Cuộc sống là một chuỗi những tháng ngày vui, buồn, mật ngọt và đắng cay xen lẫn với nhau, mà mỗi người trong chúng ta đều phải trải qua. Tuy nhiên, sự khác nhau về xuất phát điểm, quan niệm và cách sống lại tạo ra hương vị trái lập cho mỗi người. Đắng cay của người này đôi khi nó lại là thứ mà người khác mong muốn, sóng gió là thứ rất đỗi bình thường đối với một chàng trai vốn dĩ đã khổ từ nhỏ, nhưng nó lại là một gáo nước lạnh tát hẳn vào mặt một cô gái quyền quý được nuông chiều từ bé khiến cô phải gục ngã và ngần ngại bước tiếp. Mà cũng thật lạ thay, tất cả những gì ta đã làm, đã hi sinh và chịu đựng chỉ được thể hiện rõ nhất khi và chỉ khi chân đã mỏi, mắt đã mờ dần đi. Và khi đó, thứ mà mỗi người lại hằng đêm nghĩ về, duy nhất chỉ một mà thôi: Hồi ức về tuổi trẻ. Những tháng ngày sinh viên là quãng thời gian đẹp nhất trong tôi, và có lẽ với ai cũng vậy. Dù quãng thời gian ấy có nhiều khó khăn, vất vả nhưng ta đã sống với trọn vẹn tuổi trẻ của mình, chẳng hề phải nuối tiếc. Và những người bạn tôi, dù bây giờ mỗi người mỗi phương trời và cuộc sống còn nhiều những âu lo nhưng kí ức thời sinh viên và những tháng ngày tuổi trẻ ấy sẽ vẫn mãi vẹn nguyên trong tôi. Thời sinh viên càng nhàn, quãng đời phía sau của bạn sẽ càng nhạt. Dưới đây là tổng hợp những bài thơ hay, hài hước nhất về 1 thời sinh viên đã qua. Thơ về đời sinh viên Chiều chiều ra đứng ngõ sau Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều Chờ hoài chờ mãi chẳng thấy mẹ yêu Sao giờ chưa thấy mẹ yêu gửi tiền? - Thi đua ta quyết thi đua Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu Hàng đầu rồi biết đi đâu? Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi! - Những đêm dài ngồi chơi vi tính Bỗng bàng hoàng khi nhìn thấy roi mây - Ước gì lá biến thành tiền Cho mình chấm dứt kiếp nghiền mì tôm.. - Cứ vui chơi cho hết đời trai trẻ Rùi âm thầm lặng lẽ đạp xích lô Thơ sinh viên ra trường Đầu đường Xây dựng bơm xe Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen Ngoại thương mời khách ăn kem Các anh Nhạc viện thổi kèn đám ma Ngân hàng ngồi dập đô la In giấy vàng mã, sống qua từng ngày Sư phạm trước tính làm thầy Giờ thay kế toán, hàng ngày tính lô Điện lực chẳng dám bô bô Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao Lập trình chả hiểu thế nào Mở hàng trà đá, thuốc lào... cho vui Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi, 'Số em chắc chỉ tiến lùi theo trâu' Nhìn quanh, Thương mại đi đâu? Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn.. Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài Báo chí buôn bán ve chai Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân Bách khoa cũng gặp đôi lần Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng Mỹ thuật thì đang chổng mông Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời Mỏ địa chất mới hỡi ôi Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than Thủy sản công việc an nhàn Sáng cân mớ cá, cuối làng ngồi rao.. Hàng hải ngồi gác chân cao Bao giờ trúng số mua tàu ra khơi Bác sĩ, y tá có thời Học xong về huyện được mời chích heo.. Thơ về thời sinh viên Học không yêu yếu dần rồi chết Yêu không học không ngóc được lên - Giám thị nhìn em giám thị cười Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi Cổng trường Đại Học cao vời vợi Ruộng đồng mênh mông đón em về - Học làm chi, thi làm gì Tú Xương cũng rớt, huống chi là mình - Trời hửng nắng cho chiều xuân bày tỏ Nỗi buồn này ta biết ngỏ cùng ai Nhìn đề bài chẳng biết đúng sai? Đành lặng lẽ nộp hai tờ giấy trắng Vài lời thơ, liệu thầy cô có mắng Có kỷ luật hay chỉ gạch bài thi? Trang giấy trắng, bút đầy mực vẫn ghi Vài câu nói cho lòng vơi căng thẳng! Thời học sinh Học sinh cuối cấp như này sao? Sách vở khô khốc, học không vào Face nhiều cũng chán, nằm suy nghĩ Viết được mấy câu thơ tào lao.. Cũng có 1 chút là hại não Thức nhiều, mất ngủ biết làm sao Áp lực thi cử.. nhiều chuyện nữa.. Đau đầu! dầu gió? Đưa đây nào! - Học cho lắm cũng ăn mắm với cà Học tà tà cũng ăn cà với mắm Học cho lắm cũng đi tắm cởi truồng Học luồn xuồn cũng cởi truồng đi tắm - Hôm nay em viết đơn này, Kính xin được nghỉ một ngày dưỡng thương Em tuy vẫn nhớ lớp trường Nhưng mà sức khỏe khó lường mối nguy. Suốt đêm em sốt ly bì, Trán nay nóng hổi, yếu suy quá chừng Việc học chắc phải tạm ngừng. Để còn điều trị kẻo chừng thăng thiên. Bài ghi em sẽ chép liền Em xin lỗi đã làm phiền thầy cô! Thơ về học sinh Bắt đầu học giữa tháng ba Thời gian học lượng đúng là hay ghê Lúc mới học thấy ok Học xong mới biết đánh đề dễ hơn Đánh đề chỉ có số trơn Lượng đây mang cả tâm hồn hồi quy Hệ số có ý nghĩa gì? Làm cho lạm phát trong kỳ khác nhau Biết thế chăm học sớm mau Để bây giờ đỡ khổ nhau thế này Đi thi lũ bạn cùng ngày Đọc đề hì hục viết ngay số đề Ngồi chơi đến mức chán chê Ra ngoài mới biết mang về điểm 5 Điểm 5 cũng rất khó khăn Với người 'học giỏi' như tôi thế này Việc chấm bài cũng khổ thay Tặng thầy cô chấm phút giây tiếng cười. Kiếp sinh viên Kiếp sinh viên, chán bỏ bà Xa cha xa mẹ xa nhà xa quê Chỗ ở thì phải đi thuê Ăn uống điện nước bộn bề khó khăn Đầu tháng còn có cái ăn Cuối tháng là đói nhăn răng vỡ mồm Đặc sản đủ loại mì tôm Đôi khi sang chảnh có hôm thịt thà Cuộc sống cứ thế tà tà Nói chung vừa đủ gọi là cầm hơi Hà Nội là đất ăn chơi Coi như mình cũng một thời xông pha Hi sinh đời bố, đời cha Mong sau con cái có nhà Thủ đô - Nhớ quá khứ buồn rơi nước mắt Nhìn tương lai lạnh toát mồ hôi - Nắng mưa là chuyện do trời Cúp cua là chuyện ở đời học sinh Cúp cua đừng cúp một mình Rủ thêm vài đứa tâm tình cho vui. - Khi xưa vác bút theo thầy Bây giờ ta lại vác cày theo trâu Thơ về sinh viên năm cuối Bỗng nhiên chẳng muốn chép bài Thế là ngồi viết một vài câu thơ Viết cho tới lúc hết giờ Chuông reo được nghỉ vật vờ hành lang Cuộc đời lắm lúc trái ngang Đắng cay khổ nhục phũ phàng lắm thay Chuông đồng hồ cứ thế quay Mà chuông chẳng đổ a cay.. Gió về trên những rặng keo Bạn bè chăm chỉ gạ kèo 'hép lai' Vài đứa chăm chỉ chép bài Còn đâu ngáp ngắn ngáp dài chờ chuông Tri thức như gái.. Ăn vào không được mà buông chẳng đành Thời gian xin hãy trôi nhanh Vạn lần chuông đổ để anh ra trường Trở về mảnh đất quê hương Theo chân đàn vịt ra đường, ra đê Sớm đi tối muộn lại về Cái bằng vứt xó, đời phê.. Thơ về sinh viên Bách Khoa Bách khoa con gái men kì Bách khoa con gái cũng đi oánh bài Nhậu nhẹp tăng 1 tăng 2 Em mà lên chén con trai khó bằng "ĐẸP TRAI" hơn cả khối thằng Cũng vì đồ án lằng nhằng suốt đêm Bài tập lớn nhỏ cộng thêm Thực tập thí nghiệm đến điên cái đầu Em đây chẳng muốn làm đầu Cũng không son phấn tóc nâu má hồng Sắn lùi chắc khó kiếm chồng Cũng vì đã lỡ đeo "CÒNG" bách khoa Anh đừng chế trách thán ca Em đâu có muốn thân ra thế này Nhưng vì học tập sau này Thôi thì mặc kệ cứ đày cái thân Người ta vàng lá ngọc cành Còn em khô héo xuân xanh chẳng còn Chỉ được lòng thủy tình son Anh nào chê trách em còn buồn đau. Thơ con gái Bách Khoa Thương em cô gái bách khoa Mong manh nhỏ bé như là sương mai Suốt ngày đồ án lai rai Bài tập thí nghiệm.. kêu ai bây giờ? Đã vào trường, đã từng mơ Đã từng hối tiếc bao giờ hay chưa? Thương em biết mấy cho vừa Trai bách khoa còn ngán học nừa là em. Vì quá chăm chẳng chịu quen Nên hay bị ế e hèm chớ than.. Không coi bồi dưỡng dung nhan Suốt ngày cày cuốc kiếm bằng đỏ thôi. Mai này nếu có than ôi Thì xin chớ tiếc cái thời thanh xuân Chỉ mong em hãy thật gần Cứ vui vẻ sống thêm phần xinh tươi Trai bách khoa chớ có cười Sắn lùi vẫn nhất trên đời đó thôi.. Sinh viên và tình yêu nơi kí túc xá Buổi tối quen em hôm đó Anh gặp em như cơn gió dịu dàng Kí túc xá một cô nàng Khiến tim anh đập rộn ràng trong ngực Một ngọn lửa tình hừng hực Đã cháy lên làm nóng rực tâm hồn Thật tuyệt vời những nụ hôn Và ấm áp vòng tay ôm thật chặt Bờ môi khiến anh chết ngạt Kèm theo đó tiếng sột soạt êm tai Mà giờ đôi lứa chia hai Cũng chỉ vì vài lỗi sai bỡ ngỡ Tình tan vỡ anh không nỡ Chia tay xong em có nhớ anh không Nước mắt muốn chảy thành sông Con tim anh như muốn đông thành đá Bởi vì em quá lạnh giá Nhưng mà nah vẫn nấn ná mộng mơ Haizzz anh đã quá ngu ngơ Ôi thất tình mình làm thơ hay quá Thơ sinh viên nghèo Tặng em chẳng biết tặng gì, Tiền anh không có mua chi bây giờ? Tình nghèo chỉ biết tặng thơ, Về người con gái anh mơ mỗi ngày - Sinh viên lo lắng thật nhiều Việc ăn, việc học đủ điều lo toan Ngày ngày giấc ngủ chưa ngon Đêm đêm tìm ghẹ lễ còn đi chơi Còn đâu nhuệ khí một thời Còn đâu điệp khúc "chơi bời mỏi tay" Nhường cho tự lập đè vai Như là chấm hết thời trai huy hoàng - Người ta đi học có đôi Còn tôi đi học ôi thôi phát sầu Một mình ngồi ngắm bồ câu Nó cũng.... hai đứa ..lại càng sầu thêm - Bắt đầu ngủ giữa tiết ba Đến khi tỉnh giấc đã là tiết năm - Học hành như cá kho tiêu Kho nhiều thì mặn học nhiều thì ngu - Nhà trường như nhà tù Sách vở như kẻ thù Thầy cô như sát thủ Thời gian như cao su Bạn bè như tôm sú Càng học lại càng ngu! - Học là để hiểu Không hiểu thì phải hỏi Đã hỏi thì phải hiểu Hổng hiểu thì.. đừng hỏi Sinh viên đăng kí môn học Thời điểm đăng kí đến rồi Đứa nào đứa nấy đứng ngồi không yên Nháo nhào một lũ sinh viên Hai tay cua chuột như điên lao vào Bạn bè í ới hô hào Đào tạo đã mở mau vào đi thôi Vật vã toát cả mồ hôi Nghiến răng nghiến lợi cắn môi ngồi chờ Tiên sư tổ bố sever Quay quay khiến bố mắt mờ cả đi Chỉ muốn cầm dép lên phi Sever gì bé ti ti như lìn Bao đứa há mõm ngồi nhìn Thế mà được có một nghìn thằng on Đợi chờ heo hắt mỏi mòn Mấy lớp cần học có còn không đây Thời gian thấm thoát từng giây Lòng càng lo lắng bụng đầy lo âu Ngoài trời chợt nhẹ mưa ngâu Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ Nhà trường thật quá hững hờ Một niềm chua xót vô bờ trào dâng Sinh viên đi thi không làm được bài Bài thi cũng đã xong rồi Mà sao cảm thấy bồi hồi lo âu Đề bài chỉ có mấy câu Đọc xong từng giọt lệ châu hai hàng Nhớ lại vẫn thấy bàng hoàng Lòng dạ khi đó tan hoang bộn bề Khi đi mang nặng lời thề Không được con 6 không về ăn cơm Thế giờ mặt nghệt như bơm Thần trí trống rỗng nước đờm chảy ra Bạn bè thì ở tít xa Giám thị lại cứ đi ra đi vào Không biết nên phải thế nào Đành đặt bút chém ào ào như mưa Thời gian thấm thoát thoi đưa Sáu mươi phút hết vẫn chưa xong bài Đã thế tính toán toàn sai Thôi thì xác định là die môn này Về nhà hối hận nửa ngày Cũng do lười học trời đày cho đây Em xin quyết chí từ đây Cố gắng chăm học dựng xây nước nhà Sinh viên cầu mưa Nôel buồn chán biết bao Một mình ngửa cổ ngắm sao trên trời Buồn mồm cầu khẩn mấy lời Mong sao bất chợt ông giời đổ mưa Chúng nó kẻ đón người đưa Mình thì như kiểu người thừa, hỡi ôi Gấu yêu lại quá xa xôi Bỏ mình một cõi đành ngồi làm thơ Bài thơ là nỗi bơ vơ Lột tả tâm trạng vật vờ cô đơn Đời buồn chả có gì hơn Nỗi sầu gặm nhấm từng cơn trong lòng Số mình nó đã đẹo xong Cầu cho chúng nó đừng hòng đi chơi. Thơ về sinh viên thất nghiệp Bốn năm kiếm được tấm bằng Mỉm cười cuộc sống ngỡ rằng sang trang Tưởng đâu tìm việc dễ dàng Ngày ngày cắp cặp đi làm như ai Giờ ngồi vỡ mộng thở dài Ông trời nỡ phụ người tài như ta Càng nghĩ càng thấy xót xa Anh hùng mạt vận sinh ra nhầm thời Xưa kia sống ở trên đời Cầm bằng đại học ngời ngời uy phong Giờ bằng ôm ấp trong lòng Ngồi đói mốc miệng lệ ròng hai mi Xưa kia nghèo khổ mấy khi Cử nhân có giá tội gì phải lo Bây giờ thạc sĩ mà to Cử nhân nào khác đàn bò là bao Thôi về còn có cái ao Còn hai sào ruộng mong sao qua ngày Thêm vườn cây cũng hay hay Khác gì Nguyễn Trãi những ngày Côn Sơn Thơ sinh viên thất nghiệp Tôi sai lầm khi đã thi đại học Quá đau buồn khi đánh mất 5 năm Mỗi tháng trọ là đã mất 800 Cộng ăn tiêu cũng gần 2 cũ rưỡi Qua mùa thi cũng vừa vào mùa cưới Mỗi phong bì cũng chẳng dưới 300 Chưa kể đến tiền học phí hàng năm Mấy năm trôi cũng vài con SH Chưa tính thêm cái khoản tiền may mặc Ra trường rồi chẳng chắc có việc đâu Thương mẹ cha chỉ còn biết u sầu Nhà trồng lúa tiền đâu ra mà đủ Xin giáo viên cũng cả hơn trăm củ Việc ngân hàng cũng nửa tỷ như chơi Không biên chế lương tháng chẳng đủ lời Hết hợp đồng cũng về thôi bạn ạ Biết ngày xưa mình thà đi bán cá Hay ở nhà phụ ba má còn hơn Hoặc giản đơn là vào rẫy canh vườn Để hôm nay chẳng phải buồn như thế Khuyên bạn trẻ những người không hậu duệ Không tiền tài hay trí tuệ cao siêu Thì bạn ơi xin chớ có học liều Thà ở nhà chẻ điều hay bộ đội.. Học bây giờ cũng toàn nơi tăm tối Nhiều trai hư cũng lắm mối gái đường Thôi ở nhà làm việc kiếm người thương Cạnh mẹ cha lại uyên ương hạnh phúc Học ở đâu chẳng phải là giáo dục Học trường đời nhiều đôi lúc còn hơn Hãy tỉnh táo và suy nghĩ giản đơn Để mai sau chẳng phải hờn...."vì học" Thơ chế sinh viên thất nghiệp Máy cày chạy trước công nông Bốn năm đại học còn trông mọi bề Học xong tưởng được cái nghề Tấm bằng đút xó lại về chăn trâu Lội bùn mới biết bùn sâu Làm quan các vị biết đâu dân nghèo? Cao đẳng đại học như bèo Đầu ra chẳng có hút heo việc làm Ngậm ngùi nuốt nghẹn cho cam Sinh viên tốt nghiệp việc làm ai cho Bố em nuôi lợn chăn bò Mẹ em cấy lúa còn lo muộn phiền Gia đình không chức không quyền Bao giờ mới có đủ tiền xin công Con nông thì vẫn làm nông Thôi em về lại cánh đồng cò bay Chữ thầy em trả cho thầy Cái số đọa đầy gắn với con trâu Nông dân chẳng thể làm giầu Thôi thì cứ phải ôm gầu ra mương Nhìn đời em lại thấy thương Rèn kinh luyện sử văn chương làm gì? Học xong rồi lại vứt đi Nhọc nhằn cái kiếp cu ly cho người. Chốt: Lạy thượng đế bao giờ con hết khổ? Tổ cha mày con khổ mãi nghe con. Xem thêm: Viết bài kiếm tiền tại nhà Mua bitcoin chờ tăng giá bán làm giàu Thơ về mùa thi