Chờ Đợi Giữa Thế Gian Ca sĩ: Kaisoul Là nhạc sĩ sáng tác Chờ Đợi Giữa Thế Gian đồng thời cũng là người thể hiện ca khúc này, Kaisoul truyền tải muôn vàn cảm xúc vào từng ca từ mà mình đã viết lên với những tình cảm chân thành. Khá thích thú với những ca từ mà Kaisoul chọn như lá xa cành liệu cành có đau, sầu tơ vương mà còn thương bóng hình, lầu son đó có ai nhìn về anh.. Phần hát và rap được kết nối liền mạch, duy trì mạch cảm xúc cho người nghe. Sử dụng ánh sáng, tông màu trong video, phục trang ca sĩ đều hài hòa với giai điệu bài nhạc mang đến cho người nghe một bài nhạc đáng nghe và đáng xem. Lyrics: Lá kia rơi bên thềm Lá xa cành liệu cành có đau Đã qua bao đêm dài Chẳng còn ai tựa vai Lá buồn không? Đời hợp tan mấy ai Biết sẽ có nhau ngày sau Ân tình như áng mây không màu Hận nhân gian cớ sao Cứ gieo trái ngang đời ta Phải tươi cười dẫu cho lòng xót xa Ngày em đi, Ngày tâm trí úa tàn Vẫn một người Chờ đợi giữa thế gian Sầu tơ vương mà Còn thương bóng hình Lầu son đó có ai nhìn về anh Anh đã cố không để mình phải bi lụy Vì ánh mắt em giờ Không còn hướng về anh Nhưng kỷ niệm cứ làm lu mờ lý trí Mang những năm tháng Cứa ngang vết thương chẳng lành Anh biết tất cả cũng chỉ là mơ Nên em chỉ cần nói Một câu em không còn nhớ Để những ngày tới Anh không vô tình ghé qua Góc phố xưa, nơi quán cũ, Dù cũng không muốn về nhà Đâu có ai tìm ước mơ Sau ánh trăng phai mờ Lá kia rơi bên thềm Lá xa cành liệu cành có đau Đã qua bao đêm dài Chẳng còn ai tựa vai lá buồn không? Đời hợp tan mấy ai Biết sẽ có nhau ngày sau Ân tình như áng mây không màu Hận nhân gian cớ sao Cứ gieo trái ngang đời ta Phải tươi cười dẫu cho lòng xót xa Ngày em đi, ngày tâm trí úa tàn Vẫn một người chờ đợi giữa thế gian Sầu tơ vương mà Còn thương bóng hình Lầu son đó có ai nhìn về anh Vứt hết tất cả Để giữ lại trái tim em Để rồi đổi lại là gì? Bao tâm tư phải kìm nén Yêu thương này như gió Em như tàn lá cứ rơi Nhành cây này dần khô héo Nhưng vẫn cố chấp đứng đợi Tự nhủ lệ không được tuông, Cơn mưa vẫn đổ xuống Nếu như tất cả chỉ là Quá khứ tại sao hiện tại vẫn buồn Anh chẳng hối hận Mà chỉ là trót mang Những ký ức quá sâu đậm Bằng đôi tay trắng quá vội vàng Tình như màu lá kia xanh Bao tháng năm rồi Chợt mưa ghé ngang Giữa giông bão lá rơi vội vàng Ngờ đâu ngày đó nên duyên Hai đứa nhưng phận này lại chẳng màng Nhìn người xa, ta ôm đời ngổn ngang Ngày em đi, ngày tâm trí úa tàn Vẫn một người Chờ đợi giữa thế gian Sầu tơ vương mà còn Thương bóng hình Lầu son đó Có ai nhìn về anh Đoạn lương duyên này Từ đây chẳng thành Chẳng ai ôm mộng vàng Bên mái tranh Đành xé nát lời Vương vấn lúc đầu Người hạnh phúc Cớ sao mình lại đau.