Twentine mở đầu cho "Chiếc bật lửa và váy công chúa" bằng một câu như sau: "Quốc vương của tôi! Là bề tôi trung thành của Người, tôi nguyện vì Người phất cờ cổ vũ, cũng nguyện vì Người tử chiến sa trường." "Chiếc Bật Lửa Và Váy Công Chúa" là hai hình ảnh tác giả dùng để hình dung là nam nữ chính, tưởng chừng đối lập nhau nhưng lại hài hòa đến không tưởng. Cô gái nhỏ có thể vì chàng trai của mình mà đối mặt với sóng gió, mạnh mẽ bảo vệ tình yêu của họ. Đây là một bộ ngôn tình chẳng nhiều ngôn tình lắm. Nam chính không có bản lĩnh một tay che trời, bá đạo tài năng theo kiểu "trời trở lạnh rồi, cho Vương thị phá sản thôi!", nữ chính cũng không phải kiểu người hoa gặp hoa nở, người gặp người yêu, để lại mối tình vương vấn với harem dăm chục anh. Không có bạch liên hoa, không có trà xanh, không có tiểu tam, không có những màn một đêm bảy lần, càng không có những chuyện phẩy tay là thiên hạ phủ phục dưới chân. Hai con người tưởng chừng như ở hai thế giới, nhưng lại giống như hai đầu của nam châm cứ thế hút nhau. Có thể lần đầu tiên cô thấy anh, anh cũng đã thấy cô rồi. Anh đứng phía sau nhưng ánh mắt anh đã bị hấp dẫn bởi một cô gái nhỏ nhắn với khuôn mặt đỏ bừng vì nắng, cô đang giơ cánh tay nhỏ gầy lên che ô cho bạn. Anh đi tới, thâm tâm nghĩ "cô hãy quay lại đi, quay lại nhìn tôi đi" và sau đó anh đã đạt được thỏa mãn trẻ con của mình khi thấy cô quay lại sau đó trố mắt lên khi thấy anh. Càng về sau, tình cảm tưởng như chỉ là tình yêu của tuổi trẻ nhưng nó không hề ra đi theo tuổi trẻ mà tình yêu đó vẫn luôn lớn lên theo thời gian. Vẫn lớn lên cho dù hai người phải trải qua thời gian sáu năm xa cách. Chu Vận vẫn ở đó, cô vẫn luôn đợi đến ngày được gặp lại Lý Tuân. Cho dù cô biết sẽ có bao sóng gió chờ đợi, cho dù nhận lại sự lạnh nhạt và phũ phàng của Lý Tuân, nhưng cô vẫn luôn kiên trì. Mình cảm nhận được tình yêu thương và sự nhẫn nại to lớn của Chu Vận. Thực sự vô cùng cảm động bởi tấm chân tình tuyệt đối của cô. Cô bên anh khi anh gục ngã, từng bước ở bên cạnh vực anh đứng lên, cho anh niềm tin và khích lệ anh bằng tình yêu thương vô bờ của mình. Chu Vận – cô quả đúng là vận số và là nơi chốn yên bình trong cuộc đời của Lý Tuân. Dưới đây là những trích dẫn, câu nói hay nhất trong bộ truyện này. Chiếc bật lửa và váy công chúa quotes "Nếu như lúc người ta chết đi thật sự có hiện tượng đèn kéo quân, có lẽ cô ấy là người cuối cùng đời này tôi nhìn thấy." "Em đừng sợ, đừng sợ gì cả. Đá không vướng được chân voi và cũng không thể nào ngăn được dòng nước lũ." "Tất cả mọi chuyện chỉ mang hình dáng vốn có của nó tại thời điểm khởi nguồn, càng về sau sẽ càng lệch xa khỏi quỹ đạo." "Tất cả mọi chuyện chỉ mang hình dáng nguyên bản của nó tại thời điển bắt đầu, càng về sau sẽ càng lệch xa quỹ đạo." "Cho dù không có lý do cũng được, ai cũng có lúc làm việc theo cảm tính mà.." "Cuộc đời dài như thế, thật không ngờ Chu Vận lại chỉ yêu mỗi mình Lý Tuân.." "Chúng ta thành thật với nhau đi, em đã sớm chết mê chết mệt tôi rồi." "Công chúa, em thật giống hệt trang web baidu cần gì có đó nhỉ. Mặc đồ hay cởi ra đều dễ dàng sai bảo." "Đại âm hi thanh, đại đạo vô hình – Âm thanh lớn nhất chính là im lặng, đạo lí lớn nhất chính là vô hình." "Đàn ông vì sự nghiệp mà bất chấp mọi thứ, phụ nữ vì tình yêu mà coi trời bằng vung." "Phụ nữ mãi mãi không bao giờ biết mình yếu đuối đến mức độ nào, trừ phi gặp được người đàn ông duy nhất trong đời." "Trên thế giới này, thời gian là nhân từ nhất cũng vô tình nhất. Thậm chí nó chẳng cần làm gì cả, chỉ cần tồn tại thôi cũng đủ chiến thắng hết thảy." "Trên đời này có rất nhiều phụ nữ si tình, nhưng phụ nữ có thể gánh vác được tình cảm, lý tưởng, sự nghiệp và vận mệnh cùng lúc thì thực sự rất ít." "Bất kể tỷ lệ nam nữ chênh lệch thế nào, trên đời này, đàn ông tốt mãi mãi ít hơn phụ nữ tốt." * * * "Công chúa có ước mơ gì không?" "Có." "Là gì thế?" "Ước mơ của em chính là tu thành chính quả với mối tình đầu của mình." Xem thêm: Chiếc bật lửa và váy công chúa review