Đây nơi tớ trọ Sao em không thèm qua đây nữa? Giờ cống đường vô đã bớt hôi. Tường ai mướt quá, xanh rêu mọc Mạng nhện giăng ngang dọc khắp nơi. Khói theo lối khói, ga xì hơi Dăm gói mì tôm pha nước sôi Buýt hay bỏ bến khi đêm muộn Có chở em về kịp tới nơi? Mơ buýt dừng xe, sáng đèn pha Bóng em 'ngáo' quá, tưởng yêu... ma! Thủ đô ô nhiễm mờ nhân ảnh Xuân nữ về đây hóa... cụ bà. Thơ về sinh viên Sinh viên lo lắng thật nhiều Việc ăn, việc học đủ điều lo toan Ngày ngày giấc ngủ chưa ngon Đêm đêm tìm ghẹ lễ còn đi chơi Còn đâu nhuệ khí một thời Còn đâu điệp khúc "chơi bời mỏi tay" Nhường cho tự lập đè vai Như là chấm hết thời trai huy hoàng. Cuộc đời sinh viên Em biết không đời sinh viên nghèo lắm Cơm ăn thường toàn nếm vị rau dưa Những lúc hết tiền rồi nhịn cả cơm trưa Tối đói là đành xơi mì tôm gói Đêm thức khuya đoàn binh giun vẫy gọi Dựng đứng lên trong bụng để chào cờ Đến mùa thi thức đến một hai giờ Nhìn khắp nơi toàn là sách với chữ Sinh viên nghèo nhưng tấm lòng tiệu phú Thương bạn bè lúc gặp cảnh éo le Khi khoái lên cũng hay đánh chén nhè Năm mười đứa xúm nhau thành một hội Vui rượi cờ rồi bàn chuyện đời thơ Vài ba lần cha mẹ cũng thờ ơ khoai gạo hết không còn tiền gửi nữa Không tiền tiêu phải vay năm bảy đứa Tết ra về còn nợ tám chín trăm sống ở quê chưa qua khỏi ngày rằm Rồi lại gói xuân đi vào chốn cũ Sinh viên mình có lúc nào thấy đủ Thiếu gia đình thiếu bác thiếu quê hương Muốn vô tư nhưng phải lo đủ trăm đường Nào tiền tiêu tiền ăn tiền học phí Đến mùa thi đôi lúc còn phải nghỉ Vì mình nghèo mà trường bảo mình "no" Ôi! Đi học còn khổ hơn chăn bò Đời nghèo quá nên hoá thành lãng mạn Mọi thứ thiếu ta chỉ thừa tình bạn Và tình thương những kẻ giống như ta Xem tiếp bên dưới..
Kiếp sinh viên Kiếp sinh viên, chán bỏ bà Xa cha xa mẹ xa nhà xa quê Chỗ ở thì phải đi thuê Ăn uống điện nước bộn bề khó khăn Đầu tháng còn có cái ăn Cuối tháng là đói nhăn răng vỡ mồm Đặc sản đủ loại mì tôm Đôi khi sang chảnh có hôm thịt thà Cuộc sống cứ thế tà tà Nói chung vừa đủ gọi là cầm hơi Hà Nội là đất ăn chơi Coi như mình cũng một thời xông pha Hi sinh đời bố, đời cha Mong sau con cái có nhà Thủ đô
Sinh viên đăng kí môn học Thời điểm đăng kí đến rồi Đứa nào đứa nấy đứng ngồi không yên Nháo nhào một lũ sinh viên Hai tay cua chuột như điên lao vào Bạn bè í ới hô hào Đào tạo đã mở mau vào đi thôi Vật vã toát cả mồ hôi Nghiến răng nghiến lợi cắn môi ngồi chờ Tiên sư tổ bố sever Quay quay khiến bố mắt mờ cả đi Chỉ muốn cầm dép lên phi Sever gì bé ti ti như lìn Bao đứa há mõm ngồi nhìn Thế mà được có một nghìn thằng on Đợi chờ heo hắt mỏi mòn Mấy lớp cần học có còn không đây Thời gian thấm thoát từng giây Lòng càng lo lắng bụng đầy lo âu Ngoài trời chợt nhẹ mưa ngâu Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ Nhà trường thật quá hững hờ Một niềm chua xót vô bờ trào dâng
Sinh viên đi thi không làm được bài Bài thi cũng đã xong rồi Mà sao cảm thấy bồi hồi lo âu Đề bài chỉ có mấy câu Đọc xong từng giọt lệ châu hai hàng Nhớ lại vẫn thấy bàng hoàng Lòng dạ khi đó tan hoang bộn bề Khi đi mang nặng lời thề Không được con 6 không về ăn cơm Thế giờ mặt nghệt như bơm Thần trí trống rỗng nước đờm chảy ra Bạn bè thì ở tít xa Giám thị lại cứ đi ra đi vào Không biết nên phải thế nào Đành đặt bút chém ào ào như mưa Thời gian thấm thoát thoi đưa Sáu mươi phút hết vẫn chưa xong bài Đã thế tính toán toàn sai Thôi thì xác định là die môn này Về nhà hối hận nửa ngày Cũng do lười học trời đày cho đây Em xin quyết chí từ đây Cố gắng chăm học đựng xây nước nhà.. Sưu tầm.
Sinh viên và tình yêu nơi kí túc xá Buổi tối quen em hôm đó Anh gặp em như cơn gió dịu dàng Kí túc xá một cô nàng Khiến tim anh đập rộn ràng trong ngực Một ngọn lửa tình hừng hực Đã cháy lên làm nóng rực tâm hồn Thật tuyệt vời những nụ hôn Và ấm áp vòng tay ôm thật chặt Bờ môi khiến anh chết ngạt Kèm theo đó tiếng sột soạt êm tai Mà giờ đôi lứa chia hai Cũng chỉ vì vài lỗi sai bỡ ngỡ Tình tan vỡ anh không nỡ Chia tay xong em có nhớ anh không Nước mắt muốn chảy thành sông Con tim anh như muốn đông thành đá Bởi vì em quá lạnh giá Nhưng mà nah vẫn nấn ná mộng mơ Haizzz anh đã quá ngu ngơ Ôi thất tình mình làm thơ hay quá Sưu tầm.
Sinh viên cầu mưa Noel buồn chán biết bao Một mình ngửa cổ ngắm sao trên trời Buồn mồm cầu khẩn mấy lời Mong sao bất chợt ông giời đổ mưa Chúng nó kẻ đón người đưa Mình thì như kiểu người thừa, hỡi ôi Gấu yêu lại quá xa xôi Bỏ mình một cõi đành ngồi làm thơ Bài thơ là nỗi bơ vơ Lột tả tâm trạng vật vờ cô đơn Đời buồn chả có gì hơn Nỗi sầu gặm nhấm từng cơn trong lòng Số mình nó đã đéo xong Cầu cho chúng nó đừng hòng đi chơi.. Sưu tầm.
Sinh viên thất nghiệp Bốn năm kiếm được tấm bằng Mỉm cười cuộc sống ngỡ rằng sang trang Tưởng đâu tìm việc dễ dàng Ngày ngày cắp cặp đi làm như ai Giờ ngồi vỡ mộng thở dài Ông trời nỡ phụ người tài như ta Càng nghĩ càng thấy xót xa Anh hùng mạt vận sinh ra nhầm thời Xưa kia sống ở trên đời Cầm bằng đại học ngời ngời uy phong Giờ bằng ôm ấp trong lòng Ngồi đói mốc miệng lệ ròng hai mi Xưa kia nghèo khổ mấy khi Cử nhân có giá tội gì phải lo Bây giờ thạc sĩ mà to Cử nhân nào khác đàn bò là bao Thôi về còn có cái ao Còn hai sào ruộng mong sao qua ngày Thêm vườn cây cũng hay hay Khác gì Nguyễn Trãi những ngày Côn Sơn.. Sưu tầm.