Mình Nên Là Tri Kỷ Thể hiện: Hà Nhi Mình Nên Là Tri Kỷ là bài hát chủ đề trong ALBUM TRI KỶ, đánh dấu chương mới trong sự nghiệp của Nhi, 1 màu sắc âm nhạc mới, 1 album đầu tay với 7 bài hát mới, và 1 tinh thần mới trong tình yêu "thay vì mãi nhớ người yêu cũ, hãy đi tìm tri kỷ của đời mình", bởi vì sau cùng người ở bên cạnh bạn mới là người đáng để trân trọng. Tri kỷ có thể hiểu đơn giản là 1 ai đó Hiểu bạn như hiểu chính họ, tri kỷ cũng có nghĩa là chính bạn khi soi vào gương, có thể là 1 ai đó ngoài kia cho bạn cảm giác thấu hiểu kể cả khi không cần phải nói, điều mà người yêu cũ không còn làm được nữa. Đăng ký Binance giao dịch Bitcoin kiếm tiền Lời bài hát Nếu đã hết yêu xin đừng làm khổ nhau Đừng tìm em những khi anh thấy sầu Lúc vui thấy đâu như kim ở đáy sâu Nhìn lại chẳng giống anh một chút nào Lúc xưa mới yêu anh như một áng mây Dịu dàng đằm thắm bên cơn gió này Chỉ hai chúng ta ôm cùng một đắm say Giờ đành quên hết bao hạnh phúc vậy Thì thôi anh ta dừng đi những điều vô lí Giữ lại tốt đẹp để ngày sau vẫn là tri kỷ Muộn phiền hơn khi bên cạnh nhau những ngày hoang phí Vậy thà chia ly ngưng nhung nhớ, xa ngày sầu bi. Ánh dương dắt ta đi tìm một nỗi vui Buồn nào cũng hết sao phải suy nghĩ Dẫu cho giấc mơ tươi đẹp cũng thế thôi Dậy mà bước tiếp sao lại ngủ vùi Nếu đã hết yêu xin đừng làm khổ nhau Đừng tìm em những khi anh thấy sầu Lúc vui thấy đâu như kim ở đáy sâu Nhìn lại chẳng giống anh một chút nào Thì thôi anh ơi! Ta dừng đi những điều vô lý Giữ lại tốt đẹp để ngày sau vẫn là tri kỷ Muộn phiền hơn khi, bên cạnh nhau những ngày hoang phí Vậy thà chia ly ngưng nhung nhớ xa ngày sầu bi Thì thôi ta dừng đi những điều vô lý Từ nay ta chỉ nên như là tri kỷ Thì thôi ta dừng đi những điều vô lý Từ nay ta chỉ nên như là tri kỷ Thì thôi ta dừng đi những điều vô lý Từ nay ta chỉ nên như là tri kỷ Anh buông lơi bao yêu thương Anh buông lơi bao yêu thương Anh buông lơi bao yêu thương Ánh dương dắt ta đi tìm một nỗi vui Buồn nào cũng hết sao phải suy nghĩ Dẫu cho giấc mơ tươi đẹp cũng thế thôi Dậy mà bước tiếp sao lại ngủ vùi. Ánh dương dắt ta đi tìm một nỗi vui Dậy mà bước tiếp sao lại ngủ vùi