Đăng ký Binance giao dịch Bitcoin kiếm tiền Bài hát "Đắng Cay Nhân Gian" là bản ballad đầy trầm lắng, khắc họa nỗi cô đơn và đớn đau trong tình yêu cũng như cuộc sống. Ca từ như lời tâm sự của một trái tim từng trải, trải qua bao nỗi buồn, cay đắng và hụt hẫng, cuối cùng chỉ còn lại nỗi cô độc và ký ức nhạt phai. Giai điệu cùng hình ảnh "men cay, sương rơi, giấc mộng tàn phai" càng làm nổi bật cảm giác chua xót, nhưng cũng đầy thi vị của cuộc đời. Bài hát: Đắng cay nhân gian Thể hiện: Vương Lâm Lời bài hát: Hỡi người đi trong mưa, ai mang theo nỗi nhớ Khi rượu say môi em hé tiếng thờ than mờ Để đêm vỡ tan ra giữa bao ước hẹn Vỡ giọt buồn thấm lên tim ai bạc màu. Người lạc giữa đêm sâu nghe sương rơi cuối phố Tìm lại đâu hơi ấm thuở ấy xa rồi Giờ còn gió ru đời, nước mắt rơi vào tim tôi. Mùa đông nơi đây không có ánh sao Chỉ còn người ngồi nhìn mây trắng Vạt sương cuối ngày cũng rơi qua vai ai Bình yên trôi như mây, ngọt ngào, dối trá, đắng cay Cũng chẳng qua là giấc mộng tàn phai Giờ làm kẻ cô độc, ôm một vết thương dài. Một người đi trong đêm vắng, nghe tiếng gió ru tàn Đâu mong tay ai nắm, chẳng cần chung lối xưa Dẫu trời cao có đổ xuống đau thương Vẫn xin ôm lấy, chẳng hề oán thán Đắng cay nhân gian, ta nếm đủ rồi mà tình chưa nguôi. Hình như đang có khúc ca xưa, người người nghe cũng say Nghe say.. Hóa ra cũng thường thôi, câu yêu ai chẳng phai phôi Còn thua lòng ta đôi phút. Men rót xuống chỉ để mắt cay cay Và cơn say chỉ là giấc ngắn ngủi Mỹ vị nhân gian, nếm bao lần rồi Còn lại chỉ.. mình thôi.