Bài hát: Sơn Tinh Thủy Tinh Vũ Trụ Đen Tối Nghệ sĩ: Maz Lời bài hát: [Intro]Một câu chuyện kỳ thú, Về một vùng đất nọ có phong cảnh thiên nhiên trù phú Tất cả giống loài hòa thuận sống dựa vào nhau Cũng là nơi hai con tinh ma, được sinh ra và làm chỗ trú [Verse 1] Sơn Tinh, Vua của vùng non cao nà Sức mạnh vô song, thân thì bất nhập mọi gươm đao nà Chỉ trong nháy mắt, biển đồng bằng trở thành nương cao nà Tất cả muôn thú cúi đầu trước đại ngàn vương gia Thủy Tinh, Tiếp theo là Thủy Tinh Vua của biển sâu, thống lĩnh tất cả thủy sinh Điều khiển mọi cơn sóng, Cao đến chẳng thể tin Hắn chỉ hô một tiếng, tất cả tôm cá trở thành kỵ binh [Verse 2] Cách đó ngàn không xa, Một bộ tộc Âu Lạc dần phát triển trong nhiều năm qua Đứng đầu là Hùng Vương thứ mười tám, không ngại xông pha Giữ bờ cõi yên ổn, giặc xâm phạm ông nguyện không tha Một hôm, Giặc xâm chiếm bờ cõi Một cách bất ngờ khiến vị vua không thể ngờ nổi Chúng ra tay cướp bóc, giết chóc, dân chúng không còn đỡ nổi Bộ tộc Âu Lạc đứng trước nguy cơ ơ ơ ơ ơ.. Không nguy cơ nào cả Có Thủy Tinh, Sơn Tinh ở đây thì không nguy cơ nào cả Hàng vạn sinh linh non sông Âu Lạc đã ngã Nợ non sông bao nhiêu thì mang bao nhiêu sinh mạng mà trả [Verse 3] Muôn thú, Xé xạc bọn giặc té tác, Đất đá ập xuống, kế thác chẳng còn thế thoát Nước biển nhấn chìm bọn phế ngáp đến khi vong mạng Sau vài công đoạn, bọn giặc đã không còn kế thoát Mọi chuyện như gần xong xuôi Bọn giặc bỏ mạng gần hết Phần còn lại thì chạy cong đuôi Thấy Sơn Tinh, Thủy Tinh man rợn như vậy trong lòng không nguôi Hùng Vương để tránh hậu họa, ông nhận cả hai về làm con nuôi Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái Ngày còn nhỏ thường gọi là Tiểu Mị Nương Đâu ngờ đâu cái ngày nhận nuôi bọn yêu quái Một câu chuyện đen tối với nhiều điểm dị thường Cho Thủy Tinh, Sơn Tinh vào làng, Mong chúng học được nhân tính và trút bỏ hết được tính bạo tàn Cho đi học con chữ, cùng với Tiểu Mị Nương Đó chính là thời khắc mọi xui rủi đã nhắm vào nàng Ngày qua ngày, ba người làm bạn rất thân Mị Nương vẫn yêu quý cả hai mặc kệ xuất thân Có Sơn Tinh, Thủy Tinh bảo vệ Không có một vết xước chân Từ đằng sau, một cái bóng đang dần chầm chậm bước gần "Mị Nương à, Mị Nương à, Chơi với bọn yêu quái này, nàng không sợ.. Bị thương à? Đúng là bọn thấp kém, không phải thần tiên như ta sao Nàng là công chúa lại làm bạn với yêu ma hả?" Đấy là lời nói của một tiểu tiên, con của thần tướng trên trời Nghe xong, Sơn Tinh, Thủy Tinh đã không thể nói nên lời "Ra là hắn đang ganh tỵ vì không được chơ cùng với Tiểu Mị Nương Ra là thần thánh đôi lúc cũng không bằng cầm thú trên đời" Mị Nương nói Tên tiểu tiên dần cay cú Hắn đốt hết cánh rừng, làng mạc, con người hay thú Đốt cả Tiểu Mị Nương Khiến nàng bị bỏng nặng Và sau tiếng hét của Tiểu Mị Nương, Không gian bỗng lặng [Outro]Hàng vạn sinh linh non sông Âu Lạc đã ngã, Nợ non sông bao nhiêu thì mang bao nhiêu mạng mà trả "Giết chết hắn cho ta, giết chết hắn cho ta" Sơn Tinh hét thật lớn, cho bầy thú dữ biến hắn ra ma "Giết chết hắn cho ta, giết chết hắn cho ta" Thủy Tinh kêu gọi tôm cá "Rỉa hết da thịt hắn cho ta" "Giết chết hắn cho ta, giết chết hắn cho ta" Sơn Tinh hét thật lớn, cho bầy thú dữ biến hắn ra ma "Giết chết hắn cho ta, giết chết hắn cho ta" Thủy Tinh kêu gọi tôm cá "Rỉa hết da thịt hắn cho ta" Các vị thần hoảng sợ, hai đứa trẻ mang rợ Phong ấn kẻ đáy biển, còn kẻ thì hang sâu Hùng Vương nhìn thấy con gái la hét thì hoảng sợ Nhưng không sợ bằng câu chuyện sẽ xảy ra mười năm sau