Dương Liễu Mộc Thể hiện: BarHad Dương Liễu Mộc là ca khúc cực cuốn hút, hấp dẫn, thú vị người nghe, bởi giai điệu, giọng hát, ca từ mang màu sắc mới lạ. BarHad đã trở thành cái tên gây được nhiều ấn tượng trong lòng người nghe khi thể hiện ca khúc: Dương Liễu Mộc. Lời bài hát Quên nhân duyên mang thương đau này qua ải quan Chừa lại cõi nhân gian hằng đêm mà con ai oán Cho con say để nói hết nỗi lòng này Gửi vào nơi gió bay để thay lòng ai thấu cho Không cần thông cảm, họ ghét con vẫn cảm thông Thật lòng rằng con xin cảm ơn, con xin cảm ơn Vì con biết, bản tính con nó thật là xấu, Xin bề trên hãy rỗi con hãy cứu rỗi con M là thằng ngu Dân ngu khu đen A bận say lúa thì đừng ắm e E là sắc tố hoa văn di thể a lấm lem A dìu dắt e dìu dặt Trăm năm nhớ bỏ ai chớ bỏ ai Chỉ thêu nên gấm sắt mài nên kim Mơ, hai thân đi đường trắng đen Ta tô cho nhau thêm nụ cánh sen Cho thêm mây trời sáng lên Khi a ngấm men Cơn đau vô cùng tận E vô cùng hận Như vô hồi kì trận Cơn mưa muôn trùng lặp vô thời hạn Cơn mưa lì lợm Như tường thuật Về với em yêu thương dù giận A thời kì loạn Đã vô tình gặp e trong cuộc đời vô thường thật Quên nhân duyên mang thương đau này qua ải quan Chừa lại cõi nhân gian hằng đêm mà con ai oán Cho con say để nói hết nỗi lòng này Gửi vào nơi gió bay để thay lòng ai thấu cho Con đâu cần nhà cao cửa rộng Con đi tìm về rừng cây cỏ mọc Về bao thửa ruộng Chiếc công nông đang cắt thóc Bác nông dân đang nhổ gặt trên cánh đồng Lướt lướt con tông cấp tốc cắt tóc kiếm mầy đồng Chưa đủ khổ con cần thêm trải lòng Nhớ vị son như quả ngọt Căng đỏ mọng Trôi xuống cuống họng Mà đắng lòng Đến lắng đọng Học với hành k đi chung đôi A du hành còn e du học Chả ai nếm màu son trên môi A bt rằng xa mặt cách lòng A vẫn đang yêu dù k được là một sự lựa chọn Đơn phương thôi Giống như e từng yêu thương tôi Tự dặn răng mình k được yếu ớt Và còn non nớt Và còn thiếu sót Nên ng đời buông diễu cợt Ngừng than khóc Chúng ta như lái chiếc lá của một cành dương liễu mộc Vạn sự tuỳ duyên từ nơi vùng núi chúng ta hoa say đắm nguyệt Đi theo con suối trôi ra cửa biển Chưa đủ dũng cảm để quên đi e Mà dám can đảm nhìn e và họ tay đan xen Là khi duyên của e và họ tự quyện Là khi duyên của chúng ta đã cự tuyệt Là khi ý nghĩ mang cơn đại hồng thuỷ A ham ra khơi khi đang xa xôi bơi trong kỉ niệm ăn thấu trong xương tuỷ A trôi ra khơi ôi em yêu ơi Xin cho a nói một lần cuối A ca thay cho ngàn lời thú tội Dù biết chả nhận một lời tha lỗi Cho a mang danh tên phản bội Ngu si, sao a nỡ lừa dối A bt chả thể còn cơ hội Tội này đáng chết phải không em ơi Ai đã ôm cơ thể a gày gò Nước mắt hồ đồng đò Có lã a là gã tệ nhất trong những gã đã hẹn hò Với e đúng không Mắt mũi thò lò ó ò A chỉ nhóc vẫn tò mò Đc e đưa ra thành phố bên ngoài Còn a sẽ dắt e về rừng Nơi mà k có những tòa nhà to Đang che lấp đi những con ngõ Họ quá áp lực với con số Đếm ngược ở cột đèn đỏ Đây chính là quy tắc ngầm của thành phố Công nghiệp hóa chiếc lò khổng lồ K thể ngăn được họ Kể cả khi đường nhuốm máu đỏ Coi lại đạo đức Coi học thức Coi lại bằng cấp Coi tầng lớp Coi lại bản chất dân đen tầm thường Nếu họ coi là bộ quần áo thì còn trần truồng Con thấy mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng Con tự cao tự kêu tự kiêu Kêu hoài nhưng mà chỉ nghe vọng thấy tiếng Bề trên ban mỗi ng một mạng mà phân Con với ng con đã từng yêu thì con chả cần thân phận mà mang Ban hai con cùng giống loài Con tự hỏi có mấy ai coi đồng loại giữa ng thời gian Trách ta, k trách ng, k trách trời Chúng ta có rất nhiều cách trách Nhưng mà chỉ có một cách để cảm thông Cứu tế, nằm ở trong lời nói ng công dân thích Minh Tuệ Cứ dân độ thế Âm độ C Trong đầu con phải giữ nó lạnh nhưng lòng con vẫn còn ấm dù biết họ nhiều mưu kế Con đâu thể vơ đũa cả nắm vì biết đâu ai như ai Bản chất con như là con khỉ cần được phong ấn bàn tay Phật Tổ Như Lai Con lang thang trong tham lam Vì lợi ích cá nhân mà dám ăn hết lò luyện kim đan A hát ru e như e cu tai Đâu biết nên coi ai sư mà bái Nhưng e hãy luôn có niềm tin dù với ng tu huyền tù Hay là ng tu hiền từ