Trong ca dao Việt Nam, những bài nói về tình yêu nam nữ, mỗi bài mỗi câu đều long lanh tỏa sáng như những nốt nhạc diệu kì trong giai điệu bất tận của tình yêu, cuộc sống. Đặc biệt những cung bậc của nỗi nhớ được khắc họa rõ nét với những khắc khoải khi xa cách, những lo lắng buồn phiền khi muốn bảo vệ mối tình chung thủy. Yêu nhau để rồi thương rồi nhớ, khi sợi "tơ hồng" đã buộc hai người xa lạ với nhau, trái tim thổn thức ngân rung nhịp đập của tình yêu. Dưới đây là những bài ca dao tục ngữ nói về tình yêu buồn, bị bỏ rơi, yêu đơn phương.. Ca dao tình yêu buồn Ai bày luật lệ làm chi Để đôi con dì chẳng lấy được nhau - Ai biểu thương mà anh không nói Đến bây giờ còn trách lỗi cho nhau Hai nhà có cách xa đâu An Vinh, An Thái còn câu hẹn hò Dòng sông chung một con đò Sao anh tiếc của chẳng đưa đồ hỏi xin - Ai đi muôn dặm non sông Để ai chất chứa sầu đong vơi đầy - Ai làm cá bóng đi tu? Ai làm nước mắt cá thu buồn rầu? Phải chi ngoài biển có cầu Em ra em vớt đoạn sầu cho anh - Ai làm cho bướm lìa hoa Cho chim xanh nỡ bay qua vườn hồng Ai đi muôn dặm non sông Để ai chất chứa sầu đong vơi đầy? - Ai làm cho dạ em buồn Cho con bướm lụy, chuồn chuồn lụy theo Ai làm cho đó bỏ đăng Cho lê quên lựu, cho trăng quên đèn - Ai ngờ ra dạ bạc đen Say bên nhan sắc bỏ bên ngãi tình Để cho em vò võ một mình Tương tư khắc khoải, bệnh thất tình đầy vơi? Trách thân mà lại giận trời.. - Ân tình chưa đặng bao lâu Tằm sao lại bỏ nghĩa dâu hỡi tằm - Anh buồn vì nỗi vân vi Bạc lộn với chì, đôi chẳng xứng đôi - Anh đi đường ấy xa xa Để em ôm bóng trăng tà năm canh Nước non một gánh chung tình Nhớ ai, ai có nhớ mình hay chăng? - Buồn như chàng còn chốn giải khuây Buồn như em thắt thể xe dây buộc mình - Buồn riêng rồi lại tủi thầm Một duyên, hai nợ, ba lầm lấy anh Buồn riêng rồi lại tủi thầm Hai tay áo vải ướt đầm cả hai - Buồn trông chênh chếch sao mai Sao ơi, sao hỡi nhớ ai sao mờ? Buồn trông con nhện giăng tơ Nhện ơi nhện hỡi còn chờ mối ai? - Chiều chiều én liệng ngoài khơi Thấy anh ba chốn bốn nơi mà buồn - Chiều chiều ra đứng ngõ sau Sông sâu nước chảy ruột đau từng hồi Tội tình thiếp lắm chăng ơi! Trầu ăn không đỏ vì vôi quệt già Đêm nằm tủi phận trách ta Trách vì căn số nên xa nghĩa chàng Bấy lâu tưởng lấp suối vàng Suối vàng không lấp, lấp đàng nghĩa nhân - Chim chuyền nhành ớt líu lo Sầu ai nên nỗi ốm o gầy mòn - Chim chuyền nhành ớt líu lo Tình thương quân tử ốm o gầy mòn Tưởng rằng hữu thủy hữu chung Ai hay như pháo nổ đùng xác tan - Chim kêu vườn thị, lâm lụy thêm buồn Anh đi làm thợ luông tuồng bỏ em - Chữ thiên là trời, trời cao lồng lộng Chữ địa là đất, đất rộng mênh mông Chữ hà là sông, sông dài lai láng Em hỏi anh rày quê quán ở đâu? Chữ thiên là trời, trời cao lồng lộng Chữ địa là đất, đất rộng thinh thinh Nói ra sợ bạn buồn tình Đêm nằm lụy nhỏ như bình nước nghiêng - Có thương thì thương cho chắc Có bỏ thì bỏ cho luôn Đừng theo cái thói ghe buôn Khi vui thì ở, khi buồn thì đi - Con cá lý ngư sầu tư biếng lội Con chim xa cành sầu cội biếng bay Sao hôm còn đợi sao mai Chồng mà xa vợ hỏi ai không buồn? - Con chim buồn, con chim bay về cội Con cá buồn, con cá lội trong sông Em buồn, em đứng em trông Ngõ thì thấy ngõ, người không thấy người - Con chim buồn, chim bay về núi Con cá buồn, cá chúi xuống ao Anh buồn, cởi áo xem bâu Em buồn, em thấy đâu đâu cũng buồn - Con dế kêu rỉ rả bên thành Trời ơi! Nhớ ai đến nỗi thân hình héo hon Đêm đông thân liễu gầy mòn Càng nhìn trông thấy nước non càng sầu - Đã buồn lại giục cơn buồn Mưa đông chưa tạnh, nước nguồn lại thêm - Đã thương nhau thì thương cho chắc Bằng trục trặc thì trục trặc cho luôn Đừng như con thỏ đầu truông Khi vui giỡn bóng, khi buồn giỡn trăng - Đêm khuya thắp chút dầu dư Tim lan cháy lụn, sầu tư một mình - Đêm nằm lưng chẳng bén giường Cũng vì một nỗi người thương trao lời Trao lời mà chẳng trao duyên Để thương để thảm, để phiền cho nhau - Đêm qua chớp bể mưa nguồn Đấy vui có biết đây buồn hay không? - Đêm qua chớp bể mưa nguồn Hỏi người tri kỉ có buồn hay chăng? Cá buồn cá lội tung tăng Em buồn em biết đãi đằng cùng ai? - Em buồn vì đã lỡ duyên Anh buồn vì chẳng được yên gia đình - Gió bên đông, động bên tây Tuy rằng nói đấy nhưng đây chạnh lòng - Hai tay xách nước tưới trầu Trầu bao nhiêu lá dạ sầu bấy nhiêu - Khi mưa, khi nắng luôn tuồng Người buồn lại gặp cảnh buồn trớ trêu - Ngó lên đám đất thổ Thấy bầy chim đỗ Một con mổ Chín mười con bay Em thương anh từ chín tháng nay Còn ba tháng nữa thì đầy một năm Buồn sao buồn tối buồn tăm Buồn ăn không đặng, buồn nằm không yên Ví dù cha dứt mẹ riềng Khổ em em chịu, em cũng nguyền theo anh - Ngồi buồn chẳng biết trách ai Trách tằm kia chẳng đoái hoài tới dâu Dâu kia hết lá vì tằm Mối sầu biết kể mấy năm cho rồi - Nhớ ai ra ngẩn vào ngơ Nhớ ai, ai nhớ, bây giờ nhớ ai? - Sầu chi dạ đó kêu van Sầu em chín chiếc xe loan chở đầy - Sầu đâu mà chẳng sầu đây Sầu cá dưới nước, sầu cây trên rừng Cá sầu cá chẳng quật đuôi Như lan sầu huệ, như tôi sầu mình - Thương ai rồi lại nhớ ai Mặt buồn rười rượi như khoai mới trồng - Vượn bồng con lên non hái trái Đoạn sầu này để lại cho ai?