Thiên Thượng Hồng Nhan - Anh Cửu Lời bài hát: 楼阁高高 Lou ge gao gao/ Lầu gác cao cao 小石桥 白露青烟寥寥 Xiao shí qíao bái lu qing yan liao liao/ Sương trắng khói trong lác đác bên cầu đá nhỏ 轻笑 与君醉良宵 Qing xiao yu jun zui liang xiao/ Mỉm cười cùng chàng say trong đêm 盼金銮遥 Pan jin luan yao/ Ngóng điện kim loan xa xa 问真心何人交 Wen zhen xin he ren jiao? / Hỏi rằng tấm lòng trao cho ai? 勾栏外 高墙中 春燕扰 Gou lan wai gao qiang zhong chun yan rao / Ngoài câu lan tiếng yến ríu rít không ngừng 无人对月邀 Wu ren dui yue yao/ Chẳng ai kính cùng trăng 细闻玉鸣瑶琴叫 Xi wen yu ming yao jin qiao/ Lắng nghe tiếng người cười cùng tiếng đàn réo rắc 慢赏蝶舞柳树稍 Man shang die wu liu shu shao/ Mạn thượng điệp vũ liễu thụ sảo 相逢金盏玉炉摇 Xiang fen jin zhan yu lu yao/ Thấy chung vàng cùng lọ ngọc chao đảo 少年风华正桀骜 Shao nian feng hua zheng jie ao/ Thiếu niên phong hoa đang tuổi kiệt ngạo 也曾看江山多娇 Ye ceng kan jiang shan duo jiao/ Đã từng cùng ngắm giang sơn tươi đẹp 也伴佳人笑 Ye ban jia ren xiao/ Cùng giai nhân làm bạn 笑这世间逍遥春色不如红颜俏 Xiao zhe shi jian xiao yao chun se bu ru hong yan qiao/ Cười sắc xuân tươi đẹp cũng chẳng bằng người 无奈东流水迢迢 Wu nai dong liu shui tiao tiao/ Bất lực như dòng nước chảy về phía đông 回忆成缥缈 Hui yi cheng piao miao/ nhớ lại hồi ức đã qua 梦醒青丝染雪指尖绕 Meng xing qing si ran xue zhi jian rao/ Thức giấc những bông tuyết quấn quanh lòng bạn. 琼林弦断玉颜恼 Qióng lín xían dùan yù yán nǎo/ Mảnh ngọc vỡ lòng chua xót 清清月色追晚潮 Qīng qīng yuè sè zhuī wǎn cháo/ Ánh trăng đuổi theo từng ngọn sóng thủy triều 可笑今朝浮萍飘 Kěxìao jīnzhāo fú píng piāo/ Nực cười bèo dạt mây trôi 奈何明夕朱颜老 Nàihé míng xī zhū yán lǎo/ Đêm giao thừa nào người da kề cận 也曾叹多情难了 Yě céng tàn duōqíng nánle/ Thán rằng tình yêu thật trắc trở 也怨佳人笑 Yě yùan jiārén xìao/ Cười người xinh đẹp 笑这天地飘摇流光碎玉将人抛 Xìao zhè tiāndì piāoyáo líuguāng sùi yù jiāng rén pāo/ Trời đất ngã nghiêng, cũng nguyện ngọc nát đá tân. 一朝国破血光照 Yī zhāo guó pò xiě guāngzhào/ Một đất nước chìm trong biển máu 谎言成痴笑 Huǎngyán chéng chīxìao/ Người ngốc cười vì lời nói dối 只身独坐天上空待老 Zhīshēn dú zuò tiān shàngkōng dài lǎo/ Trên cao một mình già đi 问谁人 长叹 恩怨何时消 Wèn shéi rén chángtàn ēnyùan hé shí xiāo/ Thở dài, hỏi ai khi nào mối hận biến mất 花落尽 醉酒 横刀惹人嘲 Huā luò jǐn zùijiǔ héng dāo rě rén cháo/ Hoa rơi say lòng người 谁记故人貌 多情却被无情恼 Shéi jì gùrén mào duōqíng què bèi wúqíng nǎo 扶摇乘龙上九霄 Fúyáo chéng lóng shàng jiǔxiāo/ Cưỡi rồng bay lên tận bầu trời 也曾叹人心难料 Yě céng tàn rénxīn nán lìao/ Nén một tiếng thở dài 也念佳人笑 Yě nìan jiārén xìao/ Người con gái xinh đẹp 笑这天地飘摇流光碎玉将人抛 Xìao zhè tiāndì piāoyáo líuguāng sùi yù jiāng rén pāo/ Nở nụ cười rung chuyển đất trời, ngọc nát đá tan 一朝国破血光照 Yī zhāo guó pò xiě guāngzhào/ Một đất nước đổ máu 谎言成痴笑 Huǎngyán chéng chīxìao/ Ngốc cười vì lời nói dối 只身独坐天上空待老 Zhīshēn dú zuò tiān shàngkōng dài lǎo/ Ngồi trên cao một mình già đi