Những Trải Nghiệm Học Quân Sự

Thảo luận trong 'Cuộc Sống' bắt đầu bởi Zero, 21 Tháng hai 2022.

  1. Zero

    Zero Active Member Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    627

    Cảm nhận về kỳ học quân sự


    Chúng tôi vừa trải qua một chuyến dã ngoại kéo dài nửa tháng mang tên mùa quân sự. Người ta thường gọi nó với cái tên thân thương: "Chuyến đi của thanh xuân". Bạn có biết vì sao không? Vì chúng tôi sẽ đi cùng nhau trong nửa tháng, chung sống với nhau, ăn chung và hơn nữa là ngủ chung.

    Cuộc sống đại học luôn chứa đựng những điều mới mẻ, và kì học quân sự là một điều thú vị mà mỗi sinh viên đều được trải qua một lần.

    Vì tình hình dịch bệnh Covid-19 nên chúng tôi không được học một tháng như những anh chị khóa trước mà chỉ vỏn vẹn 2 tuần ở khu quân sự. Mặc dù đó không phải là một khoảng thời gian quá dài nhưng nó đã để lại trong tôi rất nhiều những kỉ niệm đẹp, những khoảnh khắc thú vị.

    [​IMG]

    Và ngày đó cũng đến, cái ngày gọi là học làm chiến sĩ. 6h30 sáng tất cả chúng tôi đã có mặt ở trước cổng trường để đợi xe đưa đón, mỗi người một kéo một vali, chúng tôi hay đùa với nhau rằng nhìn chẳng khác gì đi du lịch tập thể. Tôi thì cảm thấy đây giống như là chuyến đi để chạm đến một vùng đất mới, khám phá những điều mới mẻ hơn là một chương trình học tập. Vì thế mà ai trong chúng tôi cũng háo hức chờ mong.

    Trước khi đi quân sự, tất cả chúng tôi, những sinh viên năm nhất của trường Đại học Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh đã có trong mình những phấn khởi cũng như những lo lắng về nửa tháng học tập tại Trung tâm Giáo dục Quốc phòng. Chúng tôi đã có rất nhiều câu hỏi về các vấn đề khác nhau như: Học tập thế nào? Thi cử ra sao? Nên chuẩn bị những gì khi học tập và sinh hoạt tai kí túc xá quân đội. Nhưng thật may vì tôi đã được thầy cô và các anh chị khóa trước chia sẻ, giải đáp những thắc mắc. Nhờ đó mà mỗi chúng ta có những sự chuẩn bị ban đầu để có thể thích nghi với những nội quy và cuộc sống ở trung tâm.

    Buổi sáng ngày đâu đi học, chúng tôi được phát những bộ quân phục màu xanh cùng chiếc nón tai bèo. Chúng tôi ai cũng cười nghiêng ngả vì chiếc thì màu xanh đậm còn chiếc quần thì màu xanh nhạt. Chúng tôi được nghe những quy tắc khi học tập và sinh hoạt trong kí túc xá của trung tâm. Những yêu cầu như thức giấc đúng giờ, tập trung để tập thể dục ăn uống, học tập theo đúng giờ quy định.

    Những ngày đầu tiên thật sự rất khó để thích nghi, nào là dậy sớm đi tập thể dục, đi học lao động, đi học hay ăn cơm, sinh hoạt đúng giờ giấc. Điều đó thật sự rất khó đối với chúng tôi.

    Ngày nào chúng tôi cũng mặc trên mình những bộ áo màu xanh, vì thế mà cả Trung tâm Giáo dục Quốc phòng như khoác lên mình một màu xanh chiến sĩ, màu xanh bình dị mà giản đơn. Tại nơi đây chúng tôi được học cách gấp xếp nội vụ, cách xếp hàng theo đại đội, theo tiểu đội như trong quân đội thật sự. Học quân sự đem lại cho tôi những kiến thức vô cùng hữu ích, đó không chỉ là lí thuyết trên những trang giấy mà còn là nếp sống, những nếp sống tự hào của dân tộc và cả những trải nghiệm quý giá. Các buổi học lí thuyết với những bài học quan trọng, xen lẫn là những câu chuyện về lịch sử, về chiến tranh của các giảng viên đã giúp chúng tôi vượt qua những cơn buồn ngủ. Có lẽ những giờ thực hành để lại ấn tượng nhất trong tôi, cái cảm giác thích thú khi được chạm vào súng, tháo lắp và cả ngắm bắn nữa. Hay là những bài học về băng bó sơ cứu vết thương, chúng tôi băng bó cho nhau rồi cười khúc khích vì những đường băng đó.

    Nơi đây đã cho tôi những trải nghiệm lần đầu tiên. Lần đầu tiên tôi thức dậy lúc 5h sáng, mặc quần áo chỉnh tề và xuống sân tập trung, điểm danh và tập thể dục buổi sáng. Lần đầu tiên tôi xếp hàng đi ăn cơm, xếp hàng đi học, ở chung với rất nhiều người, và cũng là lần đầu tiên tắt đèn đi ngủ lúc 22h. Nhiều lúc tôi cảm thấy khá khó khăn vì giờ giấc khác hoàn toàn so với cuộc sống trước đây.

    Một ngày mới của chúng tôi bắt đầu từ 5h30 sáng với 2 bài thể dục gồm 24 động tác và sau đó là lúc bắt đầu các buổi học. Những giờ học thật sự khó khăn và vất vả nhưng ai cũng vui vì được trải nghiệm cảm giác của người chiến sĩ thực thụ. Bên cạnh đó chúng tôi còn được học các bài học làm người, xây dựng tình cảm bạn bè với mọi người, sự đoàn kết trong tập thể.

    [​IMG]

    Nhưng cũng chính vì thế mà tôi biết quý trọng thời gian hơn. Dưới sự chỉ huy nghiêm khắc các thầy cô, chúng tôi đã dần quen với cuộc sống quân đội. Quen dần với tiếng kèn báo động, tiếng còi tập trung, những khẩu lệnh và cả những hình phạt.

    Quá trình rèn luyện, nhất là trong lối sinh hoạt hằng ngày mang đậm chất "quân đội" đã làm tôi phải thích nghi, rèn luyện để có nếp sinh hoạt khoa học, ngăn nắp, sạch sẽ và hợp lí về thời gian. Thời gian trôi qua mau, chỉ kỉ niệm mới đọng lại nơi mỗi sinh viên.

    Môi trường ở nơi đây khắc nghiệt nhưng bên cạnh đó cũng có rất nhiều cảnh đẹp, một vài nơi nổi tiếng mà hầu hết các thế hệ sinh viên đều biết đó là cảnh bờ hồ, hay bức tường hồng huyền thoại. Là nơi các thế hệ sinh viên chụp ảnh để lưu giũ những kỉ niệm của tuổi thanh xuân.

    Một điều đặc biệt hơn đó là tôi được ở cùng với những người bạn, quen có, lạ cũng có. Nhưng rồi cũng dần trở nên thân thiết, đó cũng là lúc mà mỗi khi về phòng là ồn như cái chợ, cùng nhau hát hò mỗi ngày, cùng đi ăn kem chuối hay là việc tranh phòng tắm mỗi ngày. Không những thế, trong những ngày chạy chương trình mệt mỏi, luôn có những người bạn đồng hành, chờ đợi để đi ăn cơm cùng nhau. Chuyến đi của quân sự đã cho tôi những người bạn tuyệt vời như thế đấy!

    Cuộc sống ban ngày khắc nghiệt là thế nhưng về đêm thì lại khác hẳn, đúng với tinh thần nhiệt huyết, sôi động của sinh viên UEH, rất nhiều những hoạt động diễn ra, mọi người tụ tập lại để cùng hát, cùng chơi trò chơi với nhau.

    Một trong những hoạt động đó được tổ chức bởi Đội Cộng tác viên UEH. Tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc khi là một phần của CTV. Chúng tôi được tham gia tổ chức các hoạt động trong trung tâm giáo dục quốc phòng, là những ngày chạy cùng nhau deadline, cùng nhau tham gia trang trí, set up hay là những buổi họp đột xuất vào ban trưa. Mặc dù rất mệt nhưng mà rất vui bởi đây là lần đầu tiên chúng tôi tự tổ chức những chương trình đầu tay của mình- những đứa con đầu lòng mà mỗi người chúng tôi đều mong đợi. Và thật hạnh phúc khi những chương trình mà chúng tôi tạo ra được bạn bè xung quanh hưởng ứng nhiệt tình. Cái cảm giác được mặc trên mình chiếc áo màu hường mang tên CTV khiến tôi cảm thấy thật tự hào và hạnh phúc.

    Hai tuần ở nơi đây, chúng tôi thấm dần các bài học lịch sử, các trận chiến, những trang sử hào hùng của dân tộc. Những ngày ở đây tuy ngắn ngủi nhưng nó đã truyền cho tôi sự nhiệt huyết, lòng yêu dân tộc, sẵn sàng chiến đấu khi Tổ quốc cần.

    Thật là thiếu sót nếu cuộc đời sinh viên không có những ngày tháng học tập và rèn luyện trong môi trường quân đội. Đối với tôi, chuyến đi thanh xuân này đã cho bản thân mình rất nhiều thứ mà cuộc sống xô bồ ngoài kia không có được đó chính là những kỉ niệm đẹp của tuổi thanh xuân, của quãng đời sinh viên tươi đẹp. Tôi cảm nhận được những khó khăn gian khổ mà ông cha ta đã trải qua, tôi cảm thấy yêu quê hương và Tổ quốc của mình, cho tôi thêm động lực và niềm tin thực hiện ước mơ để trở thành người có ích trong xã hội.

    [​IMG]

    Chúng tôi sắp kết thúc kì học quân sự tại Trung tâm Giáo dục Quốc phòng Dĩ An – Bình Dương. Tất cả mọi thứ sẽ trở thành một kí ức khó phai trong năm tháng thanh xuân của tôi, để khi rời khỏi nơi đây, chúng tôi sẽ mang trong mình những hồi ức trọng vẹn nhất, tươi đẹp nhất về một học kì quân sự dành riêng cho đời sinh viên của mình.

    Và cuối cùng em xin thay mặt tất cả sinh viên K46 trường Đại học Kinh tế TP. HCM gửi lời cảm ơn chân thành đến các thầy cô tại Trung tâm Giáo dục Quốc phòng và An ninh, ĐHQG-HCM, Dĩ An - Bình Dương đã tận tâm giảng dạy, rèn luyện chúng em trở thành những con người có kỉ luật hơn, có nề nếp hơn, truyền cho chúng em ngọn lửa nhiệt huyết và tấm lòng yêu nước cao cả.

    Tôi cũng không quên gửi lời cảm ơn đến những người bạn của tôi- những mảnh ghép không thể thiếu trong bức tranh kí ức mùa quân sự tươi đẹp này.

    [​IMG]

    Như Quỳnh

    Sinh viên Khóa 395 Trường Đại học kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng năm 2022
  2. Zero

    Zero Active Member Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    627
    Trải nghiệm học kỳ quân sự

    [​IMG]

    Gửi tiền tuyến..

    Vậy là đã bước sang tuần thứ 2 các bạn sinh viên Trường đại học Hùng Vương TP. HCM tham gia khóa học Giáo dục quốc phòng – an ninh tại Trường Quân sự Quân Đoàn 4.

    Qua gần hai tuần làm quen và sống trong môi trường quân ngũ, chúng tôi biết rằng các em rất vất vã, có bạn đã ngất xỉu hoặc thậm chí có bạn còn muốn bỏ về.

    Cảm giác của các bạn cũng chính là cảm giác của tôi cách đây rất nhiều năm, khi đó tôi cũng trải qua một khóa huấn luyện quân sự như các bạn, cũng rời xa mái trường dấu yêu để vào vùng căn cứ, cũng sống những ngày tháng vất vả, cũng ăn uống và sinh hoạt như những quân nhân, cho nên cũng như những ai đã từng tham gia khóa học này, tôi thấu hiểu cảm giác của các bạn bây giờ.

    Ngày ấy, cũng như các bạn, chúng tôi có 1 tháng cho khóa học, nhưng thời gian ngắn ngủi ấy có lẽ là khoảng thời gian mà tôi nhớ nhất trong suốt quảng đời sinh viên của mình, chúng tôi được trải nghiệm "đời lính thực sự", ban đầu tôi rất bỡ ngỡ, vì tất cả đều mới mẻ, lạ lẫm, nhưng sau đó lại là những cảm giác tò mò và thích thú với những khám phá thú vị, chỉ 1 tháng ngắn ngủi, nhưng những điều tôi được rèn luyện là cả một kho tàng tri thức hữu ích.

    Nhớ lại cảm giác ngày đầu tiên khi tôi bước chân vào môi trường quân đội, đó là một buổi sáng muộn, bầu trời xanh thẳm và nắng như đổ lửa, tôi nghĩ rằng mình sẽ được nghỉ ngơi và có một buổi chiều thư thả khám phá những điều mới lạ để ngày mai bắt đầu chương trình.. nhưng đúng là cuộc sống không như là mơ các bạn ạ, chúng tôi phải thu xếp thật nhanh các vật dụng cá nhân ngay khi vừa đặt chân xuống xe để lao vào dọn dẹp khu nội trú, những giọt mồ hôi hay nói đúng hơn là những dòng mồ hôi tuôn xối xả, chúng tôi vất vả lao động đến giữa trưa cũng xong và cũng không kịp tắm rửa, thay vào đó chúng tôi phải ăn thật nhanh để kịp giờ chiều cho tiết học đầu tiên của mình.. thật khác xa với những gì mà trước khi đi tôi háo hức nghĩ đến.

    Ăn trưa xong, chúng tôi tự giác dọn dẹp, sau đó nhanh chóng nhận và thay trang phục. Một cảm giác hoàn toàn mới mẻ khi tôi khoác lên mình bộ quần áo lính, tôi thấy mình như lớn hơn, có trách nhiệm hơn và cảm thấy hãnh diện, chiếc áo lính vốn không phải ai cũng có được và hơn hết bộ quân phục ấy giúp tôi trưởng thành hơn trong vai trò người lính trẻ đứng trong hàng ngũ quân đội, dù chỉ là dự bị của dự bị (như chúng tôi bông đùa với nhau). Rồi những khi khoác trên vai khẩu súng AK trong những giờ diễn tập thao trường, trước những khó khăn của những thao tác, tự nhiên tôi thấy mắt cay cay, hình ảnh về chiến tranh, xương máu, những giọt mồ hôi, nước mắt của những chiến sĩ đã hi sinh, những bà mẹ Việt Nam anh hùng khóc cho nhiều đứa con đã ngã xuống vì độc lập của nước nhà, lúc này chúng tôi đã trưởng thành hơn trước.

    Nhớ lại buổi sinh hoạt đầu tiên của chúng tôi là về lịch học, sinh hoạt điều lệ và phân công lao động, tập luyện trong suốt khóa học, tôi cặm cụi ghi lại đầy đủ và cảm thấy lo lắng trước "múi giờ quân đội", nó hoàn toàn khác hẳn với "múi giờ sinh viên" của chúng tôi, không có "kẻ hở" để sắp xếp việc thức muộn cày game và "nướng" thêm vào buổi sáng.. Sinh hoạt điều lệ xong chúng tôi có buổi lao động đầu tiên là dọn cỏ và tưới rau, những bàn tay chưa 1 lần "làm chuyện ấy" nay phải nhổ cỏ, xách nước tưới rau, bón phân..

    [​IMG]

    Quãng thời gian trải nghiệm học quân sự giúp cúng tôi được học tập và rèn luyện giống như những người chuyên nghiệp, những buổi lăn xả trên thao trường và trong cuộc sống tập thể với kỷ luật quân đội. Buổi sáng 5h30 báo thức và khi nghe tiếng còi của trung đội trưởng là mọi người đã xếp thành hàng rồi chạy theo hiệu lệnh.

    Ở nơi này cho tôi rất nhiều cái "lần đầu", ví dụ như lần đầu tiên tôi bỏ thói quen nướng buổi sáng để thức dậy lúc 5h sáng, mặc quân phục chỉnh tề và xuống sân tập trung, điểm danh, chạy thể dục buổi sáng (cũng là lần đầu tiên), rồi thì lần đầu tiên, tôi xếp hàng đi ăn cơm, xếp hàng đi thao trường, đi lao động và cũng là lần đầu tiên tôi tắt đèn đi ngủ lúc 10h tối mà không (đúng ra là không được) cày game đến nữa đêm như thường lệ, rồi tiếp đến là lần đầu tiên tắm tập thể bằng gáo, múc nước từ các bồn ra để tắm, lần đầu tiên được bạn cọ lưng và cọ lưng cho bạn.. nếu kể hết ra thì còn rất nhiều lần đầu tiên khác.

    Ở khóa học, sau thời gia đầu cảm thấy mệt mỏi, nhưng sau đó chúng tôi quen dần và cảm thấy sảng khoái khi hít thở không khí trong lành của những buổi sớm tinh mơ. Hẵn khi ở môi trường này thì ai cũng biết trật tự ở trong quân đội ngoài các điều lệnh thì việc ăn ở, sinh hoạt cũng phải gọn gàng ngăn nắp, chúng tôi được dạy cách xếp chăn màn phải vuông vắn như viên gạch, cách thắt dây treo và tháo võng nhanh.. Đương nhiên, sẽ có những bở ngỡ ban đầu trong việc thực hiện các thao tác gấp chăn, màn hay treo võng, dù còn vụng về chưa được đẹp nhưng sau những bảo ban không biết mệt mỏi của những cán bộ hướng dẫn, chúng tôi cũng đã hoàn thành tốt nhiệm vụ cá nhân của mình. Qua những việc "nhỏ mà lớn" ấy, tôi thấu hiểu ý nghĩa câu khẩu hiệu "Kỷ luật là sức mạnh của quân đội".

    Tôi được sống cùng với những người bạn mới (tuy là mới nhưng tất cả đều học cùng trường, chỉ khác ngành) trong một căn phòng và bắt đầu tập làm quen với rất nhiều thứ lạ lẫm khác, chúng tôi hỏi về nơi sinh, nơi trọ, tâm sự về việc học và cuộc sống ở quê hay ở Sài Gòn, cứ thế những câu chuyện liên tiếp được kể ra, có những điều dường như không dự định nói cho ai cũng bổng chốc được chia sẽ và nhận được những góp ý tích cực. Cuộc sống tập thể khiến tôi hiểu được giá trị của sự đoàn kết, giúp đỡ, tương trợ lẫn nhau, hiểu được thế nào là tình bạn, tình đồng chí.

    Đây là những tháng ngày không quên của chúng tôi, mà quên sao được những bữa cơm bộ đội dù không được ngon như cơm mẹ nấu nhưng không ăn cho lẹ là đói, điều đó khiến cho cách ăn uống của mỗi bạn ở mỗi vùng miền khác nhau nhưng đều trở nên giống nhau với khẩu hiệu ngầm định "thà giết nhầm, không bỏ xót", chúng tôi ăn ngấu nghiến những gì có trên mâm cho đến lúc chỉ còn chén đĩa và muỗng đũa. Tuy là cơm quân đội thì việc chế biến đơn sơ, chủ yếu cung cấp đủ dưỡng chất cần thiết là được, nhưng điều đó cũng khiến chúng tôi ấm lòng, giúp chúng tôi thêm sức khoẻ để học tập rèn luyện.

    [​IMG]

    Được rèn luyện trong môi trường quân đội chúng tôi đã thực sự trưởng thành hơn và trang bị được nhiều kỹ năng sống hơn trước. Cảm giác bị ép buộc gò bó vào khuôn khổ, đã dần hình thành được ý thức tự giác trong sinh hoạt và học tập. Trong cái nắng gió thao trường và giờ học chính trị đầy khắc ngiệt trong tiếng còi báo động và tất cả những khó khăn trải qua.. Chúng tôi đã tự tin hoàn thành tốt 3 học phần của kỳ học quân sự bổ ích.

    Và rồi cũng đến ngày chia tay, khóa học kết thúc và chúng tôi được "xuất ngũ", thực tế đã tôi và rất nhiều bạn đã mong quảng thời gian này kéo dài hơn nữa, để chúng tôi dược sống, được trải nghiệm cùng nhau nhiều hơn. Nhưng chúng tôi vẫn còn nhiệm vụ chính trị khác phải hoàn thành, đó là việc học chuyên môn tại Trường, những tiếc nuối pha chút hụt hẫng đã xuất hiện trên nhiều gương mặt, nhưng chúng tôi biết rằng mình phải chia tay nơi này, một nơi với nhiều ký ức không quên, nhưng qua ánh mắt, tôi biết rằng sẽ có ngày chúng tôi về thăm lại nơi này.

    Đối với chúng tôi ngày ấy, học kỳ quân sự cho chúng tôi cảm nhận sâu sắc hơn sự khó khăn gian khổ của những người lính bảo vệ rổ quốc. Chúng tôi cảm thấy yêu quê hương, đất nước và mái trường nơi chúng tôi đang học. Và dường như trong mỗi chúng tôi đã có thêm động lực để thực hiện ước mơ theo đuổi trở thành người công dân có ích cho xã hội và cũng là những công dân toàn cầu.

    Chúng tôi tâm niệm rằng, mọi thứ đều phải bắt đầu từ nỗ lực của chính bản thân mình, thành công chỉ đến khi chúng ta không ngừng cố gắng, không ai có thể cố gắng hay sống thay cuộc sống của bạn, và cuộc sống hay công việc đều có những kỷ luật mà chúng ta cần phải tuân thủ. Đó chính là những gì tôi "thấm nhuần" trong suốt khóa học.

    * * *

    Tôi biết các bạn sinh viên Trường đại học Hùng Vương TP. HCM đang rất vất vả, các bạn đang phải chịu cái nóng lịch sử của thời tiết trong những giờ học tập, lao động và huấn luyện. Nhưng tôi tin rằng, các bạn sẽ vượt qua dễ dàng, bỡi hơn ai hết, chúng ta là những Hvuh-ers, những người chỉ biết chiến thắng bằng những nỗ lực không biết mệt mỏi của chính mình. Các bạn hãy luôn vững tin rằng chúng tôi luôn ở bên các bạn, như thông điệp "Đồng hành cùng bạn – Kiến tạo tương lai" và các bạn hãy tự tin vào bản thân, cùng đồng lòng chúng ta sẽ thành công, cho dù làm việc gì chúng ta hãy tâm niệm rằng "Luôn là người giỏi nhất, cho dù bạn là ai".

    Hậu phương 736
     
Đang tải...