Lyrics Lời Bài Hát Duyên Trời Lấy 4 - Chung Thanh Duy

Thảo luận trong 'Âm Nhạc' bắt đầu bởi Phạm Anh, 11 Tháng mười 2025 lúc 10:36 PM.

  1. Phạm Anh

    Phạm Anh Well-Known Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    1,978


    Bài hát này là một bản ballad đầy cảm xúc, kể về một người đàn ông cô đơn sau cuộc tình tan vỡ, tìm đến cơn mưa để che đi nỗi đau và nước mắt của chính mình. Từng câu hát là sự giằng xé giữa lý trí và con tim - khi yêu quá sâu, người ta dễ quên mất giới hạn của bản thân để rồi nhận lại chỉ là tổn thương.

    Bài hát: Duyên trời lấy 4

    Thể hiện: Chung Thanh Duy

    Lời bài hát:


    Tôi thích đi dưới mưa

    Vì cơn mưa che nhòa đi

    Đôi mắt hoang mang

    Thân xác hoang tàn

    Ngỡ ngàng

    Như bức tranh sắp tô

    Ngỡ đâu áng mây sẽ màu hồng

    Nhưng hóa ra sai màu đen mới hợp

    Cuộc tình hai ta

    Ngỡ bên nhau một đời sẽ là chân lí

    Hóa ra yêu đậm sâu tuổi xuân hoang phí

    Đến khi tôi chẳng thể rời xa

    Người ta lại quay bước đi

    Trách thân tôi dại khờ chẳng nghe lí trí

    Trách ai không giữ lời làm tôi khổ đau

    Đến cho mãi sau này, về sau

    Tôi chẳng, muốn tin vào ai

    Hai chúng ta không phải tình đầu

    Em đã nói anh sẽ là người cuối

    Em yêu anh trao anh muộn sầu

    Để cơn đau kia nhiều như dòng suối

    Phải chi anh chỉ là thân cây

    Mặc ai khắc thứ gì thì khắc

    Thật không may anh là máu thịt

    Nên từng kỉ niệm đâm vào là sắc

    Ôi con tim anh nhói đau

    Anh phải sống sao

    Ngu ngơ anh đã trót trao

    Nhận lại tình yêu úa màu

    Anh yêu em nhiều biết bao

    Như những ánh sao

    Tận cùng lầ từng tế bào

    Em xa anh em nỡ sao

    Chưa chắc khi hết mưa

    Hóa ra trước ta là cầu vồng

    Và không phải cho hết đi

    Sẽ được đáp lại

    Yêu khiến ta hóa điên

    Nỗi đau ghé qua triền miên

    Nước mắt tuông rơi ngày nào hẹn thề

    Giờ chỉ là kỷ niệm

    Ngỡ bên nhau một đời sẽ là chân lí

    Hóa ra yêu đậm sâu tuổi xuân hoang phí

    Đến khi tôi chẳng thể rời xa

    Người ta lại quay bước đi

    Trách thân tôi dại khờ chẳng nghe lí trí

    Trách ai không giữ lời làm tôi khổ đau

    Đến cho mãi sau này, về sau

    Tôi chẳng, muốn tin vào ai

    Duyên số thôi thì cũng đã lỡ làng

    Giờ chẳng còn gì để mà giữ

    Hai hàng mi đã ướt tràn

    Vội vàng để lại lời biệt li

    Em bỏ đi chẳng ngó ngàng

    Để mặc lại đằng sau

    Cơn mơ vỡ tan

    Không nói đâu có nghĩa là hết tình

    Mà thật sự lòng người đã hết yêu

    Càng nói thêm khổ mình

    Lặng nhìn người càng ngày càng xa

    Ông trời như cũng bất bình

    Từng hạt từng hạt rơi

    Ôi trời cao khóc thương thân mình

    Ôi trời cao

    Ôi trời cao khóc thương thân mình

    Em xa anh em nỡ sao

    Ôi trời cao

    Ôi trời cao khóc thương thân mình

    Em xa anh em nỡ sao
     

Chia sẻ trang này

Đang tải...