Lời Dịch Lời Bài Hát Thắp Một Ngọn Đèn - Tôi Chỉ Ăn Bữa Tối

Thảo luận trong 'Âm Nhạc' bắt đầu bởi Lemonn, 22 Tháng mười 2023.

  1. Lemonn

    Lemonn Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    473
    Thắp Một Ngọn Đèn (燃一盏灯)

    Thể hiện: Tôi Chỉ Ăn Bữa Tối (我只吃晚饭)

    Vì sao người ấy rời bỏ em?

    Vì sao pháo hoa chỉ tồn tại trong chốc lát?

    Vì sao năm tháng cứ như cát lún?

    Cuối cùng anh cũng đã vượt qua con sông đó

    Đi về phía cánh đồng lúa vàng

    Em chạy về nơi anh

    Anh lại cười tươi vẫy tay nói với em:

    "Kiếp sau, chúng ta nhất định phải nhận ra nhau sớm chút em nha!"..



    Lyrics:

    天上的云啊 载着你和他的影子啊

    旷野的风啊 像你手掌轻抚我头发

    我留在地上 等一场雨淋湿我的喑哑

    我知道那是你

    在把我牵挂 牵挂

    你说过去都像梦一样

    你说回忆没有尽头啊

    你还说生命只顾前行 也不必说给谁听

    不必害怕

    我独自燃一盏灯 在夜半问风 的回答

    他为何把我丢下

    为何烟花只一刹

    为何岁月似流沙

    我拼了命也抓不住啊

    我多想在梦里见见你啊

    只记得你曾说过 要以梦为马

    我独自燃一盏灯 在夜半问风 悄悄话

    你为何笑而不答

    为何晚霞剩一夏

    为何人生尽伤疤

    总在心最柔软地方啊

    那月白如雪的夜你会醒吗

    我记得你也说过 要抚平牵挂

    你说过去都像梦一样

    你说回忆没有尽头啊

    你还说生命只顾前行 也不必说给谁听

    不必害怕

    我独自燃一盏灯 在夜半问风 的回答

    他为何把我丢下

    为何烟花只一刹

    为何岁月似流沙

    我拼了命也抓不住啊

    我多想在梦里见见你啊

    只记得你曾说过 要以梦为马

    我独自燃一盏灯 在夜半问风 悄悄话

    你为何笑而不答

    为何晚霞剩一夏

    为何人生尽伤疤

    总在心最柔软地方啊

    那月白如雪的夜你会醒吗

    我记得你也说过 要抚平牵挂

    啦啦啦啦啦啦啦

    你终穿过那条河

    走向金色麦田

    我向你跑去

    你却笑着挥挥手说

    来世我们一定要早点相认啊

    Pinyin:

    Tiānshàng de yún a zàizhe nǐ hé tā de yǐngzi a

    Kùangyě de fēng a xìang nǐ shǒuzhǎng qīng fǔ wǒ tóufa

    Wǒ líu zài dìshàng děng yī chǎng yǔ lín shī wǒ de yīnyǎ

    Wǒ zhīdào nà shì nǐ

    Zài bǎ wǒ qiāngùa qiāngùa

    Nǐ shuōguòqù dōu xìang mèng yīyàng

    Nǐ shuō húiyì méiyǒu jìntóu a

    Nǐ hái shuō shēngmìng zhǐgù qían xíng yě bùbì shuō gěi shéi tīng bùbì hàipà

    Wǒ dúzì rán yī zhǎn dēng zài yèbàn wèn fēng de húidá

    Tā wèihé bǎ wǒ diū xìa

    Wèihé yānhuā zhǐ yī chà

    Wèihé sùiyuè shì líushā

    Wǒ pīnle mìng yě zhuā bù zhù a

    Wǒ duō xiǎng zài mèng lǐ jìan jìan nǐ a

    Zhǐ jìdé nǐ céng shuōguò yào yǐ mèng wéi mǎ

    Wǒ dúzì rán yī zhǎn dēng zài yèbàn wèn fēng qiāoqiāohùa

    Nǐ wèihé xìao ér bù dá

    Wèihé wǎnxía shèng yī xìa

    Wèihé rénshēng jǐn shāngbā

    Zǒng zàixīn zùi róuruǎn dìfāng a

    Nà yuè bái rú xuě de yè nǐ hùi xǐng ma

    Wǒ jìdé nǐ yě shuōguò yào fǔ píng qiāngùa

    Nǐ shuōguòqù dōu xìang mèng yīyàng

    Nǐ shuō húiyì méiyǒu jìntóu a

    Nǐ hái shuō shēngmìng zhǐgù qían xíng yě bùbì shuō gěi shéi tīng bùbì hàipà

    Wǒ dúzì rán yī zhǎn dēng zài yèbàn wèn fēng de húidá

    Tā wèihé bǎ wǒ diū xìa

    Wèihé yānhuā zhǐ yī chà wèihé sùiyuè shì líushā

    Wǒ pīnle mìng yě zhuā bù zhù a

    Wǒ duō xiǎng zài mèng lǐ jìan jìan nǐ a

    Zhǐ jìdé nǐ céng shuō guò yào yǐ mèng wéi mǎ

    Wǒ dúzì rán yī zhǎn dēng zài yèbàn wèn fēng qiāoqiāohùa

    Nǐ wèihé xìao ér bù dá

    Wèihé wǎnxía shèng yī xìa

    Wèihé rénshēng jǐn shāngbā

    Zǒng zàixīn zùi róuruǎn dìfāng a

    Nà yuè bái rú xuě de yè nǐ hùi xǐng ma

    Wǒ jìdé nǐ yě shuō guò yào fǔ píng qiāngùa

    Lalalallalalalalala

    Nǐ zhōng chuānguò nà tíao hé

    Zǒuxìang jīnsè màitían

    Wǒ xìang nǐ pǎo qù

    Nǐ què xìaozhe huī huīshǒu shuō

    Láishì wǒmen yīdìng yào zǎodiǎn xiāng rèn a

    Vietsub:

    Những đám mây trên trời mang theo bóng hình của bạn và người ấy

    Ngọn gió hoang vu như thể tay anh nhè nhẹ vuốt mái tóc em

    Em nằm dưới đất đợi chờ cơn mưa gột rửa sự khản đặc trong mình

    Em biết đó là anh

    Đang nhớ nhung luyến tiếc em

    Anh từng nói quá khứ như một giấc mơ

    Anh nói hồi ức không có hồi kết đâu

    Anh còn nói sự sống là phải tiến về phía trước, cũng không nhất thiết phải nói cho ai nghe cả

    Đừng sợ

    Em tự mình thắp lên ngọn đèn, ngồi hỏi gió câu trả lời giữa đêm

    Vì sao người ấy rời bỏ em?

    Vì sao pháo hoa chỉ tồn tại trong chốc lát?

    Vì sao năm tháng cứ như cát lún?

    Em dốc lòng bạt mạng nhưng vẫn không tóm được

    Em thật muốn thật muốn gặp lại anh trong mơ

    Chỉ nhớ anh từng nói rằng phải lấy ước mơ để làm động lực

    Em tự mình thắp lên ngọn đèn, hỏi gió thầm thì giữa khuya

    Vì sao anh cười mà không đáp?

    Vì sao ráng chiều kéo dài cả tháng hè?

    Vì sao đời người đầy rẫy những vết sẹo

    Luôn ở nơi mềm yếu nhất trong tim

    Vào đêm trăng sáng như tuyết ấy liệu anh sẽ tỉnh dậy chứ?

    Em nhớ anh cũng từng bảo rằng phải xoa dịu vết thương lòng

    Laaaaaaaaa

    Cuối cùng anh cũng đã vượt qua con sông đó

    Đi về phía cánh đồng lúa vàng

    Em chạy về nơi anh

    Anh lại cười tươi vẫy tay nói với em:

    "Kiếp sau, chúng ta nhất định phải nhận ra nhau sớm chút em nha!"
     

Chia sẻ trang này

Đang tải...