Sang thu Bỗng nhận ra hương ổi Phả vào trong gió se Sương chùng chình qua ngõ Hình như thu đã về Sông được lúc dềnh dàng Chim bắt đầu vội vã Có đám mây mùa hạ Vắt nửa mình sang thu Vẫn còn bao nhiêu nắng Đã vơi dần cơn mưa Sấm cũng bớt bất ngờ Trên hàng cây đứng tuổi. Hữu Thỉnh Nguồn: Từ chiến hào đến thành phố, NXB Văn học, 1991 Cảm nhận bài thơ Sang Thu – Hữu Thỉnh Sang Thu là một bài thơ đẹp và tinh tế, ghi lại khoảnh khắc giao mùa giữa hạ và thu bằng cảm nhận rất nhẹ, rất sâu và rất riêng của tâm hồn thi sĩ. Đọc bài thơ, ta không chỉ thấy cảnh vật chuyển mùa mà còn cảm nhận được sự chuyển biến trong lòng người: từ sôi nổi sang lắng lại, từ nóng nảy sang trầm tĩnh. Điều đẹp nhất của bài thơ là cách Hữu Thỉnh nắm bắt được những tín hiệu rất nhỏ của thiên nhiên: một làn hương ổi thoảng qua, một chút gió se, làn sương chùng chình trước ngõ. Những điều tưởng như mơ hồ ấy lại chính là những dấu hiệu đầu tiên, tinh tế nhất của mùa thu. Thu không đến bằng tiếng gõ cửa, mà đến bằng cảm giác, bằng trực giác-"bỗng nhận ra", "hình như thu đã về". Thiên nhiên trong bài thơ nhẹ nhàng, mềm mại, đầy cảm xúc. Sông "dềnh dàng", chim "vội vã", đám mây "vắt nửa mình sang thu"-cả cảnh vật như có hồn, như đang chậm lại để chuyển giao mùa. Tác giả đã nhân hóa mọi thứ một cách khéo léo để cảnh vật trở nên sống động mà vẫn giữ được vẻ mềm mại của mùa thu. Khổ cuối của bài thơ mang đến cảm xúc lắng đọng hơn. Nắng vẫn còn, mưa đã bớt, sấm không còn dữ dội. Đó là khoảnh khắc thiên nhiên trở nên hiền hòa hơn, trầm tĩnh hơn. Và ẩn sâu trong hình ảnh "hàng cây đứng tuổi", ta nhận ra bóng dáng của con người-khi trải qua nhiều biến động, nhiều bão giông, con người trở nên bình thản, chín chắn như cách thiên nhiên sang thu. Sang Thu vì thế không chỉ là bài thơ tả cảnh mà là bài thơ của cảm xúc và triết lý. Nó nhắc ta rằng mọi sự chuyển biến lớn lao đều bắt đầu từ những điều rất nhỏ; và cũng như thiên nhiên, con người càng trưởng thành càng biết bình thản trước những đổi thay của cuộc sống.