhan nàng Nụ cười của nàng vẫn ngọt ngào như xưa Ta trân trọng cất giữ những kỉ niệm về nàng Dù năm tháng lụi tàn Người chiến sĩ bỏ xác nơi đồng hoang Dù hứa hẹn thế nào Cũng chẳng bằng ghi nhớ những ngày hôm nay Nàng và ta xa xôi cách trở Chuyện đời lặng lẽ đổi thay Trải qua muôn sông ngàn núi Liệu lòng ta còn mãi bên nhau? Ta không mong được đời đời kiếp kiếp Cũng không mong được sớm tối bên nhau Chỉ mong được bình thản nắm tay nàng đi giữa nhân gian Ai nói rằng tình cảm trên đời là điều khiến người ta đau khổ Ai nói rằng biển người chìm nổi chỉ có tình duyên là vĩnh cửu Dù có lúc chia ly có khi gặp lại Dù có khi sum họp có khi tan Cũng chỉ mong được bình thản nắm tay nàng đi giữa nhân gian