Chiếc Lược Ngà Ca sĩ: Phương Mỹ Chi, Kim Tử Long Vũ trụ Cò bay là album được viết dựa theo các tác phẩm văn học kinh điển của Việt Nam của Phương Mỹ Chi . Với Chiếc Lược Ngà, chẳng có nhiều người không biết đến tác phẩm "huyền thoại" cùng tên của nhà văn Nguyễn Quang Sáng. Ở bài nhạc này, Phương Mỹ Chi chọn kết hợp với nghệ sĩ gạo cội Kim Tử Long, nhạc và giọng hát được chọn thể hiện theo kiểu cải lương, vọng cổ, một màu sắc rất miền Nam. Điều này làm mình rất bất ngờ bởi từ ngày còn đi học, trong suy nghĩ của bản thân thì Chiếc Lược Ngà nhiều là gắn với miền quê, câu chuyện ở phía Bắc của đất nước. Nhưng cách diễn giải, cách Phương Mỹ Chi, Kim Tử Long hát với màu sắc miền Nam nghe ngọt ngào và đẹp không tả. Lyrics: Nhìn lục bình trôi trôi Đò theo nhánh sông ngược xuôi Trời là trời xa xôi Chiều trông bóng ai mủi lòng Thương nhớ trong hình dung Người cha chiến binh biền biệt Bao nắng, bao mùa giông Rằng cha ơi, có hay con hoài mong? Vì biển trời biên cương Toàn vẹn non sông Giấc con say nồng Ngày trở về quê hương Rằng là con ơi, nhớ cha nhiều không? Muốn thấy những ngày thơ theo cha ngược nắng Rừng tràm soi bóng cha dài Muốn nắm lấy bàn tay bao năm sạn chai Con mơ khi ngược gió cha hay ngồi đó Nhẹ nhàng chải tóc con mềm Nhưng vết trên làn da Khắc sâu đời cha Con hổng nhận ra Vết khắc sâu làn da, sao xa lạ Con ơi, thời gian như cánh én vụt bay Giữa bầu trời xanh thẵm Nơi chiến tuyến xa xôi Nắng mưa sương gió Đã làm cho tấm thân cha khô ráp chai sần Bao năm tháng trôi qua Tôi luôn đợi luôn chờ Tôi ngồi đây để chờ tàu ga về bến Ngóng đợi cha về mà sao mãi bặt tâm Vết sẹo sa trường đã thay đổi dung nhan Giờ trở về đây chắc con đã quên lãng Chiều hoàng hôn trong khói sương lam nhè nhẹ Con chỉ muốn hét lên rằng con nhớ cha nhiều Nhiều năm qua, ngắm trăng thấy trăng già Chẳng một lần gặp thêm cha Chỉ mong sao soi lối trên con đường Về người mà con nhớ thương Mưa rừng trên lá đọng Bao xác hoa rơi mùa giông Con vượt bao cánh đồng Như muốn hét lên nỗi lòng Muốn thấy những ngày thơ theo cha ngược nắng Rừng tràm soi bóng cha dài Muốn nắm lấy bàn tay bao năm sạn chai Con mơ khi ngược gió, cha hay ngồi đó Nhẹ nhàng chải tóc con mềm Bao tháng năm dần trôi Bóng cha còn đây, trong chiếc lược thôi Bao tháng năm dần trôi cha đâu rồi?