Những Bài Ca Dao Nói Về Nỗi Nhớ Trong Tình Yêu

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Bảo Long, 6 Tháng mười một 2019.

  1. Bảo Long

    Bảo Long Member

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    187
    Nỗi nhớ là cảm xúc thường trực trong mỗi người đang yêu. Khi yêu người ta thường nhớ đến người mình yêu với một nỗi nhớ da diết cồn cào: nhớ ai hết đứng lại ngồi, nhớ ai ra ngẩn vào ngơ, nhớ ai bổi hồi bồi hồi, nhớ ai đứng tủi ngồi sầu, nhớ ai lệ chảy bùi ngùi.. Hãy tham khảo những bài ca dao về nỗi nhớ người yêu dưới đây để thấy được sự đa dạng của các cung bậc nỗi nhớ tình yêu trong ca dao.

    Câu ca dao về nỗi nhớ người yêu

    Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ

    Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai?

    [​IMG]

    Ca dao nhớ ai

    Ai về đường ấy hôm mai

    Gửi dăm cái nhớ, gửi vài cái thương

    Gửi cho đến chiếu đến giường

    Gửi cho đến tận quê hương chàng nằm

    -

    Ai về Giồng Dứa qua truông

    Gió đưa bông sậy, dạ buồn nhớ ai

    -

    Anh đi anh nhớ quê nhà

    Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương

    Nhớ ai dãi nắng dầm sương

    Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao

    -

    Anh đi đường ấy xa xa

    Để em ôm bóng trăng tà năm canh

    Nước non một gánh chung tình

    Nhớ ai, ai có nhớ mình hay chăng?

    -

    Anh xa em anh ăn cơm với cá

    Em xa anh, em chan nước mắt thay canh

    Nhớ ai con mắt lim dim

    Chân đi thất thểu như chim tha mồi

    Nhớ ai hết đứng lại ngồi

    Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân

    -

    Áo xông hương của chàng vắt mắc

    Đêm em nằm, em đắp lấy hơi

    Nhớ chàng lắm lắm chàng ơi!

    -

    Buồn trông chênh chếch sao mai

    Sao ơi, sao hỡi nhớ ai sao mờ

    Buồn trông con nhện giăng tơ

    Nhện ơi nhện hỡi còn chờ mối ai?

    -

    Cách mấy thu tưởng đà ly biệt

    Ai hay em còn thủ tiết chờ anh

    -

    Chén son để cạnh mạn thuyền

    Chén son chưa cạn, lời nguyền chưa phai

    Em thương nhớ ai

    Nhớ ai ra đứng đầu cầu?

    Lược thưa biếng chải, gương tàu biếng soi

    Cái sập đá huê bỏ vắng không ai ngồi

    Buồng hương bỏ vắng, mướn người quay tơ

    Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ

    Đêm khuya thức ngủ, ngày thưa tiếng cười?

    -

    Chiều chiều đổ lúa ra quây

    Xế xăng bóng mát cơn sầu này ai tuôn

    Thiếp xa chàng cũng có bụng buồn

    Bàng hoàng trong dạ, tỉ như tuồng nhớ ai

    -

    Chiều chiều trước bến Văn Lâu

    Ai ngồi, ai câu, ai sầu, ai thảm

    Ai thương, ai cảm, ai nhớ, ai trông

    Thuyền ai thấp thoáng bên sông

    Nghe câu mái đẩy, chạnh lòng nước non

    -

    Chiều chiều nhớ xóm nhớ làng

    Nhớ gốc đa nhớ chùa làng nhớ em

    Ai xui chinh chiến triền miên

    Cho anh xa xứ cho anh võ vàng

    -

    Chợ phiên ngày bảy, ngày hai

    Không đi thì nhớ, đi hoài mỏi chân

    Nhớ ai như nhớ Nghĩa Hành

    Nhớ phiên Tam Bảo không đành không đi!

    -

    Cô thương nhớ ai ngơ ngẩn đầu cầu?

    Lược thưa biếng chải gương Tàu biếng soi

    Sập đá hoa bỏ vắng chẳng ai ngồi

    Buồng hương bỏ vắng cho người quay tơ

    Cô thương nhớ ai ra ngẩn vào ngơ?

    Đêm quên giấc ngủ, ngày mơ trận cười

    Đêm năm canh ngày sáu khắc chàng ơi!

    Chàng cười nửa miệng thiếp tôi vui nửa lòng

    -

    Con dế kêu rỉ rả bên thành

    Trời ơi! Nhớ ai đến nỗi thân hình héo hon

    Đêm đông thân liễu gầy mòn

    Càng nhìn trông thấy nước non càng sầu

    -

    Dế kêu sầu nhiều câu rỉ rả

    Nhớ bạn chung tình thức cả đêm đông

    -

    Đêm đêm tưởng dạng ngân hà

    Bóng sao tinh đẩu đã ba năm tròn

    Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn

    Tào khê nước chảy vẫn còn trơ trơ

    Nhớ ai ngơ ngẩn ngẩn ngơ

    Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai

    -

    Đêm đêm khêu ngọn đèn loan

    Nhớ chàng quân tử thở than mấy lời

    Mong chàng chẳng thấy chàng ôi

    Thiếp tôi trằn trọc vội rời chân ra

    -

    Đêm khuya ngồi tựa khoang bồng

    Sương sa, gió lạnh, chạnh lòng nhớ ai?

    -

    Đêm nằm gốc thị mơ màng

    Thị thơm mặc thị, nhớ nàng quên ăn

    -

    Đêm nằm lưng không bén chiếu, tay níu thành giường

    Thương em quá độ, quên đường tử sanh

    Đêm nằm nghe tiếng sáo thanh

    Nhớ thương người nghĩa, cơm canh bỏ liều

    -

    Đêm nằm nghe vạc kêu sương

    Nhớ ai ở chốn sa trường xa xôi

    -

    Đêm qua ra đứng bờ ao

    Trông cá: cá lặn; trông sao: sao mờ

    Buồn trông con nhện chăng tơ

    Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai?

    Buồn trông chênh chếch sao Mai

    Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ?

    Đêm đêm tưởng giải Ngân Hà

    Chuôi sao Tinh Đẩu đã ba năm tròn

    Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn

    Tào Khê nước chảy hãy còn trơ trơ

    -

    Em ôm bó mạ xuống đồng

    Miệng ca tay cấy mà lòng nhớ ai!

    -

    Em vào rừng chẳng biết lối ra

    Thấy cây núc nác ngỡ là vàng tâm

    Cớ sao mà vội và lầm

    Núc nác thì nổi, vàng tâm thì chìm

    Nhớ ai nên phải đi tìm

    Chân đi thất thểu như chim tha mồi

    Tìm ai hết đứng lại ngồi

    Hết núi lại đồi chẳng biết lối ra

    -

    Gió sao gió mát sau lưng

    Dạ sao dạ nhớ người dưng thế này?

    -

    Giở sách ra, hai hàng lụy nhỏ

    Quên chữ đầu bài vì bởi nhớ ai?

    -

    Khăn thương nhớ ai

    Khăn rơi xuống đất

    Khăn thương nhớ ai

    Khăn vắt lên vai

    Khăn thương nhớ ai

    Khăn chùi nước mắt

    Đèn thương nhớ ai

    Mà đèn không tắt

    Mắt thương nhớ ai

    Mắt ngủ không yên

    Đêm qua em những lo phiền

    Lo vì một nỗi không yên một bề

    -

    Kiểng sầu nhớ ai nảy lá nứt chồi

    Anh đây sầu bạn đứng ngồi không yên

    -

    Lời thề thốt quên quên nhớ nhớ

    Bức thư tình mở mở phong phong

    Bạn về có nhớ ta không

    Hai hàng châu lệ, cánh hồng gửi lên

    -

    Một đàn cò trắng bay quanh

    Để em ôm bóng năm canh trăng tà

    Nước non một gánh chung tình

    Nhớ ai, ai có chung tình không ai

    -

    Một thương, hai nhớ, ba sầu

    Ăn cơm chẳng được, ăn trầu ngậm hơi

    Nhớ chàng lắm lắm chàng ơi!

    Nhớ nơi chàng ở, nhớ nơi chàng nằm

    -

    Mưa từ trong Quảng mưa ra

    Mưa khắp Hà Nội mưa qua Hải Phòng

    Hạt mưa trong thực là trong

    Mưa xuống sông Hồng mưa cả mọi nơi

    Hạt mưa vẫn ở trên trời

    Mưa xuống hạ giới cho người làm ăn

    Tháng Giêng là tiết mưa xuân

    Đẹp người thục nữ thanh tân má hồng

    Muốn cho đây đấy vợ chồng

    Hay còn quyết chí một lòng chờ ai?

    Tháng Giêng bước sang tháng Hai

    Mưa xuân lác đác hoa nhài nở ra

    Tháng Hai bước sang tháng Ba

    Mưa rào mát mẻ nở hoa đầy cành

    -

    Muối chua, chanh mặn, đường cay

    Lát gừng thì đắng từ ngày xa anh

    -

    Năm canh thở ngắn than dài

    Gieo mình xuống sạp, lại ngồi trên mui

    Nhìn sông chỉ thấy sông dài

    Nhìn non non ngất, bóng người mù tăm

    Năm canh thương bạn cả năm

    Ruột xót gan héo như tằm rối tơ

    -

    Ngày ngày em đứng em trông

    Trông non non ngất, trông sông sông dài

    Trông mây mây kéo ngang trời

    Trông trăng trăng khuyết, trông người người xa

    -

    Ngày ngày ra đứng bờ sông

    Sông xa, xa tít cho lòng em đau

    Nhớ ai đứng tủi ngồi sầu

    Mình ve sương tuyết bao lâu hư mòn

    -

    Ngó lên trên đỉnh tháp Chàm

    Nhớ ai như nhớ bóng nàng năm xưa

    -

    Nhác trông lên mái Nhà thờ

    Đồng hồ đã điểm chín giờ chàng ơi

    Ví dù chàng có thương tôi

    Mình ra Hà Nội chụp đôi cái hình

    Khi nao thanh vắng một mình

    Nhớ ai tôi lại giở hình ra xem

    -

    Nhịp chày giã dó nhặt thưa

    Đèn le lói sáng lòng ngơ ngẩn buồn

    Nhớ ai mê mẩn tâm hồn

    Thương ai mong đợi mỏi mòn tháng năm

    [​IMG]

    Ca dao tục ngữ về nỗi nhớ trong tình yêu

    Nhớ ai bổi hổi bồi hồi

    Như đứng đống lửa, như ngồi đống than

    Nhớ ai cơm chẳng buồn ăn

    Đã bưng lấy bát lại dằn xuống mâm

    -

    Nhớ ai cơm chẳng buồn ăn

    Cả ngày than thở, lăng xăng nhớ hoài

    -

    Nhớ ai cơm chẳng buồn nhai

    Chống đũa thở dài, hết chín lần bơi

    Tôi xin bát nữa là mười

    Đối phúc cùng trời, có sống được chăng

    -

    Nhớ ai con mắt lim dim

    Chân đi thất thểu như chim tha mồi

    Nhớ ai hết đứng lại ngồi

    Ngày đêm tơ tưởng đến người tình chung

    -

    Nhớ ai em những khóc thầm

    Năm thân áo vải, ướt đầm như mưa

    Nhớ ai, ai nhớ sao mờ

    Tình chung mà để thờ ơ sao đành

    -

    Nhớ ai hết đứng lại ngồi

    Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân

    Nhớ ai em những khóc thầm

    Hai hàng nước mắt đầm đầm như mưa

    -

    Nhớ ai khổ sở thế nầy

    Nhớ ai, ai nhớ, đêm ngày nhớ ai

    Nhớ ai, ai có nhớ ai

    Nhớ sao da diết, biết có ai nhớ mình?

    -

    Nhớ ai lệ chảy bùi ngùi

    Khăn lau chẳng sạch, áo chùi chẳng khô

    -

    Nhớ ai lơ lửng đêm trường

    Như chim xa tổ, nhớ rừng biếng bay

    Nhớ ai nhớ mãi nhớ hoài

    Nhớ người tráng sĩ gươm mài dưới trăng

    -

    Nhớ ai nhớ mãi thế này

    Nhớ đêm quên ngủ, nhớ ngày quên ăn

    -

    Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ

    Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai?

    Đêm qua ra đứng bờ ao

    Trông cá cá lặn trông sao sao mờ

    Buồn trông con nhện giăng tơ

    Nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai

    Buồn trông chênh chếch sao mai

    Sao ơi sao hỡi nhớ ai sao mờ

    -

    Nhớ ai nhớ mãi nhớ hoài

    Nhớ người tráng sĩ gươm mài dưới trăng

    -

    Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ

    Đêm quên giấc ngủ, ngày mơ tiếng cười

    -

    Nhớ ai trông nắng trông mưa

    Nhớ ai như võng đong đưa chiều hè

    -

    Nhớ ai trông sáng - trông chiều

    Chắc là ta nhớ người yêu thuở nào

    -

    Nhớ chị cơm chẳng buồn nhai

    Chống đũa chống bát thở dài chị ơi

    Một ngày một bát cầm hơi

    Em chống đũa chống bát, chống trời được chăng?

    -

    Nỗi sầu, nỗi nhớ, nỗi thương

    Em hỏi anh mấy nỗi, tư lương nỗi nào?

    Một nỗi trao ở hồng đào

    Hai nỗi nhơn nghĩa, nỗi nào trượng hơn?

    -

    Núi cao chi lắm núi ơi!

    Núi che mặt trời, chẳng thấy người thương

    -

    Qua truông rồi lại băng gò

    Dưới chân nước chảy quanh co tứ bề

    Đưa chàng lòng dạ ủ ê

    Nhớ ai không nhớ, nhớ lời thề khổ chưa?

    -

    Rủ nhau xuống biển mò cua

    Đem về nấu quả mơ chua trên rừng

    Em ơi, chua ngọt đã từng

    Non xanh nước bạc xin đừng quên nhau

    -

    Sông Mang Thít có nước xoáy

    Rạch Bà Soi nước chảy vòng cung

    Người đi mang nỗi nhớ nhung

    Sông nầy vẫn giữ thủy chung với người

    -

    Tàu seo nước giá như đồng

    Tay đưa liềm giấy mà lòng nhớ ai

    Nhớ người tuổi ngoại đôi mươi

    Da xanh mai mái miệng cười đưa duyên

    -

    Tay nâng khăn gói sang sông,

    Mồ hôi ướt đẫm, thương chồng phải theo

    -

    Thằn lằn chắc lưỡi giao canh

    Chỉ thương em bậu âm thầm nhớ ai

    -

    Tháng giêng xuân tuyết mau mưa

    Nhớ chàng những lúc sớm trưa vui cười

    Tháng hai hoa đã nở rồi

    Nhớ chàng em phải đứng ngồi thở than

    Tháng ba nắng lửa mưa dầu

    Nhớ chàng em những âu sầu chả tươi

    Tháng tư sấm giục mưa rơi

    Nhớ chàng thơ thẩn ra chơi vườn cà

    Tháng năm gặt hái rồi rà

    Nhớ chàng như thể nhớ hoa trên cành

    -

    Thương ai bằng nỗi thương con

    Nhớ ai bằng nỗi gái son nhớ chồng

    -

    Thương ai ra đứng đầu non

    Nhớ ai ra đứng đầu hòn Đá Bia

    -

    Thương ai rồi lại nhớ ai

    Mặt buồn rười rượi như khoai mới trồng

    -

    Thuyền ai có nhớ bến chăng?

    Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền

    -

    Tơ tằm đã vấn thì vương

    Đã trót dan díu thì thương nhau cùng

    -

    Trèo lên cái ngọn cây đề

    Ta thấy mình về, ta đứt ruột ra

    Đường cái phân bảy phân ba

    Cái áo xẻ tà, ta lại phân đôi

    Mình về, nhớ lắm mình ôi

    Nhớ chỗ mình đứng, nhớ nơi mình nằm

    Mình về ta vẫn hỏi thăm

    Hỏi chúng hỏi bạn, mình làm ăn nghề gì?

    [​IMG]

    Ca dao nhớ ai chế hài hước

    Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ

    Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai

    Xa nàng nhớ cái bạt tai

    Chọc nàng chút xíu lãnh hai cái liền

    -

    Nhớ ai như nhớ thuốc lào

    Đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên

    [​IMG]
     
    Last edited by a moderator: 4 Tháng bảy 2020
Từ Khóa:
Đang tải...