Lyrics Lời Bài Hát Hoài Cổ (Feat. Myhai & Bảo) - Dfoxie37

Thảo luận trong 'Âm Nhạc' bắt đầu bởi Phạm Anh, 5 Tháng mười hai 2025 lúc 10:11 PM.

  1. Phạm Anh

    Phạm Anh Well-Known Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    3,078
    Bài hát Hoài cổ mang đến một không gian đầy ký ức, nơi những hình ảnh tuổi thơ, mùi vị gia đình và nhịp sống xưa cũ ùa về trong tâm trí. Giai điệu như một tấm gương phản chiếu thời gian, khiến người nghe vừa hoài niệm vừa thấy trân trọng những khoảnh khắc bình dị đã qua.

    Bài hát: Hoài cổ (feat. Myhai & Bảo)

    Thể hiện: Dfoxie37

    Lời bài hát:


    Giai điệu nó vang lên

    Từ chiếc radio hàng xóm kế bên, và

    Thấy những khung cửa

    Thấy cái bếp lửa

    Ôm giấc mơ

    Ngoài hiên

    Giai điệu vẫn vang lên

    Từ chiếc radio hàng xóm kế bên, và

    Thấy những bóng hình

    Và bỗng thấy mình

    Như đứa bé,

    Ngoài hiên

    Cái cổng xanh kẹp giữa cây sung, cùng với cây chè hòe

    Khế sau vườn ra quả sum suê, trời gọi ngay Hè về

    Lại kè kè lè nhè thỏ thẻ giọng nhỏ nhẹ: "Mẹ, sao cái đài nhà mình chỉ kêu rè rè?"

    Mẹ xoa đầu rồi nói thôi, con vào chơi với bà

    Để mẹ còn vào bếp nấu canh mồng tơi với gà

    Và thế là nó đòi bà may chiếc túi ba gang,

    Đợi có con chim đến tặng cho chàng một thoáng ca vui

    Rồi nó mời ánh nắng qua chơi khi cơn mưa rào lộp độp chưa ngớt

    Dưới hiên nhà ngắm cánh hoa rơi với những lo toan bộp chộp thưa thớt

    Đội đám mây lên đầu và ở dưới chân là đôi tất nhỏ ta mang

    Hai mắt tròn ngơ ngác nghe ông kể về cái nơi đất đỏ ba gian

    Và thuở ấy, thời ấy đâu biết yêu là gì thì

    Gặp cô bé tóc tém lấm lem nàng đem cảm xúc lạ kì vì

    Nó biết xa là nhớ

    Chờ có nghĩa là xa

    Mơ thì lại thấy nhớ

    Và lấy cớ cùng nàng hòa ca

    Ta của ngày tháng đó chớp mắt tỉnh dậy giờ đã đôi mươi

    Đưa bờ môi em tô thắm mắt nhắm chìm đắm trong nắng xanh tươi và

    Lời thề non hẹn biển bằng một cái ngoắc tay

    Kể chuyện tình cổ điển làm nàng chợt thấy ngất ngây

    Uống một ly trà nhài thì phải đợi đến khi hoa nhài nở

    Đợi thời gian vương lại trên mi là khi ta hoài cổ

    Câu từ vang lên trong đầu tao một chút phảng phất

    Về cái ngày chân dép lào, rap là bản chất

    Mờ bụi và chân thật, tĩnh lặng không ồn ào

    Như uống một ly sâm đất, dù bụng tao nó đang cồn cào

    Con beat là căn nhà cũ kĩ, mà tao chẳng muốn đổi

    Thời gian nó cứ qua đi, khói thì cứ tràn ngập vào tận cuống phổi

    Đầu ngõ có cây bàng chưa bao giờ ra hoa

    Chắc nó chờ tao mang nhạc rap trở về với nguồn cuội

    Tao lại ngồi cuộn vài điều xoài và cam

    Nghĩ về em ngày mình còn ngại và ngoan

    Chờ em đi trên con đường cũ gồng ghềnh

    Em nép vào, tim tao đập như có trống lệnh

    Quần áo tao xộc xệch nhưng chiếc xe chở em sẽ chẳng thể nào mà chông chênh, giữa khoảng trời mông mênh

    Khung hình mờ ảo đang hiện ra trước mắt tao

    Kỉ niệm là thứ con tim này nó muốn gom nhặt sao?

    Nếu phải là vậy thì đúng mày thật láo

    Tự xét nát, tự vứt bỏ rồi lại tự dằn vặt tao

    Hay là tác dụng phụ của những khói thuốc này

    Những vệt mơ, giữa đồi mộng tự tao phải cuốc cày

    Hay là tác dụng phụ của những khói thuốc này

    Và tao lại cần chút rượu để đêm nay được nàng chuốc say
     

Chia sẻ trang này

Đang tải...