Cây tre vốn là biểu tượng của hình ảnh làng quê Việt Nam. Hình ảnh cây tre xuất hiện rất nhiều trong thơ ca dân gian và các câu ca dao, tục ngữ, truyện cổ tích.. Gậy tre, chông tre chống lại sắt thép của quân thù, tre xung phong vào xe tăng, đại bác. Tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín. Tre hi sinh để bảo vệ con người. Tre, anh hùng lao động! Tre, anh hùng chiến đấu. Dưới đây là tổng hơp các câu tục ngữ thơ ca dân gian, các bài ca dao có nói đến cây tre. Nổi tiếng nhất có lẽ là bài thơ Tre Việt Nam của tác giả Nguyễn Duy. Tre Việt Nam Tre xanh Xanh tự bao giờ? Chuyện ngày xưa.. đã có bờ tre xanh Thân gầy guộc, lá mong manh Mà sao nên lũy nên thành tre ơi? Ở đâu tre cũng xanh tươi Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu Có gì đâu, có gì đâu Mỡ màu ít chắt dồn lâu hóa nhiều Rễ siêng không ngại đất nghèo Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù Vươn mình trong gió tre đu Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm Bão bùng thân bọc lấy thân Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm Thương nhau tre không ở riêng Lũy thành từ đó mà nên hỡi người Chẳng may thân gãy cành rơi Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng Nòi tre đâu chịu mọc cong Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường Lưng trần phơi nắng phơi sương Có manh áo cộc tre nhường cho con Măng non là búp măng non Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre Năm qua đi, tháng qua đi Tre già măng mọc có gì lạ đâu Mai sau, Mai sau, Mai sau Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.. Nguyễn Duy Tục ngữ Chém tre chẳng nể đầu mặt. Có tre mới cho vay hom tranh. Măng không uốn, tre uốn sao được. Măng không uốn thì tre trổ vồng. Ná tháng ba hơn tre già tháng tám. Tre già khó uốn. Tre già là bà lim. Tre già măng mọc. Tre non dễ uốn. Tre già nhiều người chuộng, người già ai chuộng làm chi. Tre lướt cò đỗ. Thế như trẻ tre. Tóc rễ tre. Giấy người nứa người tha hồ phết. Đốt cây lồ ô vướng cây le. Vỡ bè cũng vớ lấy cây nứa. Những bài ca dao về tre Ba đời bảy họ nhà tre Hễ cất lấy gánh nó đè lên vai Ba đời bảy họ nhà khoai Dù ngọt dù bùi cũng phải lăn tăn * Ba năm quân tử trồng tre Mười năm uốn gậy, đánh què tiểu nhân * Bên này sông có trồng bụi sả Bên kia sông ông xã trồng một bụi tre Trách ai làm bụi tre nó ngã, bụi sả nó sầu Phải chi ngoài biển có cầu Cho anh ra đó giải đoạn sầu cho em * Bụi tre lúp xúp, bụi trảy lùm xùm Anh mà có vợ em dùm đôi bông Bao giời đến lượt em lấy chồng Anh đem trả vốn anh không lấy lời * Bước chân vào ngõ tre làng Lòng buồn nặng trĩu nghe nàng ru con Bước lên thềm đá rêu mòn Lòng buồn nặng trĩu nghe buồn võng đưa * Cây tre lóng cụt lóng dài Anh lấy em vì bởi ông mai lắm lời * Chặt tre cài bẫy vót chông Tre bao nhiêu lá thương chồng bấy nhiêu. * Chẻ tre bện sáo ngăn sông Đến khi đó vợ đây chồng mới hay Chẻ tre bện sáo cho dày Ngăn sông Trà Khúc đợi ngày gặp em * Chẻ tre lựa cật đan nia Có chồng con một, khỏi chia gia tài * Chẻ tre lựa lóng đan sàng Chờ ba năm nữa cho nàng lớn khôn * Chém tre đan nón ba tầm Để cho chị đội qua rằm tháng giêng Tình nhân ghé nón đi qua Đôi hàng nước mắt nhỏ ra ròng ròng Thà rằng chẳng biết cho xong * Cóc kêu dưới rãnh tre ngâm Cóc kêu mặc cóc, tre dầm mặc tre * Con cò mà đậu cành tre Thằng Tây bắn súng cò què một chân Hôm sau ra chợ Ðồng Xuân Chú khách mới hỏi: Sao chân cò què? Cò rằng: Cò đứng bụi tre Thằng Tây bắn súng, cò què một chân! * Con chuột mắc bấy, Bới gốc tre già, Đẽo ra đòn xóc.. Chồng đi lính, Vợ ở nhà khóc hi hi.. Trời ôi! Sinh giặc làm chi! Cho chồng tôi phải ra đi chiến trường. - Con mèo con chó có lông Bụi tre có mắt, nồi đồng có quai * Có thì nhà ngói lợp mè Nghèo thì kèo nứa, cột tre cũng đành * Cố đè thì tre chỉ cong Càng níu xuống thấp, càng vùng lên cao * Công anh đi sớm về trưa Mòn đường chết cỏ vẫn chưa gặp tình Khuyên anh đừng ở một mình Cây tre có bụi huống chi mình lẻ loi * Công anh chẻ nứa đan bồ Con chị đi mất, anh vồ con em Công anh rọc lá gói nem Con chị đi mất, con em lộn chồng * Đêm khuya thiếp mới hỏi chàng Tre non đuôi én đan tràng được chăng? * Đêm trăng thanh anh mới hỏi nàng Tre xanh đủ lá đan sàng hay chưa? Chàng hỏi thì em xin thưa Tre vừa đủ lá đan sàng nên chăng? * Đóng tre căng bạt giữa đồng Các anh pháo thủ xoay nòng súng lên Súng anh canh cả trời đêm Để cho trăng đẹp tỏa lên xóm làng. * Em về cắt rạ đánh tranh Chặt tre chẻ lạt cho anh lợp nhà Sớm khuya hòa thuận đôi ta Hơn ai gác tía lầu hoa một mình. * Gần tre che một phía Gần mía bẻ một cây * Gốc tre già đẽo ra cái mõ Mẹ đi lấy chồng mẹ bỏ con ư? * Gió thổi re re, cây tre chộ nguyệt Anh có thương em, từ biệt chốn này * Gió đập cành tre, gió đánh cành tre Chiếc thuyền anh vẫn le te đợi nàng Gió đập cành bàng, gió đánh cành bàng Dừng chèo anh hát, cô nàng hãy nghe * Khăn điều cột ngọn cây tre Trăm gươm kề cổ quyết ve cô nàng * Lạt mục vì bởi tre non Lạt như giống bậu, còn son không thèm * Làng tôi có lũy tre xanh Có sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng. Bên bờ vải, nhãn, hai hàng Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng. * Lọng vàng che nải chuối xanh Tiếc con chim phượng đậu cành tre khô * Một cành tre, năm bảy cành tre Đẹp duyên thì lấy chớ nghe họ hàng. * Một duyên, hai nợ Anh sợ em sắp có chồng Anh chẻ tre bện sáo ngăn sông Cầm duyên em lại để kết đạo đồng cùng anh * Một nhành tre, năm ba nhành trảy, sáu bảy nhành gai Nhà ai cửa đóng then cài, Anh vô không đặng, đứng ngoài anh trông. * Ngày nào anh nói em đành Bụi tre trước ngõ để dành đan nôi Bây giờ, anh nói em thôi Bụi tre trước ngõ đan nôi ai nằm? * Những là lên miếu xuống nghè Để tôi đánh trúc đánh tre về trồng Tưởng rằng nên đạo vợ chồng Nào ngờ nói thế mà không có gì * Nứa xanh lột rối bòng bong Gàu giai múc nước, ngọt lòng gàu giai * Sau gò có cái vườn tre Cách một đám đỗ, vườn mè băng ngang * Thiếu tre, thiếu ná đan giang Tre non đuôi én đan răng được tràng * Thuyền em có gãy một nan Không tin anh đội về làng mà xem Vườn anh có gốc tre già Thuyền em có gãy, anh chẻ nan gài lại cho * Tiếc cây nứa tốt có sâu Tiếc người lịch sự trên đầu có tang Tang chồng thì bỏ tang đi Tang cha tang mẹ ta thì tang chung Tang cha tang mẹ trên đầu Lẽ nào em dám bán sầu mua vui * Tiếng đồn Đông Phước nhiều tre Tham Hội nhiều lúa, Châu Me nhiều tiền * Trăng lên tắm lũy tre làng Trăng nhòm qua cửa, trăng tràn vô nôi Trăng thơm bên má em tôi Xanh hàng mi nhỏ, bé cười xinh xinh. * Tre đài ngã ngọn qua mương Nằm đêm nghĩ lại, ngẫm thương tre đài * Tre già anh để pha nan Lớn đan nong né, bé đan giần sàng Gốc thì anh để kê giường Ngọn ngành anh để cắm giàn trầu, dưa * Tre già vì bởi nhện giăng Đêm khuya vì bởi khăng khăng nhớ chàng Buồn trông lửa tắt nhang tàn Dế kêu rủ rỉ thương chàng sầu riêng Ai làm duyên nợ đảo điên Trai anh hùng chịu thảm, gái thuyền quyên chịu sầu * Tre già, tre ngả bốn phương Nằm đêm nghĩ lại mà thương tre già * Tre già giòn lạt khó quai Thương anh rồi lại thương ai sao đành? * Tre lên ba lóng còn non Có chồng như bậu gái son không bằng * Tre non uốn chẳng được cần Nơi xa xấu tuổi, nơi gần bà con * Trời sinh ra lính làm chi Nay trẩy kinh kì, mai trẩy kinh đô Muối rang khô bỏ vô ống nứa Gạo ba mùa để rứa chưa đâm * Trồng tre chẳng dám ăn măng Để cho tre lớn, kết bè đưa dâu Đưa dâu thì đưa bằng ghe Đừng đưa bằng bè, ướt áo cô dâu * Trồng tre để ngọn cheo leo Có thương đứng dưới, đừng leo tre oằn * Trồng tre trở gốc lên trời Con chị qua đời thì cưới con em * Với tay vít ngọn tre còng Hỏi thăm anh thử trong lòng thương ai? * Vườn rộng chớ trồng tre ngà Nhà rộng chớ chứa người ta ở cùng * Xấu tre uốn chẳng nên cần Xấu mai nên chẳng đặng gần với em * Yêu nhau nấu cháo củ tre Nấu canh vỏ nhãn, nấu chè nhân ngôn. Những câu thơ về cây tre việt nam Ầu ơ cầu ván đóng đinh Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi Khó đi mẹ dắt con đi Con đi trường học mẹ đi trường đời * Con ở miền nam ra thăm lăng bác Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát Ôi hàng tre, xanh xanh Việt Nam Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng * Chẻ tre đan nón Ta lý khăn xanh Đánh giặc vùng Thanh Những khe cùng núi Những suối cùng đèo Cách sông cũng lội Cách núi cũng trèo Phận lính thì nghèo Tiền lương gạo hết Người ngoan ở nhà Có thấu cho chăng? Tre già để mặc cho măng * Quê hương tôi có con sông xanh ngát Nước gương trong soi tóc những hàng tre Nhớ con sông quê hương - Tế Hanh * Quê hương là cầu tre nhỏ Mẹ về nón lá nghiêng che Quê hương - Đỗ Trung Quân * Ru em, em ngủ cho lành Cho chị ra điểm tập tành kẻo khuya Ngủ ngon, ngoan nhé, em nghe! Dù cho địch đến đồng quê quê mình Đừng hòng phá lũy tre xanh Cướp con chim nhỏ trên cành của em Súng trường tay chị ngày đêm Bắn cho chúng nó một phen tơi bời * Trồng tre cho biết thứ tre Thứ tre mình nguộc, thứ tre mình ngà Trồng cà cho biết thứ cà Thứ cà tim tím, thứ cà xanh xanh Trồng chanh cho biết thứ chanh Thứ chanh ăn mắm, thứ chanh gội đầu Trồng trầu cho biết thứ trầu Thứ trầu đãi khách, thứ trầu đưa dâu Trồng dâu cho biết thứ dâu Thứ dâu ăn trái, thứ dâu để tằm * Tre già làm cọc bờ rào Tre non làm lạt buộc vào cọc tre Tre già thấy sự khó nghe Mắng rằng: Mày định trói què tao ư? Con nhà vô phúc thế ru! Đẻ ra cho lắm, con hư cũng sầu. Tre non nghe nói cúi đầu Sụt sùi kể lại mấy câu sau này: Thưa cha sự trói cha đây Thực tình chẳng phải tự tay con nào Chẳng qua người cậy có dao Chẻ con làm lạt buộc vào cổ cha Người làm ta lại buộc ta Để ta gìn giữ cửa nhà họ yên. Xem thêm: Đăng bài kiếm tiền tại nhà Cách kiếm tiền từ giao dịch bitcoin Những bài ca dao về cây cầu