Tổng hợp những bài thơ tình buồn, tâm trạng dành cho những ai đang gặp chuyện buồn trong tình yêu: Thất tình, chia tay, người yêu đi lấy chồng, bị phản bội, tâm trạng của người thứ 3, yêu đơn phương.. Yêu là chết ở trong lòng 1 ít.. Các bạn kéo xuống dưới và nghiền ngẫm từng bài nhé. Bảo đảm ko hay ko lấy tiền, nếu thấy hay thì like và chia sẻ nhé :D
Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác Gom những mảnh tình yêu vỡ nát Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình Sẽ sinh những đứa con không gọi em là mẹ Anh vẫn cười vui, anh nghĩ anh nên thế Người vợ nào cũng đáng được yêu thương Em sẽ cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường Chọn cho mình một người đàn ông khác Pháo nổ rợp đường, ồn ào tiếng nhạc Đám cưới rộn ràng, em xúng xính váy hoa Em có những đứa con, anh chẳng phải là cha Ngày vẫn nấu ăn, những món chồng em thích Em vẫn đi chơi, xem phim, du lịch Cuộc sống vẫn êm đềm, như chưa biết đến anh Nhưng giữa bộn bề tất tả chậm nhanh Còn có đau thương cho tình yêu đã lỡ? Mơ ước giản đơn, đã trở thành dang dở Ta sống nửa hồn, nửa đã chết từ lâu Một nửa hồn đã mất lúc xa nhau Ta đem chôn cùng những niềm hy vọng Còn thân xác, vì đời, nên vẫn sống Vẫn nói cười, vẫn cố tỏ yêu thương Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường Liệu ta có thản nhiên quay mặt Hay ôm chặt lấy nhau, tủi hờn nước mắt Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau? Khuyết Danh
Hạnh phúc chỉ là lời nói dối Con đường nhỏ sẽ vắng người qua lại Mai em đi thành phố sẽ tiêu điều Chim ngừng hót, gió không buồn lay nữa Cây thẫn thờ đổ bóng xuống quạnh hiu Khung trời nhỏ buồn riêng tôi trú ngụ Tiếng cười em, mây đã cuốn đi rồi Suối tóc ấy, mắt môi xưa ngày ấy Giờ chỉ là một đốm nhỏ xa xôi.. Làm sao giữ những buồn vui được mất Trong trái tim chật chội những nghi ngờ Làm sao xới mảnh vườn xưa cằn cỗi Nếu mùa hè không có những cơn mưa Nếu mai đây anh vẫn cứ đứng chờ Thì, hạnh phúc chỉ là lời nói dối.. Bùi Thanh Tuấn
Hạnh Phúc chỉ là lời nói dối thôi anh Bởi nếu không thì làm sao em phải khóc Bởi nếu hạnh phúc là hạnh phúc Thì những lời hứa của anh phải trở thành sự thực Sao lại là hư vô? Hạnh phúc là lời nói dối thật mà Bởi em đã từng tin là anh yêu em nhiều lắm Thế mà 1 buổi chiều đầy nắng Anh bỏ rơi em trên bến vắng hẹn hò Nếu anh bảo em chờ Thì em sẽ đem cả cuộc đời đánh cược Nhưng mà anh cứ bước chẳng nói lại câu nào Hạnh phúc không phải là lời nói dối đó sao? Em đã từng tin hạnh phúc ở trên cao nên em với Nghĩ rằng: Với hoài rồi sẽ tới Vì em sẽ lớn lên Thế mà chẳng bao giờ hạnh phúc chạm tay em Mặc dù em đã lớn Hóa ra hạnh phúc chỉ là cái người ta tưởng Hạnh phúc chỉ là lời nói dối Thôi anh! Đặng Hoài An
Rồi em cũng sẽ yêu thêm một lần nữa, bởi anh biết không, trái tim là thứ có thể vỡ nhiều lần nhất. Nhưng mấy ai quên được mối tình đầu, và với em, quên anh là chuyện không thể. Cảm ơn anh vì tất cả. Anh à, em đi nhé! Rồi Một Ngày Chúng Mình Sẽ Lại Yêu Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu Nhưng không phải yêu nhau, Mà là yêu người khác. Anh sẽ nắm tay một người con gái Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa Em vẫn lo lắng mỗi khi trời mưa Nhưng đi đưa áo cho một chàng trai khác.. Bức ảnh cô gái kia có vô tình đi lạc Em cũng chẳng ngồi tô vẽ cho xấu xí hơn em Anh rồi cũng chẳng còn ghen, Những chỗ không anh, em diện màu áo mới. Tại đường phố đông người Nên chúng mình cứ mặc sức lướt qua nhau. Có thể một ngày em mặc áo cô dâu Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh.. Giông bão đi qua ô cửa màu xanh Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu. Có bao nhiêu sao sáng trên đầu Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa.. Em ngồi nghe lại những bản tình ca Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế Vẫn say mê như chưa hề cũ Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau? Khuyết Danh
Chờ đợi một tình yêu Mai chia tay mình vẫn gọi anh em Nhưng không phải vợ chồng như ngày trước Bởi chúng mình đã lùi đi một bước Để trở về cái thủa mình chưa yêu Anh biết mình làm thế là sai Là đau khổ khi không được gọi em bà xã Nhưng với anh yêu phải là tất cả Không đơn thuần xem đó một trò chơi Những người đàn ông rồi sẽ đến bên đời Vuốt ve em thay thế anh thủa trước Ở bên ấy liệu em có biết được Tôi không ghen, chỉ buồn thôi thật buồn Đến khi nào em gối mỏi lưng chồn Em hãy nhớ một người vẫn đợi Chỉ mong em đừng quên anh quá vội Vì yêu em, anh sẽ đợi em về Khuyết Danh
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu Khi anh không thể yêu em hơn nữa Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành.. tan vỡ Vẫn bất ngờ, vẫn tiếc nuối, ngẩn ngơ.. Chẳng muốn tin đâu, anh đã dối lừa Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy Em bồi hồi, em vội vã, em yêu.. Hãy tha thứ nghe anh, có biết bao điều Em không thể và chúng mình, không thể.. Sao hôm - Sao mai, cách xa đến thế Câu thơ này có tới được cùng anh? Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh Em mãi yêu anh - một tình yêu.. không thể! Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ Em bé nhỏ tội tình Biết trú ngụ về đâu? Bùi Sim Sim
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi Ngược lòng mình tìm về nông nổi Lãng du đi vô định cánh chim trời Em ngược thời gian, em ngược không gian Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh Mang bao điều em muốn nói cùng anh Chợt sững lại trước cây mùa trút lá Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa Và sẽ thế nào khi trong anh không em? Em trở về im lặng của đêm Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió Riêng chiều nay – em biết, một mình em. Bùi Sim Sim
Sẽ chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu Hiểu được những điều.. từ lâu em vẫn nghĩ Hiểu được những điều từ trái tim mộng mị Sâu thăm thẳm trên con đường em đi Là gai góc đâm nát chân máu rỉ.. Sẽ chẳng bao giờ anh dũng cảm dám đi Trên con đường hôm qua.. máu em từng.. an nghỉ Anh ơi có bao giờ anh nghĩ Yêu em rồi, anh sẽ sống vì em? Sẽ chịu thay em trăm ngàn vết chém Của cuộc đời em, vốn dĩ đã lấm lem? Sẽ chẳng bao giờ anh yêu em đủ đâu Bởi tình yêu với em phải rất lâu.. anh ạ Đủ lâu cho yêu thấm máu và ngấm da Đủ lâu cho hai ta hòa vào nhau anh à Đủ lâu.. đủ sâu.. và đủ đau Để anh nhớ em bất kì nơi đâu.. anh tới Để đêm nằm mơ, nhớ em, anh nghĩ ngợi Nghĩ ngợi.. để chờ đợi mình em.. Gào
Một ngày buồn, chúng ta làm tổn thương nhau Bằng những lời lẽ ra không nên có Tưởng mong manh, nhẹ nhàng như cỏ Lại vụng về thành vết xước trong nhau. Trái tim em lặng lẽ đớn đau Trái tim anh hồ nghi mắc lỗi Tình yêu ấy đã qua thời nông nổi Hơn một lần mình đã đắng cay. Lời nói vuột khỏi bàn tay Vỡ òa trong anh những yêu thương ngày cũ Nước mắt không rơi, anh ru lòng tự nhủ Phút không phải mình, nào ai muốn thế đâu.. Nhưng dường như ta đã không còn thuộc về nhau Ngay cả khi vô tình, anh cũng không làm em đau như thế Dù gắng gượng em vẫn không thể nào mạnh mẽ Vết xước ở lòng, lại đau nhói nơi tim. Rồi một mai em sẽ lại đi tìm Sự vẹn nguyên trong yêu thương ngày ấy Nhưng cảm xúc không nồng nàn đến vậy Tổn thương mất rồi, có tha thứ được không? Nỗi nhớ cựa mình nhưng nhức giữa đêm đông Nước mắt trào dâng đến tận cùng hơi thở Vòng tay anh cho nỗi buồn chia nửa Khóa chặt tim mình.. em ngờ vực.. hoài nghi.. Gió
Em là gì giữa bề bộn đời anh? Là nỗi nhớ của miền sâu thăm thẳm? Là yêu thương của ngày sau gởi gắm? Hay chỉ là một thoáng đến xôn xao? Em là gì? chỉ là bạn thôi sao? Hoặc giả dụ một người anh quen biết Từng có thời, vâng! có thời mãnh liệt! Đã yêu anh như em của bây giờ. Thôi đừng gọi tên ai khác trong mơ Em ghen đấy! và vực ngờ nữa đấy! Cuộc đời nhỏ, mà "cái tôi" lớn vậy, Hãy cho em phút kiêu hãnh ngước nhìn Cứ thật lòng, đừng có mãi nín thinh Em muốn nghe từ bao điều trăn trở Dẫu chúng mình có duyên, không có nợ Em vẫn cười thỏa mãn với niềm đau Cuối cùng thì mình là gì của nhau? Là tình nhân sau đôi lần chăn gối? Là vợ chồng tháng năm dài tiếp nối? Cũng có thể là mệt mỏi, đọa đày! Em bình tĩnh nghe sự thật phơi bày Em sẵn sàng ôm khổ ải trần gian Chỉ cần anh nói rõ những đa mang Em là chi trong bộn bề cuộc sống? Em là gì giữa bề bộn đời anh? Em là gì? Em là gì? Anh hở! Bùi Tuyết Nhung
Có một ngày em buông tay anh ra Không nắm chặt như là em vẫn thế Có một ngày, bỗng dưng em chẳng thể Cứ mãi không buồn trước hờ hững anh trao Có một ngày, lòng em bỗng nôn nao Mắt đẫm nước những hư hao ngày cũ Có một ngày em hiểu mình chẳng đủ Chẳng đủ dịu dàng để níu bước chân anh Có một ngày, em nhìn anh bước nhanh Rời xa em, để ký ức tan tành Mọi thứ tan nhanh.. hơn là đôi ta tưởng Có một ngày, em – anh chia đôi đường Mưa vẫn rơi, ướt đẫm giường ngấn lệ Có một ngày, thời gian dài lê thê Để trái tim em, tưởng chừng như muốn bể Để bước chân dường như chẳng thể.. bước đi.. Có một ngày, em cứ ngồi suy nghĩ Vì lẽ gì.. sao ta lại chia hai? Có một ngày, em chẳng biết trách ai Cứ lấy dao đâm sâu vào tim mình mãi Có một ngày, em biến thành cô gái Lặng lẽ buồn rầu hóa câm nín từ lâu Có một ngày, một ngày bao đớn đau Có một ngày, ta mãi mãi mất nhau Tại sao anh không như em? Không thấy đau đớn đến dại điên Khi tình yêu bỗng nhiên trôi xa mất Tại sao anh không như em? Không cảm thấy mình dường như mất tất Khi lỡ làng bỗng vụt mất yêu thương? Tại sao anh không như em? Không đầu hàng trước bao phen gió bão? Tại sao anh lại gục trước rào? Người cản ngăn trong mùa nước nôn nao? Tình yêu với anh, ôi mong manh vậy sao? Sẽ rời xa em vì danh hay vì vọng? Sẽ rời xa em chỉ vì một ngày nóng? Và chóng bỏ em chỉ bởi một ngày mưa? Sẽ rời xa em chỉ trong một buổi trưa? Tình tan vỡ, thế là thôi.. dang dở? Gào
Đừng yêu anh vì anh là Gió Gió sinh ra là để bay đi Đừng yêu anh, em nhé, bởi vì Anh là Gió, chẳng thể nào.. ở lại.. Vì: Yêu mong manh, có khi nào tồn tại? Nhỡ: Mình sinh ra chẳng phải để cho nhau Khi yêu thương theo năm tháng nhạt màu Em sẽ chẳng còn Anh trong nỗi nhớ Chẳng phải kim cương nên tình yêu dễ vỡ Cơn gió buồn.. nhưng gió phải bay đi.. Để lại sau lưng những thảm cỏ xanh rì Cánh đồng ngát, hoa thơm và mây trắng.. Cơn gió đưa.. ................... lá vàng rơi.. ............................ trong chiều nhạt nắng.. Khẽ chạm vào lòng.. Chợt nỗi nhớ.. chơi vơi.. For Little Princess
Em biết rằng anh sẽ chẳng yêu em Nụ hôn ấy chỉ là phút giây nông nổi Em dại dột, em trẻ con, em yếu đuối Anh bỗng hoá thành người lớn bao dung Em biết rằng anh sẽ chẳng nhớ em Vì trái tim anh có thừa người khác Những bản tình ca ở bên em anh hát Sẽ có một người nào đó diễm phúc sau em Em biết rằng rồi anh sẽ quên Cái gì thoáng qua mấy ai còn giữ lại Cho dù với em đó sẽ là mãi mãi Anh bận lòng chi với một kẻ qua đường Đừng dằn vặt mình vì đã lỡ nói yêu thương Ai cũng có những phút yếu lòng như thế Em chẳng trách đâu vì tình yêu có thể Đến trong nhau bằng những phút dối lừa. Nguyễn Thanh Hà
Em vẫn thường nhìn lên bầu trời đêm xa vắng Tìm ngôi sao hạnh phúc của đôi ta Anh đã bảo như thế rồi mà Tìm ngôi sao ấy - nghĩa là hạnh phúc Em là 1 cô bé hay cười và hay khóc Khóc đấy rồi lại vui vẻ ngay thôi Trách cuộc đời sao cứ thích chia phôi Khiến cho tim em nhiều lần phải khóc Còn anh thì sao anh chẳng bao giờ khóc Bởi những chuyện cay đắng trong cuộc đời Nhưng em hiểu khi nước mắt đâu còn để khóc Trái tim em nghẹn đắng bao lời Em đã hỏi anh thế nào là hạnh phúc? Anh trả lời rằng hạnh phúc là hy sinh Sống cho người khác mà không sống cho mình Là cho đi mà không cần nhận lại Nếu như thế, phải chăng anh hạnh phúc? Bởi anh nhận hết đau khổ cho riêng mình? Sống kiếp này là chỉ để hy sinh Là chỉ cho mà không cần được nhận? Nếu như vậy thật thì tại sao Tại sao em vẫn thấy mắt anh đượm mầu buồn Đượm sự cô đơn, trống vắng thiếu yêu thương Pha chút đắng cay một cuộc đời phiêu bạt Anh đã ra đi tìm một chân trời khác Thật xa xôi và lạnh lẽo vô cùng Anh cứ nghĩ như thế là hy sinh Nhưng ra đi đâu phải là tất cả Nhưng nói gì bây giờ cũng đã muộn Anh ra đi không nói lời hẹn ước Phải chăng anh sợ em níu kéo sẽ đau lòng? Anh muốn em quên đi những ngày tháng đó Để tất cả chỉ là kỷ niệm thôi Nhưng hằng đêm em vẫn ngắm bầu trời Tìm cho đôi mình 1 ngôi sao hạnh phúc! Khuyết Danh
Thế là không anh.. Em một mình trong đêm cuộn tròn chăn vẫn không đủ ấm Chợt thèm lắm vòm ngực rộng Gối bình yên lên cánh tay. Thế là không anh.. Em lăn bên nào cũng chạm vào nỗi nhớ Trên trần nhà con thạch sùng than thở Sấp ngửa bàn tay không chạm nỗi lòng mình Thế là không anh.. Em co ro trên chiếc giường bỗng thênh thang đến lạ Quên và nhớ khi hai người đôi ngã Sao không giản đơn như yêu và không yêu? Thế là không anh.. Em với nỗi buồn chơi trò cút bắt Khi vỡ òa những dòng nước mắt Ừ.. Em thua.. Khuyết Danh
Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Nhưng tìm mãi đến bây giờ chẳng thấy Nửa của tôi ơi, em là ai vậy Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em? Chiều dần buông thành phố vào đêm Ngọn cỏ hàng cây từng đôi ríu rít Họ may mắn hơn tôi hay họ không cần biết Nửa của mình hay nửa của ai kia? Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Và có thể suốt đời không tìm thấy Không có em tôi đành sống vậy Không lấy nửa của ai làm nửa của riêng mình Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một Nên đôi lúc tưởng như mình đã gặp Nửa của mình nhưng nào của mình đâu Không phải của mình chẳng phải nửa của nhau Thì thượng đế ơi đừng bắt tôi lầm tưởng Bởi tôi biết khổ đau hay sung sướng Là đúng sai khi tìm nửa của mình Tôi tìm em, tôi đã đi tìm Và vẫn biết trên đời này đâu đó Em cũng đi tìm.. tìm tôi như vậy Chỉ có điều mình chưa nhận ra nhau. Khuyết Danh