MƯỢN - Phạm Nguyên Ngọc - Bài hát "Mượn" của Phạm Nguyên Ngọc được phát hành vào ngày 3 tháng 7 năm 2025, là một bản ballad buồn, chất chứa nỗi niềm day dứt, tiếc nuối và sự cô đơn của một người sau khi tình yêu tan vỡ. Bài hát kể về hành trình nội tâm của một người đang cố gắng đối mặt với sự mất mát, tìm kiếm sự an ủi từ những kỷ niệm xưa và mong mỏi một ngày nào đó có thể tìm thấy sự bình yên thực sự trong tâm hồn, dù biết rằng vết thương lòng có thể rất khó lành. Đăng ký Binance giao dịch Bitcoin kiếm tiền Lời bài hát: Dường như ta không còn là ta Không còn yêu như lúc xưa Không bận lòng, không lo toan những ngày trống rỗng Không nói hết những thiết tha Về từ đâu những cơn gió lạ Chỉ hôm nay thôi, cho tôi phiền người được không Cho tôi mượn một cái ôm thật lâu, để ủi an khi người không đến Mượn nụ cười hạnh phúc ấm áp, hôm qua tôi đã bỏ quên Mượn lại ánh mắt, mượn nụ hôn, còn ấm nóng trong tâm hồn Để lòng vơi bớt nhớ thương, những mùa cô đơn Cho tôi mượn giọt nước mắt chơi vơi, ngày người đi tôi chưa kịp khóc Đoạn đường về chỉ thấy bóng tối, than ôi đời bạc như vôi Nhiều năm sau nếu những vết thương, chưa kịp khô khi nhắc lại Cho tôi vay nốt của người một ngày bình yên Thương lắm những chuyến xe Cành phượng vĩ lá khô lụi tàn Thương cho bọn mình, chẳng may va vào đời nhau Cho tôi mượn một cái ôm thật lâu, để ủi an khi người không đến Mượn nụ cười hạnh phúc ấm áp, hôm qua tôi đã bỏ quên Mượn lại ánh mắt, mượn nụ hôn, còn ấm nóng trong tâm hồn Để lòng vơi bớt nhớ thương, những mùa cô đơn Cho tôi mượn giọt nước mắt chơi vơi, ngày người đi tôi chưa kịp khóc Đoạn đường về chỉ thấy bóng tối, than ôi đời bạc như vôi Nhiều năm sau nếu những vết thương, chưa kịp khô trong tiềm thức Cho tôi vay nốt của người một ngày bình yên Và nếu những vết thương, chưa kịp khô khi nhắc lại Cho tôi vay nốt của người một ngày bình yên