Bài hát này như một bản tự sự đầy hình ảnh, kể về một chàng trai từng cô độc, khép mình trong "khu rừng" riêng cho tới khi tình yêu xuất hiện như định mệnh. Lời ca vừa hoang dại vừa lãng mạn, diễn tả quá trình anh học cách yêu, kiên nhẫn, thay đổi bản thân để xứng đáng với người mình thương. Toàn bộ giai điệu và ca từ tạo cảm giác như một hành trình từ bóng tối sang ánh sáng, từ cô đơn đến hy vọng. Đăng ký Binance giao dịch Bitcoin kiếm tiền Bài hát: Dẫn lối Ca sĩ: Lê Thiện Hiếu Lời bài hát: Số phận anh đã dẫn lối Về nơi có em bước tới Số phận anh đã dẫn lối Cầu vồng lấp đầy bóng tối Anh như con thú hoang chưa từng biết mùi tình ái Tối ngày cần mẫn lo kiếm ăn tìm cách chống chọi với giống loài Thế giới của anh chỉ là khu rừng vắng Chẳng ai làm bạn ngoài ánh trăng Tình yêu thật lạ lẫm anh chưa từng thấy xuất hiện nơi anh nằm Sao em lại lạc vào đây Chẳng có gì ngoài tầng mây Thế giới em có vậy liệu anh có thể vào đó chỉ một giây Tim anh như ngọn đuốc cháy đỏ Lý trí buông bỏ Mọi giác quan sáng rõ ngay lúc anh thấy em ở đó Số phận anh đã dẫn lối Về nơi có em bước tới Số phận anh đã dẫn lối Cầu vồng lấp đầy bóng tối Tình yêu là bài toán khó với anh (tình yêu là bài toán khó) Như xe lao dốc mà chẳng có phanh (như xe lao dốc mà chẳng có) Tâm trí em là vũ trụ có đến hàng vạn hành tinh Anh cố du hành với tới bất chấp vượt quá sức mình Làm sao để hiểu mọi điều sau ánh mắt (ánh mắt) Khi đôi mắt ấy chỉ là khoảng lặng Làm sao anh biết điều em cần nhất Khi tim ấy giờ đã hóa băng Không như chiếc thuyền giương buồm ra biển cả Gồng mình né tảng băng trôi Anh là trai trẻ mới ra khơi muốn thử một lần xuyên băng mà lao tới (lao tới) Số phận anh đã dẫn lối Về nơi có em bước tới Số phận anh đã dẫn lối Cầu vồng lấp đầy bóng tối Số phận anh đã dẫn lối đến nơi mà Bao đau đớn hóa thành hoa Nơi thời gian chẳng có ý nghĩa trên đời Nơi chỉ có em mà thôi Em gói gọn hết tất cả ánh sáng cõi thần tiên vào đôi mắt Em khiến mọi giác quan vốn đã ngủ yên từ lâu chợt tỉnh giấc yeh Muốn hoa nở phải cần nhiều thời gian Người tỉnh là người từng mê man Yêu trăng phải yêu cả bóng tối Yêu em anh biết không phải chuyện dễ dàng Anh như đứa trẻ tập viết Chữ cái là bài học đầu tiên Dần dần biết đọc Mọi chữ đều hiểu nhưng chẳng phải chữ em Anh học cách đọc hiểu đôi mắt Học lắng nghe sự im lặng Cảm nhận những rung động nhỏ nhất Anh học kiên nhẫn Anh học cách giam cầm mọi phần xấu ác Mọi phần xấu ác Anh muốn mình khác Muốn mình xứng đáng Số phận anh đã dẫn lối đến nơi mà Bao đau đớn hóa thành hoa Nơi thời gian chẳng có ý nghĩa trên đời Nơi chỉ có em mà thôi Số phận anh đã dẫn lối (anh như con thú hoang chưa từng biết đến mùi tình ái) Bao đau đớn hóa tàn hoa (tối ngày cần mẫn lo kiếm ăn tìm cách chống chọi với giống loài) Số phận anh đã dẫn lối (thế giới của anh chỉ là khu rừng vắng chẳng ai làm bạn ngoài ánh trăng) Nơi chỉ có em mà thôi (tình yêu thật lạ lẫm anh chưa từng thấy xuất hiện nơi anh nằm sao em lại lạc vào đây vào đây) Dẫn lối Sao em lại lạc vào đây (vào đây) Dẫn lối