ở nhà một mình Thể hiện: 52Hz Trời vào đông của một ngày tháng 11 năm 2024, 52Hz đổ bộ ca khúc ở nhà một mình, một bài hát mang màu sắc của 52Hz được thể hiện qua một giọng ca tinh tế, truyền tải từng ca từ cho cảm giác rất đặc biệt và lôi cuốn tai nghe trong khi thưởng thức bài nhạc mới này của 52Hz. Nếu bạn trót trao trái tim cho âm nhạc của 52Hz hoặc có quan tâm đến tiếng hát và nhạc của 52Hz thì ở nhà một mình là một trong những ca khúc thực sự rất thích hợp để bạn nghe nhạc dù chỉ một lần. Lyrics: Từng cơn gió lay vài chiếc lá đang rơi Hạt mưa tới như làm tươi mới thêm khung trời rất buồn Hè đang rộn vang mừng tia nắng sang chơi Mình em ngồi tô màu lên bức tranh này mà thôi Đã bao tháng năm trôi rồi mà Trái tim vẫn chưa thôi thật thà Đếm trên tay từng mơ ước bay thật xa. Đã từng hứa không khóc rồi mà Vẫn dồn nén suy tư đầy nhà Không thể lớn thêm Phút giây mà em ôm chặt tay nói Xin đừng đi Đừng khiến trái tim lạnh lẽo khô cằn khi Không có ai Dù em đâu đem lỗi lầm Xin đừng đi Dù kiệt sức vô vọng hét lớn Nhưng không còn ai Ờ nhà một mình cũng đã dần quen. Đời đâu đẹp như trong tranh Vết nứt làm cho em thêm mỏng manh Mắt em thơ đâu còn vương long lanh Vì khoảnh khắc ấy vẫn đang như đi vòng quanh I gotta go I gotta disappear Biến mất đi không một ai tìm ra Gom vali đi thật xa thật xa Tự viết bức thư tâm tư cất dưới thềm nhà I do Dù là em phải mơ phải đi trong mơ biết thêm bao lần Vẫn thầm mong về một mái nhà chỉ cần những êm đềm xưa cũ Chẳng thể để tim mờ phai Đêm đông căn bếp ấm áp như xưa Nhưng chẳng thể có cách nào vì Đã bao tháng năm trôi rồi mà Trái tim vẫn chưa thôi thật thà Đếm trên tay từng mơ ước bay thật xa Đã từng hứa không khóc rồi mà Vẫn dồn nén suy tư đầy nhà Không thể lớn thêm Phút giây mà em ôm chặt tay nói Xin đừng đi Đừng khiến trái tim lạnh lẽo khô cằn khi Không có ai Dù em đâu đem lỗi lầm Xin đừng đi Dù kiệt sức vô vọng hét lớn Nhưng không còn ai Ờ nhà một mình cũng đã dần quen. Vậy đi Vì dẫu thế gian ra sao cũng chẳng Đổi thay ký ức Dù sao cũng đã đi rồi Chẳng khác được nữa Chào đón nỗi đau Chẳng tránh nữa đâu Chấp nhận thôi Đời dạy ta cách lớn khôn Sớm hơn.