Chùm thơ lính nhớ người yêu ca ngợi tình yêu đẹp chân thành thủy chung của người lính gửi đến người yêu nơi quê nhà. Đó là những tình cảm nhớ nhung da diết, là những nỗi buồn không biết tỏ cùng ai của người lính khi ở xa. Họ phải chịu nhiều thiệt thòi khi phải xa gia đình, xa người yêu để hoàn thành sứ mệnh bảo vệ tổ quốc. Sau những giờ mệt nhoài tập luyện ngoài thao trường người lính thường về với những nỗi nhớ nhung gia đình và nhất là người yêu ở xa. Lòng cứ khắc khoải nhớ nhung, bao nhiêu cảm xúc của tình yêu đôi lứa dồn hết vào những vần thơ tình yêu, những nỗi nhớ không tên cứ thế trao dâng. Dưới đây là những chùm thơ về lính hay nhất bạn hãy cùng tham khảo để thấu hiểu nỗi lòng của những người bảo vệ tổ quốc nhé! Vào đây em viết tình thơ Gửi anh bộ đội Cụ Hồ em yêu Quê hương em nhớ anh nhiều Nhớ thời áo trắng bao điều gửi trao Giờ anh ở nơi chiến hào Quê nhà em nhớ dạt dào vẫn vương Thương anh nắng sớm thao trường Đá mềm chân cứng trên đường hành quân Băng qua lửa đạn bao lần Vì dân phục vụ ngại ngần chi đâu Gian nan cũng vượt qua mau Vui cùng nước mạnh đẹp giàu lòng dân Vì nước anh đã quên thân Quê hương tuyền tuyến xích gần nhau thêm Thương anh canh gác trong đêm Viết niềm tin gửi anh thêm kiên cường Gửi anh ngọn lửa quê hương Dù anh trên chốt hay nơi thao trường Yêu anh em gửi lời thương Gửi cả nắng ấm nơi quê hương mình Khắc ghi lời hứa giao tình Hai đầu nỗi nhớ chúng mình bên nhau Anh ơi.. Em vẫn trước sau Chờ anh chung thủy một màu yêu thương Em chẳng cần một chàng trai cổ tích Em chẳng cần một chàng trai cổ tích Dùng ngôn tình dệt nên chuyện yêu thương Em chỉ cần một chàng trai đơn giản Biết yêu em theo một cách bình thường. Chẳng cần người coi em là lẽ sống Là bầu trời, là sông rộng, biển sâu Chỉ cần khi hai đứa mình mệt mỏi Anh nhớ vì sao chúng mình đã bắt đầu. Chẳng cần người nói yêu em sớm tối Hứa ngàn năm hay mãi mãi thương em Chỉ cần lúc em cô đơn, lạc lõng Anh vẫn ở đây chia sớt mọi nỗi niềm. Chẳng cần người nguyện vì em mà chết Chỉ cần thương, thương hết dạ, thế thôi Nếu một ngày vô tình làm em khóc Biết ôm lấy em, nói anh đã sai rồi. Thư anh viết không dài hơn cây súng, Không mang tình thi sĩ đâu em Thư anh viết chỉ mang tình người lính Khỏi phai màu sắt bướm lá hoa Em có thích những vần thơ người lính Với chông gai gió lạnh rừng già Nỗi buồn vui trong những lúc đi xa Với tất cả bởi vì anh là lính Và tất cả chỉ vì người anh yêu! Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đông Vào khoảng trống đầy mông lung lạnh giá Câu yêu thương lạc trên miền đất lạ Chẳng đến được người đã quá xa xôi? Muốn gửi về đâu tha thiết đôi lời Tôi chỉ biết nhìn sương trời giăng trắng Tìm ánh sao đông trên dòng sông lặng Lạnh tiếng thở dài sầu lắng tâm tư Đông đã về se sắt những trang thơ Tình đã mất, cả đời mơ nuối tiếc Còn lại thôi chút ân tình cách biệt Rầu rĩ cuộc đời, oán kiếp đơn côi Bài thơ tình tôi đang viết cho tôi Cơn gió lạnh cuốn rời xa mơ ước Đến nơi nao nếu người em thấy được Xin hãy động lòng, dừng bước tâm giao Tôi vẫn yêu em như những ngày nào Nghe ký ức thường dâng trào khao khát Hoài niệm tiếng yêu làm sao lạnh nhạt? Nhung nhớ tràn đầy, Đông hát ai nghe? Từ độ em đi tâm trí nặng nề Thơ tôi viết em đâu hề xao xuyến Như dòng sông nước vẫn xuôi về biển Thương nhớ dụm dành.. lại tiễn ra khơi Đan áo cho chồng Chậm chân dừng bước hỡi thu ơi Đừng để đông sang giá buốt trời Ta khóc người sầu nghe não nuột Tơ chùng phím lạc nỗi buồn khơi Đông hỡi! Chậm về chút nhé đông Đợi ta đan áo gửi cho chồng Năm nay bão lũ hơn năm cũ Đừng để đò xuôi.. nước ngược dòng Ta vốn vụng về trước đến nay Thu ơi chậm bước kéo thêm ngày Đan xong chiếc áo cho người mặc Chẳng biết bao giờ mới tới tay Nhưng mà.. đợi chiếc áo may xong Phải đến tàn đông mới tới chồng Chắc tại nàng Bân xưa lộn kiếp Thu tàn chưa hết đã đông phong Tim hồng ta tặng một người thôi Cho dẫu phong ba phủ trắng trời Cũng chẳng đổi dời khi cách biệt Đông ơi chậm bước nhé.. giùm tôi Anh về qua phố chiều nay Thương đôi mắt biếc còn cay bụi đường Anh đi vui với biên cương Tình em anh giữ, quê hương vẫn dành. Anh về khi mộng còn xanh Thăm ngôi trường cũ, mấy hành lang xưa Anh về đồn vắng chiều mưa Nhớ nhung biết mấy cho vừa yêu thương! Tình em cô gái hậu phương Anh người chiến sĩ biên cương xa nhà Tình duyên nồng thắm đôi ta Cùng anh bảo vệ quê nhà yên vui. Hậu phương em chớ bùi ngùi Biên cương anh giữ hương mùi tóc em Đồn khuya ánh sáng nhá nhem Mà nghe thoang thoảng dáng em đợi chờ. Chiều về biên giới mộng mơ Rừng xanh che phủ sương mờ giăng qua Công sự, đồn, trạm là nhà Nhớ thương để trong túi ba lô "thiệt" mà! Mai anh đi trên vai còn nặng gánh Em đừng buồn mà gắng đợi chờ anh Chuyện nước non khi anh đã hoàn thành Sẽ trở lại màu xanh niềm hạnh phúc Vì quê hương lòng còn nhiều ray rức Bóng quân thù đánh thức trí hùng anh Thân làm trai nhiệm vụ bỏ không đành Mong em hiểu thương anh phải chờ đợi Khi đất nước bóng quân thù không lui tới Thật yên bình tình mới được nở hoa Niềm vui chung tràn ngập quê hương nhà Chuyện đôi ta chan hòa cùng đất nước Mai anh về em yêu ra đón rước Chung một nhà hưởng phước được bên nhau Cho đôi ta vui sống tới bạc đầu Khúc khải hoàn dài lâu quê hương Bác Xem thêm: Viết bài kiếm tiền tại nhà Mua bitcoin đầu tư kiếm tiền Thơ về rượu
Lính mà em. Nếu em là người yêu của lính Thì đừng buồn xa cách nghe em Ba năm lính xa vời tất cả Anh trở về nghĩa vụ đã xong Nếu em là người yêu của lính Đừng phân bì so sánh người ta Tháng phụ cấp đủ mua giấy bút Gửi thư về tâm sự cùng em Nếu em nhận tình yêu của lính Chẳng mấy ngày được sống gần nhau Chỉ tâm sự qua trang giấy trắng Rồi trông chờ phút đợi hồi âm. - BIẾT TRẢ LỜI SAO Thơ: Dạ Thế Nhân Trả lời sao…anh biết trả lời sao Khi quê hương còn đó vạn hờn sầu Khi bình lửa ngút trời trên đất mẹ Những mối tình phải hiến trọn sơn khê Trả lời sao…anh chẳng biết thể nào Cho vẹn cả đôi đường…tình và nước Chờ anh nhé để anh tròn chân bước Giữ sơn hà vẹn nghĩa nước tình em Bao lớp trẻ lên đường… em hãy xem Đâu có phải mình anh mà hờn dỗi Xếp tình riêng nhé em đừng nông nỗi Hãy cười lên cho anh hởi tấc lòng Rồi mai đây trên vạn nẻo phiêu bồng Anh vẫn nhớ đôi môi hồng tươi mọng Giấc chập chờn anh tưởng về người mộng Dáng trang đài mãi lộng giữa hồn anh Và từng đêm những phiên gác từng canh Trời chiến địa ánh trăng vàng vỏ chiếu Để anh giữa trời xa nhưng luôn hiểu Có một người hết dạ mến yêu anh Dẫu biết sa trường sinh tử mong manh Đời trai đã nguyện hiến dâng quê mẹ Vui lên em để gìn câu ước thệ Anh sẽ về lau ngấn lệ…đoàn viên Trả lời em… anh chỉ nguyện ơn trên Luôn gìn giữ ánh mắt huyền như ngọc Ước từng đêm giữa cô phòng đơn độc Lời kinh cầu …đừng nghẹn khóc vì anh Dẫu mưa tuôn gió lộng phủ bên mành Em hãy nhớ trời xa anh vẫn bước Cho tình ta và cho trời non nước Mãi rực hồng …rạng ơn phước cha ông Trả lời em…với tất cả nỗi lòng Người lính trẻ…gót tang bồng viễn xứ Anh sẽ về vùi quên đời lữ thứ Ánh dương hồng sẽ rạng phủ tình ta. - TÌNH EM LÀ BÀI CA TRONG ANH Thơ: Cương Lê Tình yêu em..giúp anh vượt gian khó Chẳng kẽ thù nào ngăn nỗi tình yêu ta Nghỉ đến em ..tay súng anh chắc đà Nả đầu giặc..trả thù nhà em nhỉ Giữa trận đánh..vẫn nghe em thủ thỉ Cố lên anh..tình em chỉ mình anh Lúc hành quân.. thấy mắt em long lanh Như thôi thúc..bước chân nhanh chiến thắng. Ngày hoa bình…ta gặp nhau đằm thắm Nụ cười rưng…giọt nước mắt vui mừng Bao rực rỡ…trong ánh nắng tưng bừng Tình đất nước…quyện tình ta nồng nàn. Tình chung thủy…tỏa hương thắm đôi ta Năm tháng qua…giờ đã là ông bà Nhắc chuyên xưa…thêm đậm đà tình lính Với cô giáo…thêm lung linh cuộc đời 9. BÀI THƠ: TÌNH THƯ & LÍNH Thơ: Đắc Nguyễn Chẳng bên nhau..em đừng buồn nữa nhé Xa bây giờ ..có thể gặp ngày mai Nợ sông hồ anh gánh nặng hai vai Tình đất nước muôn đời còn ghi khắc. Phận làm trai …lên đường theo chân Bác Giữ biên cương dẫu ngược thác xuôi ghềnh Anh sẽ về khi đất nước tàn chinh Và nối lại duyên mình xưa em nhá. Nếu có nhỡ… Tim anh thành sõi đá Em vui lòng…mở dạ với người sau Giữ cho anh chút kỷ niệm ban đầu Đừng tẫm liệm …đừng chôn sâu niềm nhớ. Pháo giặc hú…nhưng anh nào có sợ Sợ em buồn…vì bên nớ chờ lâu Sợ bên rèm người thức trắng đêm thâu Đong nhung nhớ ..gối đầu lên u tịch Rừng về khua côn trùng kêu rã rích Tiếng vọng về như cổ tích tình ta Cánh võng lay…đưa nhẹ dưới rừng già Ru giấc mộng vào hương xa ngào ngạt. Ầm một phát!!! Vạc rừng xanh tan tác Khói đen ngòm …đất cát phụt trào bay Đồng đội anh vài đứa chết trên cây Chưa kịp dấu …hình trong tay còn giữ Viết cho em….mấy dòng khơi chẳng đủ Chiến tranh mà…sương phủ… nhuộm đời trai Kễ sơ thôi chuyện binh nghiệp còn dài Anh phải nghỉ …ngày mai còn chiến đấu. 10. THƠ CỦA LÍNH Thơ: Sinh Hoàng Thơ của lính không mượt mà trau chuốt Viết trong rừng chiều dừng quân bên đồi Nóc công sự gởi hồn vào mây gió Nhớ về hậu phương nỗi nhớ chơi vơi Vần thơ xanh, xanh như màu áo lính Có sương đêm có mưa núi lưng đèo Ánh trăng treo mơ màng trên cành lá Có tiếng suối ngàn róc rách trong veo Thơ của lính thấm đẫm màu mưa nắng Mắt quầng thâm thức trắng bước di hành Thơ của lính là những đêm sâu lắng Ánh sao rừng lấp lánh mắt em yêu Vần thơ lính sắc son chỉ một điều Yêu quê hương trọn tình yêu đất nước Gởi về em bằng tấm tình tha thiết Lính mà em … đừng hờn trách anh nha. 11. THƠ TÌNH LÍNH: ANH CÓ BIẾT Thơ: Violet Hoa Em đã yêu một màu xanh áo lính Từ khi còn trong bụng mẹ chưa sinh Bởi cha em cũng theo nghiệp chiến binh Đã giành lại hòa bình cho đất nước Hình ảnh cha cho em niềm mơ ước Mong một ngày sẽ tiếp bước quân hành Mang trên mình bộ trang phục màu xanh Như cha đã từng mang thời trai trẻ…. Em lớn lên bên dòng sông lặng lẽ Nơi quê nhà vắng vẻ tiếng bi bô Bầy trẻ thơ luôn khao khát mong chờ Được đến trường đùa nô bên chúng bạn… Bỗng trong lòng dâng nỗi buồn vô hạn Em thấy thương các em nhỏ quê mình Nên đành lòng lỡ hẹn ước mơ xinh Em quyết chọn cho mình nghề dạy học Nghề em chọn biết bao điều khó nhọc Ươm mầm xanh tạo vóc dáng tương lai Những khó khăn vất vả tháng năm dài Bao thế hệ ngày mai luôn vững bước Dù thế nào không quên niềm mơ ước Em chọn rồi – một điều ước đó thôi Nghề của em cao đẹp ở trên đời Cũng như nghề bộ đội anh đã chọn.. 12. BÀI THƠ: TÌNH THƯ CỦA LÍNH Thơ: Sinh Hoàng Chiều dừng quân ngừng bước lưng đồi Chiều biên cương bầu trời giăng thấp Kê ba lô làm bàn thơ tình anh viết Nét chữ không tròn gửi em yêu hậu phương Chắc giờ này em đang buổi tan trường Tà áo trắng bay trong chiều lộng gió Cứ tưởng tượng mà lòng anh hớn hở Em tung tăng giữa vùng trời bình yên Nghĩ đến đây anh lại nhớ em thêm Nhớ ánh mắt u uẩn chiều đưa tiễn Anh thương em người yêu lính chiến Ngày tháng năm dài mòn mỏi đợi chờ Đường hành quân qua bao nẻo sông hồ Biên cương núi cao, tiền tiêu điễm tựa Mỗi đêm đêm căng tròn mắt lữa Súng thép chắc tay giây phút nào lơi Có những chiều buông mây xuống lưng đồi Vai anh ướt lạnh mịt mờ sương núi Anh nhớ em, nỗi nhớ về vời vợi Nhớ nụ cười nhớ ánh mắt làn môi Thơ viết về em có màu của núi đồi Có tiếng chim rừng gọi ngày vào tối Có ánh sao khuya đêm tuần tra đưa lối Có tiếng xạc xào trên lều bạt mưa rơi Thư viết về em tranh thủ phút nghĩ ngơi Nên chẳng đẹp lời xin em đừng dỗi Cánh thư tình viết từ nơi biên giới Gửi về em yêu nghìn nỗi nhớ thương. 13. NGHIỆP LÍNH Xa quê hương tôi bước vào nghiệp lính Xa gia đình, xa tổ ấm thân thương Tuổi thanh xuân tôi chôn giữa thao trường Và chấp nhận những ngày cay đắng nhất. Bao ngày rồi, bao đêm tôi thao thức Nỗi nhớ nhà, nỗi nhớ người thương Ba tháng quân trường thắm đầy gian khổ Nắng Đà Nẵng cát bụi mịt mù bay. Đêm trăng sáng một mình tôi đứng gác Lòng trào dâng bao nỗi nhớ quê nhà Rồi trong lòng bổng cất lên tiếng khóc Hu! Hu! Hu! Nhớ nhà, nhớ người yêu… 14. GỬI BẠN BÈ LÀM XONG NGHĨA VỤ Mai mầy về thành phố dang rộng tay Đón mầy và đón bao thằng đã làm xong nghĩa vụ Mai mầy về bình yên trong giấc ngủ Có nhớ bạn bè biên giới ướt sương đêm Có nhớ tụi tao khao khát hôn lên mái tóc mềm Của con gái một thời thương nhớ nhất Mầy về mùa mưa, quần áo không lấm lem bùn đất Dép sa-bô gô trên phố chiều vàng Quen tính hay đi mầy cỡi xe đạp lang thang Có nhớ tụi tao cởi trần đi phục. Hãy mở mắt ra nhìn đời trong đục Nhìn thật bao dung và cũng thật ra người Hãy nhớ trong gian lao tụi mình vẫn cười Trong thiếu thốn vẫn kiên trì khắc phục Đừng chùn chân nếu chạm vào tiêu cực Dấu ấn chiến trường nào dễ phôi phai. Mai mầy về với người yêu trong tay Hãy hôn giùm tao những nụ hôn đời lính Hãy nói giùm tao trong phút giây trầm tĩnh Rằng: cảm ơn nàng đã yêu lính biên cương Gặp cô gái nào mầy thấy dễ thương Hãy chào giùm tao nụ cười mong nhớ Mầy đã trải qua những đêm nằm trăn trở Cái riêng trong lòng đã chia sẻ cho nhau Vết thương nào không quằn quại cơn đau Lại mơ thấy đôi tay mềm chăm sóc Tụi mình con trai lúc lòng chùng, chực khóc Đâu phải yếu mềm khi vuốt mắt bạn thân. Mai mày về đi dưới phố cây xanh Nếu gặp nắng đừng đưa tay che vội Hãy nhớ tụi tao trầm mình trong nắng đội Khát dòng sông như khát thuở thanh bình Phố lên đèn, ánh điện sáng lung linh Có nhớ tụi tao bên này đêm – bóng – tối Mấy tháng ròng giọt dầu hôi không biết tới Nên rất trẻ thơ muốn trăng sáng bốn tuần. Mầy về ra nông trường, vào xưởng máy hay cơ quan Hãy làm việc bằng tinh thần người lính Cái thiếu ở chiến trường mày đâu cần làm sổ tính Hãy làm thật nhiều sản phẩm giúp tụi tao. Mai mầy về thành phố rợp cờ sao Tao lại nhớ năm xưa tụi mình đi phấn khởi Buổi tụi mình lên đường, chưa rõ bài Em vẫn đợi Nên tay cô gái nào đứng vẫy mãi theo xe Và thư đến với tụi mình trong rừng khộp, rừng le Thành sức mạnh trên đau lê xuất kích Mầy đi xi-nê có nhớ những lần bám địch Nòng thép dài thay tay mát bàn tay Tiễn mày về, gió lốc, bụi mù bay Cho tóc rợp bám đầy đường ít nắng Trung đội thiếu mầy tao càng thấy vắng Nhưng vững tin đội ngũ vẫn có mầy Tao chừ còn nặng nợ với cỏ cây Nên chẳng biết nói sao cho thấy rõ. Đất nước mình: hoà bình và súng nổ Ở mặt trận nào cũng cần có lòng tin Trong thời đại tụi mình trật nước sẽ bay lên Bằng trí tuệ và mồ hôi tuổi trẻ “Vì nhân dân quên mình ” bài hát dậy trong lòng mới mẻ Mai mày về tao xin gởi bài thơ. 15. BÀI THƠ TÌNH TẶNG NGƯỜI GÁC ĐÈN BIỂN Anh nhớ em yêu qua trăm dặm sóng Mỗi buổi trăng lên, mỗi lúc trăng tà Khi nắng mai in gợn hồng biển rộng Khi cánh buồm trở lại cánh bờ xa Anh biết em lo từng cơn biển động, Từng tia chớp đông, từng buổi mây mù Trong giấc ngủ, em nghe cồn tiếng sóng Tưởng ánh đèn anh tắt giữa đêm thâu Ngọn hải đăng anh thắp trên sóng cả Đêm mịt mùng vẫn cháy mãi không thôi Em biết đấy, tình anh như ánh lửa Qua gió mưa, tia sáng vẫn chói ngời Anh không nghĩ sóng gặm mòn hạnh phúc Tuổi thanh xuân nơi thăm thẳm chân trời Anh biết rõ có đêm thầm em khóc Vẫn mong anh đứng giữa trùng khơi Em hãy nhìn những con tàu trở lại Cánh hải âu từ sóng cả bay về Tàu đã đi theo ánh đèn anh rọi Chim mang lời anh nhắn tới làng quê Anh gửi theo niềm vui và nỗi nhớ Chở đến em trọn đất cảng quê nhà Có tình em, tim anh thêm thắm đỏ Làm một cây đèn biển sáng trời xa. 16. LÍNH Ngày vào lính tôi tròn 19 tuổi Cách xa nhà kỷ niệm nhớ buồn thương Ngày tôi đi biết bao điều muốn nói Nhưng dòng đời còn rất nhiều trái ngang. Người tôi yêu vừa tròn 18 tuổi Cách xa nhà kỷ niệm khó mà quên Nhưng giờ đây số phận đã muộn màng Đã đưa tôi bước vào lính tráng Xa em rồi còn nhớ anh không Hoàng hôn vào lính, lính đơn côi. Màn đêm buông xuống lính vẫn đơn côi. 17. NGÀY ĐẦU NHẬP NGŨ Tôi còn nhớ ngày đầu nhập ngũ Một nỗi buồn chan chứa ở lòng tôi Bước lên xe mà tuông trào nước mắt Nhìn bạn bè mà cảm thấy tuổi thân Những người thân với anh mắt u buồn Nhìn quanh quẩn người yêu không có Xe chuyển bánh như lòng tôi tan nát Thế là quê hương tôi đã xa mất rồi. Một tuyết trời lạnh thấu vào tim Từng đoàn quân kéo về doanh trại Thu nhỏ mình trong quân ngũ Việt Nam. 18.TẶNG EM Anh tặng em cái nắng thao trường Cái chói chang những trưa hè nóng bỏng. Anh tặng em cả bàn tay cháy nắng Cơn mưa chiều quần áo ướt mồ hôi Tặng em tất cả những ước mơ Cái mong manh của một thời trai trẻ Tặng cho em những ngày tháng xa mẹ. Đường hành quân phía trước còn dài! Cố gắng chờ anh ngày hội ngộ Chúng mình sẽ nói chuyện mai sau.
Gửi hậu phương Lá thư này anh viết vội cho em Gửi về em, nơi ngập tràn hương lúa Chỉ có vậy không tiền nong cải của Ngàn lời yêu trong đó gởi người thương Anh biết rồi, nắng cháy ruộng khô nương Mấy dòng kênh nước về không đủ tưới Ruộng nhà mình cả đồng trên đồng dưới Chỉ mình em hôm sớm phải thay anh Em kể rằng lúa nay đã lên xanh Thì con gái đòng đòng non kén tổ Phải chịu khó sục bùn và phát cỏ Dùng gầu giai đưa nước tưới đồng cao Thương vợ nhiều nhưng chẳng biết làm sao Chỉ có chút nhớ nhung nhờ gió chuyển Thương vợ đảm biết con đang ôn luyện Thuộc chưa con, bái Đại cáo bình Ngô Nơi anh đây không lạch cũng không hồ Trường sa lớn cây bắt đầu tỏa bóng Tiếng gà gáy ở nơi nhiều gió lộng Nó vang xa ra mãi tận ngoài khơi Chỉ vài lời như thế nhé em ơi Là chút quà của anh người lính đảo Giảng cho con bài Bình ngô đại cáo Ngày anh đi chưa kịp giảng con nghe Tóc con giờ cháy khét nắng vàng hoe Thân mỏng dính đã thành cô chị cả Khi về phép, ôi nghĩ mà vui quá Bốn chúng mình quấn quýt ở bên nhau Còi hụ rồi, thôi nhé gặp em sau Ngoài tuyến lửa bây giờ đang đỏ lửa Gửi về em nơi ngập tràn hương lúa Ngàn yêu thương người lính đảo Trường sa.
Chuyện tình người lính biển Nỗi nhớ anh cứ trỗi dậy cồn cào Không thể tả lời nào cho vơi hết Đêm trăn trở giọt sầu rơi loang vệt Tận đáy lòng nghe rét buốt người ơi Nỗi nhớ anh chàng lính đảo cao vời Xa biền biệt chân trời và góc biển Tim vẫn có bóng hình anh hiển diện Ngàn trùng khơi dâng hiến mộng non sông Nỗi nhớ anh rực cháy bầu trời hồng Theo năm tháng gió giông càng vững mạnh Ươm duyên nợ khát khao cùng sát cánh Nhen lửa tình lóng lánh tựa ngàn sao Nỗi nhớ anh đêm trống vắng lệ trào Muốn tâm sự biết bao lời nhắn nhủ Nơi xa đó chàng được yên giấc ngủ Hay giờ ăn có đủ bữa cơm ngon Nỗi nhớ anh lo lắng ngọn sóng vờn Thao trường nắng chân son chàng cháy bỏng Nặng đầu óc vì binh đao biển động Để người dân được sống cảnh thanh bình Nỗi nhớ anh cũng bởi sự chung tình Đã sống trọn thân mình vì Đất Nước Giữ bờ cõi đẹp tươi vườn xanh mượt Còn riêng chàng mơ ước để lại sau.
Nỗi lòng người lính đảo Xếp nghiên bút anh lên đường nhập ngũ Xa mái trường liễu buồn rủ cành vương Tạm biệt em xa hình bóng giảng đường Đi canh giữ miền biên cương hải đảo. Nơi xa ấy sóng gào trong giông bão Nhớ quê nhà mẹ tần tảo sớm hôm Mùa đông về se lạnh gợn gió nồm Thương hình bóng mẹ chờ cơm bậu cửa. Mẹ ơi mẹ ! con chẳng còn chọn lựa Tuổi tài trai với niềm hứa non sông Để giờ đây đôi vai mẹ chất chồng Bao khó nhọc bên chiều đông giá lạnh. Gửi vào gió đôi điều em có rảnh Qua bên nhà cho đỡ cảnh quạnh hiu Cùng mẹ anh vui trong ánh ban chiều Để chia sớt nỗi cô liêu lòng mẹ. Niềm tin ấy trao thêm anh mạnh mẽ Canh biển trời quê nhà mẹ có em Biết canh thâu lệ sẽ thấm sau rèm Nơi biển đảo hình bóng em luôn hiện. Tâm tình người lính biển Xuân này con vẫn vắng nhà Không về bên Mẹ thăm nhà thăm em Không nghe giọng nói dịu êm Mẹ hiền yêu dấu…lòng thêm nhớ nhiều Đảo xa con nước thuỷ triều Chiều về sóng vỗ dập dìu én chao Lòng con bỗng thấy nôn nao Con đã xa Mẹ biết bao năm trường Con cùng đồng đội gió sương Bảo vệ vững chắc biên cương quê nhà Mẹ ơi con rất nhớ nhà Giờ này chắc mẹ vẫn đà đợi mong Cũng vì trách nhiệm non sông Con cùng đồng đội canh trông biển trời Từ nơi Hải Đảo xa vời Con nhớ Mẹ lắm Mẹ thời biết không Xa Mẹ con buồn trong lòng Nhưng vì nghĩa vụ nên lòng con vui Đảo xa sóng dập gió vùi Con cùng đồng đội không lùi bước chân Quyết chí rèn luyện bản thân Canh giữ biển đảo vì dân quên mình !!!
Tiếng biển Vợ yêu ơi em có nghe tiếng biển. Lúc gầm vang lúc rì rào tha thiết. Những ngày này trong mỗi người dân Việt. Tiếng biển cuộn trào, tiếng biển sục sôi… Hậu phương đất liền yên tâm nhé vợ ơi. Cuối tuần về quê cho anh nhắn đôi lời. Thưa với cha và thắp hương khấn mẹ. Anh vẫn vững vàng nơi biển đảo xa xôi… Em hãy đưa điện thoại kề gần nôi. Để con chúng mình nghe tiếng của biển khơi. Anh không thể ẵm bồng ru con ngủ. Gửi tiếng biển về yên giấc con thôi… Em có nghe tiếng biển trong lòng người. Tiếng của hòa bình tiếng hạnh phúc vui tươi. Nhưng tàu giặc mà tấn công bờ cõi. Tiếng biển hiền hòa sẽ hóa tiếng ngư lôi… Biển xanh yên lành đâu muốn máu đỏ rơi. Đảo nhỏ yêu thương chỉ mong tiếng biển cười. Đón bình minh mỗi ban mai ngày mới. Tiếng biển đêm về như tiếng mẹ à ơi… Anh biết đất liền đang lo lắng khôn nguôi. Đâu riêng vợ yêu mà hàng triệu triệu người. Hướng về phía Đông lặng nghe tiếng biển. Mong bình yên cho tàu cá ra khơi… Vợ yêu ơi, anh phải đi trực rồi. Phút chào nhau nhau tiếng biển bỗng mặn môi. Chiều nay nhé, hết ca anh lại hẹn. Gọi để vợ nghe tiếng biển… tiếng yêu đời…