Rượu Tây Khói Trắng Trình bày: VSTRA, Tage Album: Triệu "Rượu Tây Khói Trắng" của VSTRA kết hợp cùng Tage được phát hành Audio chính thức vào ngày 18 tháng 12 năm 2025, thuộc album Triệu của nữ ca sĩ. "Rượu Tây Khói Trắng" là bản tự sự về một tình yêu bế tắc, nơi hai tâm hồn lạc lối tìm đến nhau để khỏa lấp cô đơn nhưng chỉ nhận lại sự thiêu rụi và tổn thương. Bài hát mượn men rượu và khói thuốc như một nỗ lực vô vọng để xoa dịu nỗi đau, nhưng cuối cùng chỉ để lại sự rã rời, mất phương hướng và những dĩ vãng nhạt nhòa không thể cứu vãn. Đăng ký Binance giao dịch Bitcoin kiếm tiền Lời bài hát: Em không cần vui đâu, em cần khóc, yeah baby Em ghét trò chơi này, ghét cả nỗi sợ rập rình Em muốn được yêu mà anh thì không hiểu được gì Trời cao đã nói là đi thì anh còn đứng lại làm chi? Em đã sợ yêu rồi, em ngại nhớ hoài một người Cảm xúc mà không kiểm soát được như xuồng xích cả một đời Chả biết là hiểu sai hay cứ vô tình cùng tần Màn đêm là của em, em cần thấy người right now Em muốn, em muốn anh cho em nghe anh kêu lên khi nỗi nhớ em chẳng vơi Ngắm em như con mồi, phần thưởng lớn cho một gã tồi, yeah Xước vai em tối qua, mùi nước hoa pha thuốc lá Lửa là anh, em là mùn cưa gỗ nát Hiểu làm sao được người muốn ra đi? Hiểu làm sao được tình yêu là gì? Trong gió khuya tóc em bay ngang đôi môi, say mê lên ngôi, một nguyện ước đem lòng cho chàng Toạc cả màn đêm đen, bỏ lại giọt mưa trên đầu đường, khỏi suy thêm Họ bảo sẽ không ai yêu em như anh, em không tin, vì làm sao đếm bao lần người đã lỡ hẹn Whiskey với xì gà, chỉ còn khói bay trong góc nhà Dĩ vãng cũng nhạt nhòa theo làn mây trắng Dĩ vãng cứ nhạt nhòa theo làn mây trắng Muốn say giấc, anh muốn xua đi thực tại Suốt đêm thước phim cũ tua chậm hoài Anh mong rằng mọi vết thương lòng mà anh chưa từng được biết tới, sẽ mau lành lại Những câu trả lời em luôn chờ đợi có quan trọng gì em ơi? Rồi mây trôi nắng phai, phía cuối đường là mưa rơi ướt vai anh Là vết chân trượt dài Em muốn một người luôn bên cạnh, xem em là cả thế giới? Có chăng tồn tại Thời gian vội qua phải chăng đã khiến anh vội quên? Vội quên màn đêm phía em tan chậm Quên cách làm sao để em biết mình quan trọng Có chăng những lần tay đan rồi buông nhẹ, khiến anh dần quen Dần quen rằng lòng tin kia nhanh phai Quen với việc sai lầm nối tiếp thêm sai lầm Có chăng những lần trượt ngã, chìm vào buốt giá chẳng thể khiến anh nhận ra? Rượu và thuốc lá, chẳng thể nào làm cơn noid trong anh nhanh chóng qua Đèn đường tắt sáng một góc phố, lặng nhìn từ phía xa, chợt nhòa Lục lại trí nhớ, chàng nghệ sĩ bỗng dừng lại giữa con đường lạ Dĩ vãng cũng nhạt nhòa theo làn mây trắng Thấy anh cứ đơ hết ra, ah-ah-ah