Ngày Mai Tôi Sẽ Viết Sách Ca sĩ: Quang Hà Ca khúc Ngày Mai Tôi Sẽ Viết Sách vẫn mang đậm màu sắc của Đông Thiên Đức và kết hợp thể hiện cùng tiếng ca truyền cảm của Quang Hà giúp người nghe nhạc cảm nhận rõ ràng câu chuyện của nhạc sĩ muốn truyền đạt về tình yêu buồn. Nhạc và lời bài hát càng nghe càng thấy đẹp và càng thăng hoa với tiếng hát ấm áp Quang Hà, bạn đã nghe thử chưa? Lyrics: Ngày mai tôi sẽ viết sách Dạy cách để quên một người Làm sao không vương lên mắt Giọt yếu đuối Ngày mai tôi sẽ viết sách Dạy cách lãng quên một người Để giấc ngủ muộn bớt đi Đôi phần tiếc nuối Người ta khi đau hay uống Uống tất tay với nỗi buồn Vài kẻ say rồi thì quên Lắm người say rồi gọi tên Và đâu phải Ai cũng nếm được vị cay Và đâu phải Ai cũng uống hết tháng ngày Liệu có chắc là Ta sẽ không nức nở khi say Vậy thì xin đừng giữ Những điều cần buông Trả lại cho bằng hết Những ký niệm buồn Trả người khác về làm người khác Ta nép mình vào khúc hát Trả lại bức hình cũ Ta từng chụp chung Trả lại con đường vắng Ta đã bước cùng Trả lại cơn mưa phùn Ướt đôi môi kề run run Rồi thì ai cũng khác Chính mình ngày xưa Rồi thì ai cũng lớn Sau bao dối lừa Đừng cõng mãi nỗi buồn trên lưng Đợi một thứ không hợp không xứng Chỉ cần buông được Quá khứ và ngủ yên Là sẽ quên được Hết ký ức muộn phiền Còn phải buông thế nào Để quên tôi vẫn chưa biết Người ta khi đau cứ uống Uống tất tay với nỗi buồn Vài kẻ say rồi thì quên Lắm người say rồi gọi tên Và đâu phải Ai cũng nếm được vị cay Và đâu phải Ai cũng uống hết tháng ngày Liệu có chắc là Ta sẽ không nức nở khi say Vậy thì xin đừng giữ Những điều cần buông Trả lại cho bằng hết Những ký niệm buồn Trả người khác về làm người khác Ta nép mình vào khúc hát Trả lại bức hình cũ Ta từng chụp chung Trả lại con đường vắng Ta đã bước cùng Trả lại cơn mưa phùn Ướt đôi môi kề run run Rồi thì ai cũng khác Chính mình ngày xưa Rồi thì ai cũng lớn Sau bao dối lừa Đừng cõng mãi nỗi buồn trên lưng Đợi một thứ không hợp không xứng Chỉ cần buông được Quá khứ và ngủ yên Là sẽ quên được Hết ký ức muộn phiền Còn phải buông thế nào Để quên tôi vẫn chưa biết Vậy thì xin đừng giữ Những điều cần buông Trả lại cho bằng hết Những ký niệm buồn Trả người khác về làm người khác Ta nép mình vào khúc hát Trả lại bức hình cũ Ta từng chụp chung Trả lại con đường vắng Ta đã bước cùng Trả lại cơn mưa phùn Ướt đôi môi kề run run Rồi thì ai cũng khác Chính mình ngày xưa Rồi thì ai cũng lớn Sau bao dối lừa Đừng cõng mãi nỗi buồn trên lưng Đợi một thứ không hợp không xứng Chỉ cần buông được Quá khứ và ngủ yên Là sẽ quên được Hết ký ức muộn phiền Còn phải buông thế nào Để quên tôi vẫn chưa biết Còn phải buông thế nào Để quên tôi vẫn chưa biết