Lấy Bất Biến Ứng Vạn Biến Thể hiện: Zenmedia8888 Bài hát lắng động, bài học về "Nhẫn" của Achang Báu với thầy Minh Tuệ. Lyrics: [Verse 1] Con từng hỏi thầy, sao người chẳng sợ hãi Giữa bão giông, vẫn lặng yên như mây trời Đời đổi thay, lòng người như gió thoảng Mà thầy vẫn, như đá tảng đứng yên. [Pre-chorus]Giữa trần gian, ai cũng mong hơn thua Nhưng thầy dạy con, thắng thua nào quan trọng Giữ tâm an, là giữ vững chính mình Dù bão tố, cũng hóa thành thinh không. [Chorus]Lấy bất biến ứng vạn biến, con đường dài chẳng lung lay Giữa sóng gió, lòng chẳng hóa cuồng say Người có giận, ta chẳng giận, như dòng sông trôi an nhiên Tâm bình yên, vạn điều hóa dịu dàng. [Verse 2] Con từng nóng lòng, muốn tranh biện với đời Sợ thầy đau, con lao vào sóng dữ Nhưng thầy chỉ mỉm cười, nhìn con thật dịu dàng Bão lớn nào, cũng phải cúi chào mây xanh. [Bridge]Con chợt hiểu, chẳng cần tay siết chặt Chẳng cần lời hơn thua với cuộc đời Lặng thinh thôi, nhưng lòng không yếu đuối Là kiên cường giữa thế gian đổi thay. [Chorus]Lấy bất biến ứng vạn biến, con đường dài chẳng lung lay Giữa sóng gió, lòng chẳng hóa cuồng say Người có giận, ta chẳng giận, như dòng sông trôi an nhiên Tâm bình yên, vạn điều hóa dịu dàng. [Outro]Rồi mai đây, con cũng sẽ lên đường Mang theo lời thầy, giữa đời bao biến động Một nụ cười, thay vạn câu đối đáp Giữ tâm an, đời sẽ hóa nhiệm màu.