Lời Dịch Lời Bài Hát Time Capsule - Davichi

Thảo luận trong 'Âm Nhạc' bắt đầu bởi Phạm Anh, 10 Tháng mười một 2025 lúc 12:23 PM.

  1. Phạm Anh

    Phạm Anh Well-Known Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    2,668
    Bài hát: Time Capsule

    Thể hiên: Davichi

    Lời bài hát:


    점점 지쳐만 가는

    많이 무료한 날들

    하루 끝의 나를 돌아보기도 싫어

    나도 내가 아쉬워

    꿈이라 어려워 그런 감각은

    그러다 어느 날 나는

    먼지 쌓인 서랍장을 열어보니

    방긋하고 웃어버리며

    이 타임캡슐 어릴 적

    내가 쓴, 내게 쓴 말 한가득

    곱게 접어 묻어둔 편지 한 장

    느렸어도 즐겁던 거북이와 나

    잠깐 멈춰

    살짝 열어

    한참 서서 시간을 잇다가

    어디까지 갔나요

    또 어떤 어른이 됐나요

    언젠가 내가 마주할

    아주 먼 미래의 넌

    그 꿈을 이루나요 난

    어디 쯤에 온 걸까

    나도 모르고 왔단 말야

    언제나 뭔갈 되뇌던

    아주 먼 과거의 기억

    어떤 꿈을 꿨던 걸까 난

    어제의 나를 담은 일기장관

    달리 생각보다 훨씬 많이 당찬

    환한 여정

    활짝 펼쳐

    나아가려던 꼬마 아이잖아

    어디까지 갔나요

    또 어떤 어른이 됐나요

    언젠가 내가 마주한

    아주 먼 미래의 넌

    그 꿈을 이루나요 난

    어디 쯤에 온 걸까

    나도 모르고 왔단 말야

    언제나 뭔갈 되뇌던

    아주 먼 과거의 기억

    어떤 꿈을 꿨던 걸까 난

    먼지 쌓인 서랍과 남아있던

    그 작았던 꼬만 자라있어

    우리는 오늘 만난 거야

    다시 가 볼게

    네 손을 잡은 채

    어디로 가 볼까요

    어떤 삶이 되어볼까요

    우리가 두 손 잡으면

    다가올 미래에서

    무엇도 두렵지 않아

    어디도 못 갔지만

    웅크려 있었던 것 뿐야

    이제 다시 툭툭 일어서

    한 걸음 두 걸음 널

    믿고선 난 걸어갈 거야

    널 보게 된 마지막

    우리가 만난 마지막

    Phiên âm:

    Jeomjeom jichyeoman ganeun

    Mani muryohan naldeul

    Haru kkeutui nareul dorabogido sileo

    Nado naega aswiwo

    Kkumira eoryeowo geureon gamgageun

    Geureoda eoneu nal naneun

    Meonji ssain seorapjangeul yeoreoboni

    Banggeuthago useobeorimyeo

    I taimkaepsyul eoril jeok

    Naega sseun, naege sseun mal hangadeuk

    Gopge jeobeo mudeodun pyeonji han jang

    Neuryeosseodo jeulgeopdeon geobugiwa na

    Jamkkan meomchwo

    Saljjak yeoreo

    Hancham seoseo siganeul itdaga

    Eodikkaji gannayo

    Tto eotteon eoreuni dwaennayo

    Eonjenga naega majuhal

    Aju meon miraeui neon

    Geu kkumeul irunayo nan

    Eodi jjeume on geolkka

    Nado moreugo watdan mallya

    Eonjena mwongal doenoedeon

    Aju meon gwageoui gieok

    Eotteon kkumeul kkwotdeon geolkka nan

    Eojeui nareul dameun ilgijanggwan

    Dalli saenggakboda hwolssin mani dangchan

    Hwanhan yeojeong

    Hwaljjak pyeolchyeo

    Naagaryeodeon kkoma aijana

    Eodikkaji gannayo

    Tto eotteon eoreuni dwaennayo

    Eonjenga naega majuhan

    Aju meon miraeui neon

    Geu kkumeul irunayo nan

    Eodi jjeume on geolkka

    Nado moreugo watdan mallya

    Eonjena mwongal doenoedeon

    Aju meon gwageoui gieok

    Eotteon kkumeul kkwotdeon geolkka nan

    Meonji ssain seorapgwa namaitdeon

    Geu jagatdeon kkoman jaraisseo

    Urineun oneul mannan geoya

    Dasi ga bolge

    Ne soneul jabeun chae

    Eodiro ga bolkkayo

    Eotteon sali doeeobolkkayo

    Uriga du son jabeumyeon

    Dagaol miraeeseo

    Mueotdo duryeopji ana

    Eodido mot gatjiman

    Ungkeuryeo isseotdeon geot ppunya

    Ije dasi tuktuk ireoseo

    Han georeum du georeum neol

    Mitgoseon nan georeogal geoya

    Neol boge doen majimak

    Uriga mannan majimak

    Lời dịch:

    Ngày qua ngày, tôi dần mệt mỏi,

    Những ngày trôi qua thật tẻ nhạt.

    Đến cuối ngày, tôi chẳng còn muốn nhìn lại chính mình,

    Tôi cũng thấy tiếc cho bản thân,

    Giấc mơ dường như xa xỉ - cảm giác ấy thật khó nắm bắt.

    Rồi một ngày,

    Tôi mở chiếc ngăn kéo phủ bụi,

    Và bật cười khẽ,

    Khi thấy chiếc "hộp thời gian" - đầy những lời tôi đã viết cho chính mình khi còn nhỏ.

    Một lá thư gấp lại cẩn thận và chôn sâu,

    Chậm chạp nhưng vui vẻ như tôi và chú rùa năm ấy.

    Tôi khựng lại,

    Khẽ mở ra,

    Đứng thật lâu, như nối liền thời gian xưa cũ.

    "Cậu đã đi được đến đâu rồi?

    Cậu đã trở thành người lớn như thế nào?

    Người tôi sẽ gặp ở tương lai thật xa ấy,

    Liệu có chạm được vào giấc mơ năm nào?"

    Tôi đang ở đâu trên hành trình này?

    Tôi cũng chẳng rõ mình đã đi đến đây thế nào.

    Trong ký ức xa xôi, tôi vẫn luôn lẩm nhẩm điều gì đó,

    Không nhớ rõ mình từng mơ giấc mơ nào.

    Trong cuốn nhật ký chứa hình bóng của tôi hôm qua,

    Hóa ra tôi từng mạnh mẽ hơn mình nghĩ,

    Một hành trình rực rỡ,

    Của đứa trẻ từng muốn bước đi thật xa, thật rộng.

    "Cậu đã đi được đến đâu rồi?

    Cậu đã trở thành người lớn như thế nào?

    Người tôi từng mơ được gặp ở tương lai xa ấy,

    Liệu có hoàn thành giấc mơ năm nào?"

    Tôi đã đến được đâu rồi nhỉ?

    Cứ bước đi mà chẳng hề biết hướng.

    Những ký ức xa xưa vẫn thì thầm trong tim,

    Tôi từng mơ điều gì, tôi còn nhớ không?

    Ngăn kéo phủ bụi năm nào vẫn còn đó,

    Đứa trẻ bé nhỏ năm xưa giờ đã lớn lên.

    Và hôm nay, chúng ta gặp lại nhau,

    Tôi sẽ thử quay lại lần nữa,

    Nắm tay em thật chặt.

    "Giờ ta sẽ đi đâu đây?

    Sẽ sống một cuộc đời thế nào đây?"

    Chỉ cần đôi tay ta nắm lấy nhau,

    Thì ở tương lai đang đến gần kia,

    Chẳng điều gì còn đáng sợ.

    Ta chưa từng rời đi đâu cả,

    Chỉ là đang co mình lại thôi.

    Giờ thì hãy đứng dậy,

    Từng bước, từng bước,

    Tôi sẽ đi tiếp tin vào em.

    Khoảnh khắc tôi nhìn thấy em lần cuối,

    Cũng là khi ta gặp lại lần cuối cùng.
     

Chia sẻ trang này

Đang tải...