Trưởng Thành Trình bày: Dung Tổ Nhi Lời bài hát: 不是因為長了頭髮 也不是因為學會適應了掙扎 也許開始學會認識你我他 我曾以為 那就是 長大 還記得那無懼的盛夏 還記得嗎 年輕的話 那一趟未知的列車 悄然它已出發 丟下 行李 去吧 長大了嗎 世界不完美吧 擁擠的城市裡 尋找自己的偉大 長大了嗎 是不是太複雜 累了時候 問自己 你好嗎 發了誓不容許平淡 才將小小的自我無限地放大 夢想與現實 沒有毫釐偏差 我曾以為那就是長大 長大了嗎 世界不完美吧 擁擠的城市裡 尋找自己的偉大 長大了嗎 有沒有更複雜 累了時候 問自己 你好嗎 不再嘲笑 曾孩子氣的我 曾偏執抹掉犯下的錯 緊緊抓住一切 就是擁有嗎 長大了嗎 時間為誰停下 難道秋冬春夏 在乎渺小或偉大 不再害怕 把好的壞的都寫下 才是 長大 我想 我在 長大 Pinyin: Bùshì yīnwèi zhǎngle tóufà Yě bùshì yīnwéi xuéhùi shìyìng le zhēngzhá Yěxǔ kāishǐ xuéhùi rènshí nǐ wǒ tā Wǒ céng yǐwéi nà jìushì zhǎngdà Hái jìdé nà wújù de shèngxìa Hái jìdé ma níanqīng dehùa Nà yī tàng wèizhī dì lièchē qiǎorán tā yǐ chūfā Diū xìa xínglǐ qù ba Zhǎngdà le ma shìjiè bù wánměi ba Yǒngjǐ de chéngshì lǐ xúnzhǎo zìjǐ de wěidà Zhǎngdà le ma shìbùshì tài fùzá Lèile shíhòu wèn zìjǐ nǐ hǎo ma Fāle shì bù róngxǔ píngdàn Cái jiāng xiǎoxiǎo de zìwǒ wúxìan de fàngdà Mèngxiǎng yǔ xìanshí méiyǒu háolí piānchā Wǒ céng yǐwéi nà jìushì zhǎngdà Zhǎngdà le ma shìjiè bù wánměi ba Yǒngjǐ de chéngshì lǐ xúnzhǎo zìjǐ de wěidà Zhǎngdà le ma yǒu méiyǒu gèng fùzá Lèile shíhòu wèn zìjǐ nǐ hǎo ma Bù zài cháoxìao céng háiziqì de wǒ Céng piānzhí mǒ dìao fàn xìa de cuò Jǐnjǐn zhuāzhù yīqiè jìushì yǒngyǒu ma Zhǎngdà le ma Shíjiān wèi shúi tíng xìa Nándào qiūdōng chūn xìa zàihū miǎoxiǎo huò wěidà Bù zài hàipà bǎ hǎo de hùai de dōu xiě xìa Cái shì zhǎngdà wǒ xiǎng wǒ zài zhǎngdà Wǒ xiǎng wǒ zài zhǎng dà Vietsub: Không phải là vì tóc đã dài thêm Mà cũng chẳng phải vì đã học được Cách thích nghi với khó khăn Có lẽ là do đã học được cách Hiểu chuyện đời, chuyện người Lúc đó đã từng nghĩ, Đó gọi là Trưởng thành Vẫn còn nhớ về mùa hè vô tư năm ấy Còn nhớ không một thời niên thiếu đã qua Chuyến tàu vô danh đó Đã lặng lẽ khởi hành Bỏ lại hành lý đi thôi Cậu đã trưởng thành rồi đúng không? Thế giới này không hoàn mỹ Như bạn nghĩ đúng không? Chật vật tìm kiếm một bản thân phi thường Trong thành phố chật chội này Cậu đã lớn khôn rồi đúng không? Có phải mọi thứ đều phức tạp lắm không? Khi mệt mỏi rồi thì Nhớ hỏi bản thân "cậu ổn chứ?" Thề với bản thân rằng Không được cho phép bản thân tầm thường Chỉ khi đó cái tôi nhỏ bé Mới có thể thỏa sức vẫy vùng Giấc mơ và hiện thực, Không có sự khác biệt Lúc đó đã ngộ nhận, Đó gọi là Trưởng thành Cậu đã trưởng thành rồi đúng không? Thế giới này không hoàn mỹ Như bạn nghĩ đúng không? Chật vật tìm kiếm một bản thân phi thường Trong thành phố chật chội này Cậu đã lớn khôn rồi đúng không? Có phải mọi thứ đều phức tạp lắm không? Khi mệt mỏi rồi thì Nhớ hỏi bản thân "cậu ổn chứ?" Không còn cười nhạo bản thân từng non trẻ Đã từng ngoan cố mà gạt bỏ Những lỗi lầm mình mắc phải Cố chấp ôm lấy mọi thứ Và gọi đó là chiếm hữu Đã trường thành rồi sao Thời gian sẽ vì ai mà dừng lại đây Chẳng lẽ xuân, hạ, thu, đông đều phải quan tâm đến Những thứ nhỏ bé hay lớn lao sao? Không cần phải sợ nữa Viết hết những chuyện vui buồn của bạn ra giấy Thì đó mới là Trưởng thành Thầm nghĩ mình đã lớn thật rồi.