Người Phụ Nữ Bất Cần Sáng tác và thể hiện: Lê Chí Trung Ca khúc: Người Phụ Nữ Bất Cần do Lê Chí Trung sáng tác và thể hiện dành tặng cho những ai đang là mẹ đơn thân, chịu bao đau khổ đắng cay, tủi thân khi bị người đời dèm pha, chê cười. Người phụ nữ chấp nhận bước lên dư luận mà sống, bất chấp những lời dị nghị, bởi vốn dĩ chẳng có ai sống thay cho cuộc đời của ai cả. Đăng ký Binance giao dịch Bitcoin kiếm tiền Nghe thêm: Link Lời bài hát: VERSE 1 Bỏ rơi lại một hình hài đáng thương, Hai mẹ con bên nhau nương tựa mà sống. Mệt mỏi bao nhiêu cắn răng chịu đựng. Người phụ nữ sau những cay đắng vẫn hiên ngang. VERSE 2 Mẹ đơn thân thì sao? Thì em vẫn vui. Dù cuộc sống có những thay đổi em vẫn chấp nhận. Có ai cho em công bằng? Công tâm trời cao có thấy đâu sự bất công? PRE-CHORUS Em tuyệt thế giai nhân không cần phấn son. Thời gian chỉ vẽ cho em thêm bản lĩnh. Ngày mai vẫn là hoa nhưng hoa tự nâng, em tự chăm sóc bản thân CHORUS Em biến nước mắt thành mực, viết lên da, viết lên thịt. Lấy vết sẹo làm trang vở đầu đời. Em biến vết thương thành vần, gieo lên chữ chịu đựng. Chịu đựng đắng cay cuộc đời này ban. Em biến thị phi như bài nhạc, biến chua cay làm giai điệu. Che giấu cảm xúc không cho ai nhìn thấy. Cũng là con gái yếu đuối bao lần, xem hôm nay là giới hạn.. Vì em đã biết đứng lên từ đống đổ nát. VERSE 3 Mẹ đơn thân thì sao? Thì em vẫn vui. Dù có lúc quá khứ ập tới, em thấy yếu lòng, Em chỉ mong ngày mai con mình khôn lớn, Lấy bất công đi qua những ngày bão giông. PRE-CHORUS Em tuyệt thế giai nhân không cần phấn son. Thời gian chỉ vẽ cho em thêm bản lĩnh. Ngày mai vẫn là hoa nhưng hoa tự nâng, em tự chăm sóc bản thân CHORUS Em biến nước mắt thành mực, viết lên da, viết lên thịt. Lấy vết sẹo làm trang vở đầu đời. Em biến vết thương thành vần, gieo lên chữ chịu đựng. Chịu đựng đắng cay cuộc đời này ban. Em biến thị phi như bài nhạc, biến chua cay làm giai điệu. Che giấu cảm xúc không cho ai nhìn thấy. Cũng là con gái yếu đuối bao lần, xem hôm nay là giới hạn.. Vì em đã biết đứng lên từ đống đổ nát. Em mang phận là thiếu nữ.. chịu nhiều sóng gió. Phơi nắng sương sương em mang nỗi buồn bất hạnh. Đêm đêm lại chẳng ai bên thà rằng một mình chênh vênh. Em vấp ngã nhiều nên biến vết thương thành vương miệng. Em biến thị phi như bài nhạc, biến chua cay làm giai điệu Che giấu cảm xúc không cho ai nhìn thấy. Cũng là con gái yếu đuối bao lần, xem hôm nay là giới hạn.. Vì em đã biết đứng lên từ đống đổ nát.