Thế Giới Này Ai Thật Lòng Quan Tâm Tôi (这个世界谁真的在乎我) Thể hiện: Thường Siêu Phàm (常超凡) Lyrics: 迷迷糊糊就走到了这岁数 回头看看自己走过的路 多少心酸苦楚早已经麻木 颠簸半生却找不到归宿 有时跌倒也希望有人搀扶 可是受伤只能自己挺住 尝尽生活的难受尽薄情的苦 我这一生难道注定是孤独 这个世界谁真的在乎我 又有谁真的心疼我的苦 如果有一天我消失在人海中 会不会有人满世界找我 这个世界没有人在乎我 受了伤只能靠自己愈合 我只是个过客匆匆来了就走 熬到最后都是一无所有 有时跌倒也希望有人搀扶 可是受伤只能自己挺住 尝尽生活的难受尽薄情的苦 我这一生难道注定是孤独 这个世界谁真的在乎我 又有谁真的心疼我的苦 如果有一天我消失在人海中 会不会有人满世界找我 这个世界没有人在乎我 受了伤只能靠自己愈合 我只是个过客匆匆来了就走 熬到最后都是一无所有 这个世界谁真的在乎我 又有谁真的心疼我的苦 如果有一天我消失在人海中 会不会有人满世界找我 这个世界没有人在乎我 受了伤只能靠自己愈合 我只是个过客匆匆来了就走 熬到最后都是一无所有 有又谁会真的在乎我 Pinyin: Mí mí húhú jìu zǒu dàole zhè sùishu Húitóu kàn kàn zìjǐ zǒuguò de lù Duōshǎo xīnsuān kǔchǔ zǎo yǐjīng mámù Diānbǒ bànshēng què zhǎo bù dào guīsù Yǒushí diédǎo yě xīwàng yǒurén chānfú Kěshì shòushāng zhǐ néng zìjǐ tǐng zhù Cháng jǐn shēnghuó de nánshòu jǐn bóqíng de kǔ Wǒ zhè yīshēng nándào zhùdìng shì gūdú Zhège shìjiè shéi zhēn de zàihū wǒ Yòu yǒu shéi zhēn de xīnténg wǒ de kǔ Rúguǒ yǒu yītiān wǒ xiāoshī zài rén hǎizhōng Hùi bù hùi yǒurén mǎn shìjiè zhǎo wǒ Zhège shìjiè méiyǒurén zàihū wǒ Shòule shāng zhǐ néng kào zìjǐ yùhé Wǒ zhǐshì gè guòkè cōngcōng láile jìu zǒu Áo dào zùihòu dōu shì yīwúsuǒyǒu Yǒushí dié dǎo yě xīwàng yǒurén chānfú Kěshì shòushāng zhǐ néng zìjǐ tǐng zhù Cháng jǐn shēnghuó de nánshòu jǐn bóqíng de kǔ Wǒ zhè yīshēng nándào zhùdìng shì gūdú Zhège shìjiè shéi zhēn de zàihū wǒ Yòu yǒu shéi zhēn de xīnténg wǒ de kǔ Rúguǒ yǒu yītiān wǒ xiāoshī zài rén hǎizhōng Hùi bù hùi yǒurén mǎn shìjiè zhǎo wǒ Zhège shìjiè méiyǒu rén zàihū wǒ Shòule shāng zhǐ néng kào zìjǐ yùhé Wǒ zhǐshì gè guòkè cōngcōng láile jìu zǒu Áo dào zùihòu dōu shì yīwúsuǒyǒu Zhège shìjiè shéi zhēn de zàihū wǒ Yòu yǒu shéi zhēn de xīnténg wǒ de kǔ Rúguǒ yǒu yītiān wǒ xiāoshī zài rén hǎizhōng Hùi bù hùi yǒu rén mǎn shìjiè zhǎo wǒ Zhège shìjiè méiyǒu rén zàihū wǒ Shòule shāng zhǐ néng kào zìjǐ yùhé Wǒ zhǐshì gè guòkè cōngcōng láile jìu zǒu Áo dào zùihòu dōu shì yīwúsuǒyǒu Yǒu yòu shéi hùi zhēn de zàihū wǒ Vietsub: Mơ mơ hồ hồ bước đến tuần tuổi này Ngoảnh đầu nhìn lại chặng đường đã qua Bao nhiêu đớn đau khổ cực sớm đã tê dại Gập ghềnh nửa đời người nhưng vẫn chưa tìm được bến đỗ Đôi khi té ngã cũng mong ai đó tới dìu đỡ Bị thương cũng chỉ có thể tự mình chịu đựng Nếm đủ mọi khổ đau bạc bẽo cùng cực ở đời Lẽ nào số phận đã định trước tôi trơ trọi trong cả kiếp này? Thế giới này ai thật lòng quan tâm đến tôi? Ai thật sự thương xót cho nỗi khổ của tôi? Nếu ngày nào đó tôi biến mất giữa biển người Liệu khắp thế giới có người đến tìm tôi không? Thế giới này chẳng có ai đoái hoài đến tôi Bị thương rồi thì chỉ có thể để nó tự lành Tôi chỉ là vị khách qua đường vội vã tìm đến rồi lặng lẽ rời đi Đến cuối cùng lại chỉ có hai bàn tay trắng Đôi khi té ngã cũng mong sẽ có người đến dìu đỡ Bị thương cũng chỉ có thể tự mình chịu đựng Nếm đủ mọi khổ đau bạc bẽo cùng cực ở đời Lẽ nào số phận đã định trước tôi trơ trọi trong cả kiếp này? Thế giới này ai thật lòng quan tâm đến tôi? Ai thật sự thương xót cho nỗi khổ của tôi? Nếu ngày nào đó tôi biến mất giữa biển người Liệu khắp thế giới sẽ có người đến tìm tôi không? Thế giới này chẳng có ai đoái hoài đến tôi Bị thương rồi thì chỉ có thể để nó tự lành Tôi chỉ là vị khách qua đường vội vã tìm đến rồi lặng lẽ rời đi Đến cuối cùng lại chỉ có hai bàn tay trắng Thế giới này ai thật lòng quan tâm đến tôi? Ai thật sự thương xót cho nỗi khổ của tôi? Nếu ngày nào đó tôi biến mất giữa biển người Liệu khắp thế giới sẽ có người đến tìm tôi không? Thế giới này chẳng có ai đoái hoài đến tôi Bị thương rồi thì chỉ có thể để nó tự lành Tôi chỉ là vị khách qua đường vội vã tìm đến rồi lặng lẽ rời đi Đến cuối cùng lại chỉ có hai bàn tay trắng Ai sẽ thực sự quan tâm đến tôi?