Ngược Chiều Trái Tim - Dương Edward - Bài hát "Ngược Chiều Trái Tim" của Dương Edward do nhạc sĩ Nguyễn Minh Cường sáng tác, là một bản tình ca đầy tâm trạng, khắc họa rõ nét những cung bậc cảm xúc phức tạp trong tình yêu. Bằng những câu từ chân thật và giai điệu sâu lắng, bài hát thể hiện một tình yêu đơn phương, một nỗi đau khi tình cảm không được đáp lại. Hình ảnh "ngược chiều trái tim" tượng trưng cho sự đối lập giữa mong muốn và hiện thực, giữa hy vọng và thất vọng. Người hát như lạc vào một vòng xoáy cảm xúc, không thể thoát ra khỏi nỗi đau của tình yêu đã qua. Lời bài hát: Tựa như sóng vờn bờ cát trắng lâu nay Tựa như mây đùa quanh bên ánh nắng hồng Tựa như là một thân cây rồi tiếc nuối chiếc lá cuối cùng Giờ đây chỉ còn lại cô đơn Người ta nói đừng yêu ai đến hai lần Biết là đau mà sao tim cứ phân vân Tưởng như là một thói quen mà cảm giác ấy quá chân thật Lại quên, rồi lại tổn thương Trời đang nắng mà giông tố ở trong lòng Mùa đông nóng mùa hạ thì lại rét căm Giọt nước mắt bỗng nhiên rơi ngược, thế giới cứ đảo điên Chẳng một lối ra nào bình yên Lần đầu tiên học cách yêu thương một người Là lần sau cuối vì nhận lại toàn đắng cay Chiều hôm ấy mưa rơi bên này, nắng ở bên đằng kia Ngược chiều trái tim, mà lại thấy yên bình Người ta nói đừng yêu ai đến hai lần Biết là đau mà sao tim cứ phân vân Tưởng như là một thói quen mà cảm giác ấy quá chân thật Lại quên, rồi lại tổn thương Trời đang nắng mà giông tố ở trong lòng Mùa đông nóng mùa hạ thì lại rét căm Giọt nước mắt bỗng nhiên rơi ngược, thế giới cứ đảo điên Chẳng một lối ra nào bình yên Lần đầu tiên học cách yêu thương một người Là lần sau cuối vì nhận lại toàn đắng cay Chiều hôm ấy mưa rơi bên này, nắng ở bên đằng kia Ngược chiều trái tim, mà lại thấy yên bình Ai mang gió lay nhành hoa bay Ai mang nỗi đau buồn biết mấy Nỗi nhớ trong veo cứ vơi đầy Ngóng trông theo đến hao gầy Tựa như người vẫn còn đây mà tìm hoài không thấy Lần đầu tiên học cách yêu thương một người Là lần sau cuối vì nhận lại toàn đắng cay Chiều hôm ấy mưa rơi bên này, nắng ở bên đằng kia Ngược chiều trái tim, mà lại thấy Mà chẳng thấy yên bình