Lyrics Lời Bài Hát Nỗi Đau Giữa Hòa Bình - Phạm Đình Thái Ngân, Nguyễn Văn Chung

Thảo luận trong 'Âm Nhạc' bắt đầu bởi Bình Yên, 3 Tháng chín 2025 lúc 4:33 PM.

  1. Bình Yên

    Bình Yên Active Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    2,381
    Nỗi Đau Giữa Hòa Bình

    Sáng tác: Nguyễn Văn Chung

    Thể hiện: Phạm Đình Thái Ngân

    "Nỗi Đau Giữa Hòa Bình" là ca khúc do Nguyễn Văn Chung sáng tác được thể hiện bởi giọng hát truyền cảm, sâu lắng của ca sĩ Phạm Đình Thái Ngân. Đây là ca khúc mang nội dung giàu ý nghĩa, sâu sắc nói về những nỗi đau, mất mát, đau thương trong chiến tranh. Để có được hòa bình, có biết bao người đã hy sinh cả máu xương. Đất nước hòa bình, nhưng nỗi đau vẫn luôn còn đó. Ca khúc chạm đến bao trái tim người nghe, bởi giai điệu, lời ca tiếng hát nhẹ nhàng, giàu cảm xúc, da diết, đầy hào hùng, bi tráng.



    Lời bài hát

    Mọi người kể những câu chuyện xưa đã trở thành huyền thoại

    Và viết nên bao bài ca để ngàn năm hát mãi

    Về người mẹ Việt Nam anh hùng, đã quên mình

    Gạt đi nước mắt, tiễn con lên đường

    Nỗi đau người ở lại mấy ai hiểu được

    Vì trái tim yêu đàn con và yêu đất nước

    Người mẹ nào không xót thương con, nhớ thương con

    Chờ tin chiến thắng về trong hy vọng

    Người mẹ ấy tìm con giữa tiếng reo dân tộc

    Người vợ ấy tìm chồng giữa đám đông

    Hòa bình đến rồi sao anh vẫn chưa trở về

    Giữa tiếng cười, mình mẹ rơi nước mắt

    Đạn bom đã ngừng bay nhưng vết thương sâu này

    Vẫn âm ỉ ngày đêm làm sao nguôi?

    "Hòa bình đến rồi, sao những đứa con của tôi

    Còn ngủ mãi giữa chiến trường thôi?"

    Một thời chiến tranh qua rồi mang cả con đi rồi

    Chỉ có chim câu gửi về màu xanh chiếc áo

    Viên đạn từ muôn hướng ghim vào trái tim mẹ

    Mừng cho đất nước và đau cho mình

    Người mẹ ấy tìm con giữa tiếng reo dân tộc

    Người vợ ấy tìm chồng giữa đám đông

    Hòa bình đến rồi sao anh vẫn chưa trở về

    Giữa tiếng cười, mình mẹ rơi nước mắt

    Đạn bom đã ngừng bay nhưng vết thương sâu này

    Vẫn âm ỉ ngày đêm làm sao nguôi?

    "Hòa bình đến rồi, sao những đứa con của tôi

    Còn ngủ mãi giữa chiến trường thôi?

    Độc lập đổi bằng bao nhiêu xương máu?

    Hòa bình đổi bằng bao nhiêu nỗi đau?

    Người mẹ ấy tìm con giữa tiếng reo dân tộc

    Người vợ ấy tìm chồng giữa đám đông

    Hòa bình đến rồi sao anh vẫn chưa trở về

    Giữa tiếng cười, mình mẹ rơi nước mắt

    Đạn bom đã ngừng bay nhưng vết thương sâu này

    Vẫn âm ỉ ngày đêm làm sao nguôi?

    " Hòa bình đến rồi, sao những đứa con của tôi

    Còn ngủ mãi giữa chiến trường thôi? "

    " Còn ngủ mãi giữa chiến trường thôi? "

    " Còn ngủ mãi giữa chiến trường thôi?"
     

Chia sẻ trang này

Đang tải...