Bên Kìa Bờ Lũ, Mẹ Chờ Con Lời: Lý Nguyên Tiêu Nhạc: Mưa Bão Ơi Xin Đừng Về "Bên Kìa Bờ Lũ, Mẹ Chờ Con" là khúc đầy cảm động do Lý Nguyên Tiêu thể hiện dành tặng cho người mẹ chịu nhiều nỗi đau, mất mát, đau thương khi trải qua biến cố trong cuộc đời. Trên đời này, không có nỗi đau nào to lớn bằng nỗi đau mất con. Ca khúc nói về cơn bão lũ thảm khốc đã cướp đi đứa trẻ thơ bé bỏng để lại người mẹ với bao đau khổ, tổn thương không gì có thể xoa dịu, chữa lành. Đăng ký Binance giao dịch Bitcoin kiếm tiền Đăng ký Binance giao dịch Bitcoin kiếm tiền Lời bài hát [Verse 1] Chiều nay nước xé ngang đời, cuốn mất bóng con giữa trời Nghe sao tim mẹ vỡ toang Nhìn con khuất lấp trong dòng nước Phước duyên con mỏng Khi thân bé rời vòng tay mẹ [Chorus]Giờ đây nước xiết qua mái, mẹ nhìn dấu vết nơi con khuất xa Những tiếng khóc át tiếng sấm gào trời Mẹ lạy Phật thương con thơ này Người cho con yên vui Người đừng mang thêm khổ nạn nữa Trời ơi sao nỡ chia lìa Đừng để con chìm trong đáy nước Vì thân con thơ còn bé bỏng Kiếp sống mong manh giữa bão giông Mưa gió cuốn đi bao kiếp sống Thiện lành hóa thành nỗi thương xót Đừng để tim này thêm đau Xin người soi sáng linh hồn Vậy mong trời tan mưa gió Trả lại dáng nhỏ bên mẹ Trả lại tiếng cười thơ bé Quê hương thắp lại đôi ánh đèn Giông tố thoáng qua như mây trắng Giữ con trong cõi mưa lũ Một niềm thương gởi vào miền tịnh, dẫn bước con đi thôi [Verse 2] Nam Mô A Di Đà Phật, xin dẫn bóng con qua bờ tối ấy Xin cho linh hồn siêu thoát Nguyện con sớm đến nơi an vui Phước duyên chưa trọn Qua bao nẻo chịu dòng lũ cuốn [Chorus]Giờ đây nước xiết qua mái, mẹ nhìn dấu vết nơi con khuất xa Những tiếng khóc át tiếng sấm gào trời Mẹ lạy Phật thương con thơ này Người cho con yên vui Người đừng mang thêm khổ nạn nữa Trời ơi sao nỡ chia lìa Đừng để con chìm trong đáy nước Vì thân con thơ còn bé bỏng Kiếp sống mong manh giữa bão giông Mưa gió cuốn đi bao kiếp sống Thiện lành hóa thành nỗi thương xót Đừng để tim này thêm đau Xin người soi sáng linh hồn Vậy mong trời tan mưa gió Trả lại dáng nhỏ bên mẹ Trả lại tiếng cười thơ bé Quê hương thắp lại đôi ánh đèn Giông tố thoáng qua như mây trắng Giữ con trong cõi mưa lũ Một niềm thương gởi vào miền tịnh, dẫn bước con đi thôi [Repeat Chorus] Trời ơi sao nỡ chia lìa Đừng để con chìm trong đáy nước Vì thân con thơ còn bé bỏng Kiếp sống mong manh giữa bão giông Mưa gió cuốn đi bao kiếp sống Thiện lành hóa thành nỗi thương xót Đừng để tim này thêm đau Xin người soi sáng linh hồn Vậy mong trời tan mưa gió Trả lại dáng nhỏ bên mẹ Trả lại tiếng cười thơ bé Quê hương thắp lại đôi ánh đèn Giông tố thoáng qua như mây trắng Giữ con trong cõi mưa lũ Một niềm thương gởi vào miền tịnh, dẫn bước con đi thôi