Lyrics Lời Bài Hát Muốn Vá Quá Muộn - Nguyễn Thạc Bảo Ngọc

Thảo luận trong 'Âm Nhạc' bắt đầu bởi Bích Dao, 5 Tháng mười một 2024.

  1. Bích Dao

    Bích Dao Active Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    1,380
    Muốn Vá Quá Muộn

    Thể hiện: Nguyễn Thạc Bảo Ngọc


    Nhạc phẩm Muốn Vá Quá Muộn được sáng tác bởi nhạc sĩ AnClock, thể hiện qua tiếng hát của Nguyễn Thạc Bảo Ngọc. Lời bài hát sâu lắng hòa quyện cùng với giai điệu tinh tế, những cảm xúc mà Nguyễn Thạc Bảo Ngọc đặt vào ca từ giúp cho người nghe nhạc thêm dễ hiểu, thêm đắm chìm vào câu chuyện của Muốn Vá Quá Muộn.



    Lyrics:

    Cho em xin lỗi đã không miệt mài

    Chưa thế làm tròn bổn phận của người con gái

    Nhận ra sai trái vẫn cố chấp lặng im giữ lại

    Ép buộc anh phải mở ra lòng nhân ái.

    Thời niên thiếu ai hiểu sâu đậm thiết tha bao nhiêu

    Nghị lực em đây mềm yếu dù đang níu mà chẳng thể níu

    Tình yêu quá hiu hắc con đường cách chia đôi ngăn

    Làm sao có thể vùi lấp để mất mát lành lại.

    Điều khổ tâm như mũi tên đâm thật sâu vào tim nhói đau

    Em vẫn cam tâm một lòng nguyện cầu anh bình yên nơi đâu

    Tình cảm bao năm nung nấu dẫu tại sao phải xa cách nhau

    Phấn đấu nhưng vẫn ôm sầu lau nước mắt sau cơn mưa ngâu.

    Cuộc đời mang bao ai oán khiến phận anh trở nên héo hon

    Đến lúc nước chảy đá mòn sự níu kéo trở nên bi quan

    Tầm thường sau đêm mong ước trước mặt anh tỏ ra đáng thương

    Rước hết tâm tư u buồn em muốn vá nhưng đã quá muộn.

    Thời niên thiếu ai hiểu sâu đậm thiết tha bao nhiêu

    Nghị lực em đây mềm yếu dù đang níu mà chẳng thể níu

    Tình yêu quá hiu hắc con đường cách chia đôi ngăn

    Làm sao có thể vùi lấp để mất mát lành lại.

    Điều khổ tâm như mũi tên đâm thật sâu vào tim nhói đau

    Em vẫn cam tâm một lòng nguyện cầu anh bình yên nơi đâu

    Tình cảm bao năm nung nấu dẫu tại sao phải xa cách nhau

    Phấn đấu nhưng vẫn ôm sầu lau nước mắt sau cơn mưa ngâu.

    Cuộc đời mang bao ai oán khiến phận anh trở nên héo hon

    Đến lúc nước chảy đá mòn sự níu kéo trở nên bi quan

    Tầm thường sau đêm mong ước, trước mặt anh tỏ ra đáng thương

    Rước hết tâm tư u buồn em muốn vá nhưng đã quá muộn.

    Điều khổ tâm như mũi tên đâm thật sâu vào tim nhói đau

    Em vẫn cam tâm một lòng nguyện cầu anh bình yên nơi đâu

    Tình cảm bao năm nung nấu dẫu tại sao phải xa cách nhau

    Phấn đấu nhưng vẫn ôm sầu lau nước mắt sau cơn mưa ngâu.

    Cuộc đời mang bao ai oán khiến phận anh trở nên héo hon

    Đến lúc nước chảy đá mòn sự níu kéo trở nên bi quan

    Tầm thường sau đêm mong ước, trước mặt anh tỏ ra đáng thương

    Rước hết tâm tư u buồn em muốn vá nhưng đã quá muộn.

    Rước hết tâm tư u buồn em muốn vá.. nhưng đã.. quá muộn.
     

Chia sẻ trang này

Đang tải...