Cuộc gọi về nhà là bài hát do chính Orange sáng tác lấy cảm hứng từ chính câu chuyện của bản thân đầy cảm động giữa cô và bà ngoại của mình, giữa không gian ấm cúng tại Làng Ngư Mỹ Thạnh, Orange bắt đầu chia sẻ về ca khúc chưa từng được tiết lộ này: "Bà ngoại khăn gói từ dưới quê lên thành phố nuôi em, thoắt cái hai mấy năm trời luôn. Em không tiếp xúc với ba mẹ nhiều cho nên cứ khắc khẩu với ba mẹ hoài. Bà ngoại em chính là cầu nối giữa em và ba mẹ. Mỗi khi em gọi điện về nhà thường là bà ngoại em bắt máy. Đây là bài hát em dành tặng bà ngoại của em." Vốn được biết đến là yếu tố gây cười của nhóm, trước khi biểu diễn giọng ca "Người Lạ Ơi" còn rất hài hước chia sẻ: "Bây giờ em sẽ góp vui một bài hát cũng buồn không kém. Trong lúc tập, tất cả các anh chị ở đây đều khóc hết. Mình thì không. Trái tim mình chắc là chai sạn thiệt rồi. Cỡ nào cũng không khóc được. Không biết tại sao mình không khóc được nữa". Thế nhưng đến khi lên sân khấu, có lẽ những dồn nén bấy lâu của nữ ca sĩ cũng đến lúc phải vỡ òa khi Orange đã phải ngừng lại không thể hát tiếp mà òa lên nức nở: "Mọi người nói em ra bài hát này lẹ đi tặng bà em, nhưng em chưa kịp làm thì bà em mất rồi". Dẫu thế, nữ ca sĩ vẫn hoàn thành đến cuối bài hát như một lời tri ân đến người thân yêu. Bài hát: Cuộc Gọi Về Nhà Ca sĩ: Orange Lời bài hát Một chiều tháng năm tôi gọi về nhà Ở bên kia đầu dây Giọng nói run run thật quen Hôm nay chắc chẳng ai ở nhà Chỉ có mỗi bà tôi Bà hỏi sao tôi mãi không về Con bận quá chẳng nói được lâu Nên chỉ hỏi bà thêm vài câu Rồi sẽ lại lao vào với công việc ngổn ngang Con và cha mẹ đang giận nhau Nên con cũng không muốn nói chuyện đâu Và Bà tôi chỉ biết thở dài Đừng bỏ ăn con nhé Có ốm đau ai sẽ lo Nếu khó khăn không đủ no Thì về nhà vẫn có bữa cơm của bà Đừng một mình con nhé Thế giới kia sông và gió Nên hãy cứ khóc khi con tổn thương Rồi tìm về nơi con ấm êm Bà biết con sẽ nhớ đường Con bận quá chẳng nói được lâu Nên chỉ hỏi bà thêm vài câu Rồi sẽ lại lao vào với công việc ngổn ngang Con và cha mẹ đang giận nhau Nên con cũng không muốn nói chuyện đâu Và Bà tôi chỉ biết thở dài Đừng giận cha con nhé Sớm tối lo cho cơm áo Mấy lúc cũng ân hận lắm Dặn vặt chẳng biết nói với con thế nào Đừng giận mẹ con nhé Con giống như nó ngày xưa Nên chỉ muốn thấy con lớn nên người Rồi một ngày sẽ có ấm êm Thế cũng đã đủ rồi Đừng giận bà con nhé Biết sống thêm được bao lâu Muốn mãi ở bên con cháu Mà cuộc đời nào có đâu lâu dài Sợ một ngày bà đi Vẫn chẳng thấy con ở đây Con vẫn chưa hiểu ra ở nơi này Ngày lại ngày Vẫn luôn sớm hôm rộng vòng tay.