Bánh mì Sài Gòn, đặc biệt thơm ngon, 2 ngàn 1 ổ. Thơ thả thính về bánh mì Hận đời đi bán bánh mì, Hét lên 4 chữ: Bánh mì nóng đây! Muốn được no bụng thì ăn bánh mì Muốn đời được đẹp thì đồng ý gả cho anh Bánh mì nướng muối ớt Muốn cùng anh chia sớt buồn vui Bánh mì nóng ăn cùng tương ớt Muốn cùng anh chia sớt nỗi buồn Em thích uống trà chanh Thích luôn cả bánh mì Vì trong chanh và bánh Đều có một chút "anh" Anh đây không thích bánh mì Anh đây chỉ thích đi về cùng em Em lưu anh là bánh mì bơ sữa Bởi vì anh đặc biệt thơm ngon Nếu em là bánh mì Anh sẽ là tương ớt Hoà trộn lẫn vào nhau Cho đời thêm đặc biệt Hôm nay trời nắng chang chang Mèo con đi học chẳng mang thứ gì Chỉ mang một chiếc bút chì Và mang một mẩu bánh mì con con. Mèo con đi học - Phan Thị Vàng Anh Bánh Mì Sài Gòn Ai bảo bánh mì Paris ngon Chắc gì hơn bánh mì Sài Gòn Bánh mì Sài Gòn "Năm bờ Uon" Nóng, thơm, bùi, béo, lại vàng ròn. Bánh mì ăn không cũng ngon Ta đi trăm núi, ngàn sông biển Không đâu bánh mì ngon Bằng bánh mì Saigon. Thơ: Công Tử Hà Đông Bánh mì Mì kia gốc phải nước mình không? Nghe tiếng rao mì thốt động lòng. Chiếc bánh não nùng mùi đất lạ, Bát cơm đau đớn máu cha ông. Văn minh những vỏ chưng ba mặt, Thấm thía tim gan lệ mấy dòng. Nhớ lại sáu mươi năm trở ngược. Say mì lắm kẻ bán non sông. Phan Bội Châu Chiếc bánh mì Chiếc bánh mì thơm tho Bé ăn vào buổi sáng Được người thợ giỏi làm Bao hình thù duyên dáng Bột mì trộn với muối Thêm men, trứng, bơ, đường.. Trộn đều đem ủ kín Đến khi dậy mùi hương Chia bột từng khoanh nhỏ Xếp lên khay gọn gàng Cho vào lò nướng bánh Và đợi đến chín vàng Chiếc bánh mì nhỏ bé Nhưng thật nhiều gian nan Giúp bé đầy năng lượng Cho ngày mới rộn ràng Nguyễn Phong Việt Thơ về Bánh Mì Ngồi buồn gặm ổ bánh mì Mùi thơm chả quế thầm thì bên tai Thêm vào một chút ớt tương Mười thương cũng lánh.. cung hằng cũng xa Bánh mì hương vị mặn mà Bỏ tình anh gặm mì gà ba-tê Càng ăn càng thấy đê mê Thêm vào dưa giá khỏi tê tái lòng Người ơi đừng có dối lòng Bánh mì là cả một trời đam mê Bánh mì xá xíu ai chê Lại thêm xíu mại cho "phê" cõi đời "Xì dầu" anh xịt đã đời Thừa thiên "ớt hiểm" cho người xót xa Ăn vào chẳng phải sợ ma Đuổi luôn được lũ xấu xa hại người Ăn cho đời hết lạnh lùng Cho người tình lỡ "xực phàn" theo anh Bánh mì thịt nguội có hành Mua năm tặng một anh qươ cả làng Ăn cho lòng hết hoang mang Cho niềm hạnh phúc chứa chan cõi đời Cho dù thân xác rã rời Không ham danh vọng anh chơi bánh mì Dù trong dù đục khó gì 12 bến nước bánh mì vẫn hơn Cho dù người có thị phi Yêu đời anh "xực" bánh mì mà thôi.. Caption bánh mì Mai có về, anh dắt em dạo phố Ghé quán xưa mua ổ bánh mì ngon Em nửa ổ, anh nửa ổ tận hưởng bánh mì dòn Để ôn lại lúc mình còn khó nhọc. Xưa đi học, nhà nghèo, em thường khóc Khoai lang lùi, ngồi bóc vỏ ăn Ba "cải tạo" phương xa, mẹ chịu cảnh khó khăn Nuôi đàn em nhỏ, nhọc nhằn khốn khó. Tôi cũng như em, cũng cuộc đời ngả nghiệt Rong rủi gặp nhau, tha thiết tim yêu Lặng lẻ bến sông chờ đợi những chiều Nạn gỗ đưa đón, liêu xiêu bóng ngã. Mai em nhé mình rủ nhau lên phố Mua cho nhau một ổ bánh mì Ghé quán cà phê, mời giọt đắng tiễn tôi đi Một lần cuối biệt kinh kỳ xa mãi. Bánh mì Ba Lan Bánh mì đây – bánh mì đây Em bán bánh từ ngày còn thơ nhỏ Nặng thúng bánh trong phố phường đông đảo Để nuôi mãi cuộc đời thơ dại em ơi.. Đáp tàu khói, về quê ăn tết Gió bấc đầu mùa gợn sóng đêm Ôm ổ bánh mì làm gối nhỏ Đem về cho mẹ với cho em. Thơ chế: Thân em như ổ bánh mì Ăn lại một tí thế mà phì nhiêu Thân em như ổ bánh mì Giòn tan vàng rụm trông thật là ngon Thân em như ổ bánh mì Hơi tròn một chút nhưng mà đáng yêu Thân em như ổ bánh mì Bình dân chổ này, đặc sản chổ kia Sáng sớm xin được 10 ngàn Mua được 2 ổ bánh mì thật to Tình yêu như ổ bánh mì Tây, ta đều thích bởi vì nó ngon Thân anh như ổ bánh mì Em mà đói bụng, nhâm nhi cầm chừng Thân anh như mấy củ gừng Hôi rình, em chả có ưng tí nào. Yêu nhau sợ núi, sợ đèo Sợ sông, sợ biển, sợ nghèo, sợ con Còn trời, còn nước, còn non Còn cây ăn trái, anh còn sợ em.. Thân em như tấm lụa đào.. Giá tiền trăm triệu.. đố chàng nào mua. Ăn chanh mới biết chanh chua Yêu anh mới biết anh là sở khanh Không chua không phải là chanh Con trai ai chẳng sở khanh đôi lần. Thương em mấy núi cũng trèo Bây giờ đã có cáp treo lo gì Thương em chẳng ngại đường đi Bởi anh sẽ cưỡi Spacy đón em. Bánh mì sữa Bánh mì, ăn bánh mì thôi! Bánh mì ngon nhất trên đời! Bánh mì, ăn bánh mì không? Ăn nhanh còn đi lấy chồng! Bánh mì, ăn bánh mì nào! Há miệng anh đút cho trào sữa ra. Thơ chế bánh mì Đêm thu lạnh lẽo bụng đói meo Một gói mì tôm bé tẻo teo Nấu nước, thêm hành, pha chanh ớt Gói mì phút chốc đã đi vèo Trời khuya lưng lửng lòng chưa đã Thêm gói mì cua nấu tiếp theo Tựa gối rung đùi lim dim mộng Ước sao có được ổ bánh mì BÁNH MỲ và HOA HỒNG Có thể anh quên nói lời yêu thương, Khi năm tháng xói mòn, Lần tìm miếng cơm manh áo. Có thể anh quên ái ân say đắm. Thời gian lấp đầy chai sần trong đôi bàn tay. Có thể anh quên tặng em bông hồng hôm nay. "NGÀY ÁI TÌNH" Em cô đơn trống vắng. Giọt nước mắt biến thành mưa tuyết. Đêm qua đêm, Anh lầm lũi đi. Thành phố chìm trong giấc mơ khuya. Những nẻo đường viễn xứ. Mẩu BÁNH MỲ và Đóa HOA HỒNG đỏ, Thầm thì, Nức nở, Giai điệu buồn. Quyện theo bước chân anh.. Dẫu bông Hồng rực rỡ, Cũng nhanh chóng lụi tàn. Hãy giữ lấy hình anh. Một đời trai trung thực. Tình chợt mưa chợt nắng, Thoáng hờn giận vu vơ. Tình anh không bao giờ, Dửng dưng và lừa lọc. Thiếu nhành hoa em khóc, Vắng anh, em dỗi hờn. Ta yêu nhau chân tình. Sẽ chẳng còn bão tố. Đời ngổn ngang dâu bể, Ta càng sống vì nhau. Nếu mình còn kiếp sau, Ta còn yêu nhau nhé! C. T. Nguyen. Bánh Mì Pa Tê LGK "Bánh mì phải có pa tê Đàn ông phải có máu dê trong người" Ối giời dê cứ nhận dê Sao còn đổ tội pa tê bánh mì Bánh mì mà kẹp với chi (cheese) Đâu cần phải có pa tê làm gì Ông nào lỡ có máu dê Có ngày bà xã đuổi ra khỏi nhà Rồi thì cơm phở cũng không Chứ đừng mơ tưởng bánh mì pa tê HTC "Bánh mì phải có pa tê Đàn ông phải có máu dê trong người" Bánh mì thịt nguội người ơi, Đàn bà máu nguội cuộc đời mất vui Máu dê như thể muối tiêu Cho thêm mặn mặn, ít nhiều cay cay Bánh mì kẹp hết cầm tay Có dê, dê vợ, khỏi ray rớt ngoài. CNV Chị đang nói chuyện pa tê Hay đang nói chuyện con dê chạy bừa? Để em kể chuyện thời xưa Một ông hoàng đế có thừa cung phi Mỗi ngày ông phải nghĩ suy Ở đâu cho khỏi tần phi than phiền Ông liền nghĩ kế thử liền Bắt con dê chạy dê ngừng ông vô Nhiều bà cũng rất mưu mô Mắc cỏ ngoài cổng rủ rê dê vào Thế là từ đó tích "tào" (tào là tào lao) Dê xờm dê chúa dê nào cũng dê Mấy ông mượn tiếng con dê Tham ăn cỏ dại để mê hoa rừng Bây giờ lại món pa tê Sao mà nhiều thế vần "Ê" bàn hoài Dê thì thật sự là dê Pa tê xúc xích không chê chổ nào Mê thì nhỏ dãi mà mê Ghệ thì phải đợi lệnh bà phê (chuẩn) cho! HMS Hỡi ai kia có máu dê Chớ có nhòm ngó xum xê làm chi Một vợ thì ngũ giường lèo Hai vợ thì nằm chèo queo bây giờ! Hình ảnh ổ bánh mì chả cá. Xem thêm: Đăng bài kiếm tiền tại nhà Cách kiếm tiền từ giao dịch bitcoin Nguồn gốc bánh mì việt nam
Bánh Mì Kẹp Cua Cua thời biết kẹp mà thôi Ai ngờ ngoan ngoãn giữa đôi bánh mì Bánh kia thật cũng rất chì Nguyên em cua bự kẹp ghì bên trong Đủ mình, đủ cẳng đủ mông Bánh mì thượng hạng, kẹp ông cua càng Dù cho răng cỏ hai hàng Cắn vào một cái, mỗi đàng mỗi em Bớ làng nước đứng mà xem! Cua nằm trong bánh, ai đem pha trò… Xưa nay cá, thịt, heo, bò Giờ đây kiểu mới ra lò nhân cua Nhìn thôi, ăn chắc là thua Răng nào chịu nổi vỏ cua đây Trời? Món ngon chẳng nói nên lời Xin đừng lỡ dại trọn đời không răng Thấy ngon đừng có vội ăn Há mồm một bận, vạn lần mắt quai Cuộc đời lắm lúc cũng hay Ăn vào mắc họng đắng cay một đời! Kim Minh Đi Qua Cơn Đói Sáng nay con mắt đói hớ hênh dòng tin vắn thông báo điều không lạ, không mới, không khẩu hiệu “bí thư làm việc trên… giường” 1/ cuộc thỏa hiệp bất thường 2/ hàng trăm đơn thư… ký trong… chốc lát 3/ hàng nghìn còm men lên cơn phán xét kỷ lục ngày mây mưa… Sực nhớ nhuận bút vừa bị xén chiều qua chiếc ví của tôi đột tử phiên chợ vắng hoe gặm tờ polymer xương xẩu tôi náu cơn đói vào mẩu bánh mì vừa mới ra lò Bên kia đường một em bé lấm lem hơi thở xem chừng đứt quãng tôi nâng đời em bằng mẩu bánh mì không nhưn, không vị em ngấu nghiến cơn đói hoành hành, nuốt trộng giấc mơ thi sĩ nắng tháng tư lênh loáng mắt cười Một ngày gỡ gạt niềm vui ai đánh tráo từ hôm qua đến sáng nay còn nhúc nhích dạ dày tôi bỗng dưng… phấn khích ru ngủ mùa phượng vĩ cầm hơi. Tác giả: Minh Đan (*) kỷ niệm ngày tặng cho em bé mồ côi ổ bánh mì rỗng ruột cùng 50 k còn lại trong túi áo. Biệt Kinh Kì Mai có về, anh dắt em dạo phố Ghé quan xưa mua ổ bánh mì ngon Em nửa ổ, anh nửa ổ tận hưởng bánh dòn Để ôn lại lúc mình còn khó nhọc. Xưa đi học, nhà nghèo, em thường khóc Khoai lang lùi, ngồi bóc vỏ ăn Ba "cải tạo" phương xa, mẹ chịu cảnh khó khăn Nuôi đàn em nhỏ, nhọc nhằn khốn khó. Kỷ niệm tuổi thơ...nhuộm buồn đôi mắt đỏ Ôi Quê Hương dông gió không ngừng Mái lá chòi tranh, mắt biếc rưng rưng Thê lương lắm, cảnh núi rừng gió hú. Tuổi mười sáu, phượng hè đơm nụ Là lúc xa trường cũ thân yêu Trống vắng, hoang vu, xơ xác, tiêu điều... Tình trong trắng, tiếng yêu giã biệt. Tôi cũng như em, cũng cuộc đời ngả nghiệt Rong rủi gặp nhau, tha thiết tim yêu Lặng lẻ bến sông chờ đợi những chiều Nạn gỗ đưa đón, liêu xiêu bóng ngã. Một ngày ấy mùa thu vàng lá Nụ hôn yêu, lã chã giọt thu rơi Thầm giã biệt em yêu, tôi chạy trốn cuộc đời Thương binh cụt cẳng, em ơi thông cảm. Mây vẫn đen, kéo dài thu tháng Tám Chiều Tây Nguyên ảm đạm thê lương Nỗi nhớ nhung...tôi tìm lại người thương Em trong dáng tựa Quê Hương khắc khổ. Mai em nhé mình rủ nhau lên phố Mua cho nhau một ổ bánh mì Ghé quán cà phê, mời giọt đắng tiễn tôi đi Một lần cuối biệt kinh kỳ xa mãi. Nguyên Thạch.