Thơ tình buồn: Cứ mặc anh, cùng với những cơn say Được em về bên này trong giấc ngủ "Anh sổng ổn" - anh vẫn thường tự nhủ Chỉ đôi lần...quên điều đó mà thôi Cứ mặc anh, cùng với nỗi đơn côi Cứ hạnh phúc như bên anh từng thế Người bên em qua phong ba bốn bể Em yêu người hơn từng đã yêu anh Hãy cứ mặc anh sống cách của anh Bởi yêu ai đâu dễ gì từ bỏ Trong tim em một góc nào thật nhỏ Có một phần - anh nơi đó, không em? - Có khi nào trên đường đời tấp nập Ta vô tình đã đi lướt qua nhau Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu - Lại một mùa đông sắp trôi đi Tình cũ ngày xưa em nhớ gì? Riêng anh mang nỗi buồn vô tận Lòng chẳng ghen hờn người đã đi - Mưa lại về ướt nhòa những đêm đen Anh tìm em ở nơi đầu ngọn gió Chợt kí ức lạc về con phố nhỏ Nơi ta từng chung bước dưới tán cây.. Mất em rồi thực tại lại về đây Anh lạc mình giữa hai miền hoang vắng Nửa dữ dội và nửa kia phẳng lặng Nửa đau nửa chấp nhận đã chia xa.. Có bao giờ nhớ những gì đã qua Có lẽ em chỉ coi là khoảng trống Bàn tay ấm vẫn còn đây, tất cả Sao một nửa giờ đã hóa hư không.. - Lạy thượng đế cho con quên người ấy Từ bây giờ và mãi mãi về sau Đời chúng con ko duyên nợ với nhau Nên đau khổ một mình con chấp nhận - Chiều nay thương nhớ nhất chiều nay Thoáng bóng em trong cốc rượu đầy Tôi uống cả em, uống cả rượu Liệu anh say hay tình ta say - Phố vẫn thế mênh mông và xa lạ Hạ vẫn buồn dẫu nắng cứ chói chang Người vẫn thế lặng im và chân thật Ta vẫn cười vô tâm với thời gian - Anh yêu em một tình yêu thầm lặng Dù biết rằng anh chẳng có được em Đã nhiều lần anh cố gắng tập quên Ngừng theo đuổi nhưng tim không cho phép Có những lần con tim anh mỏi mệt Vì hờn ghen em bước cùng người kia Anh chẳng mong hai người phải chia lìa Anh chỉ mong ai kia biết trân trọng Có những lần nhắn tin rồi trông ngóng Năm mười phút em chẳng rep một lời Anh nhắn tiếp "Em bận à? Vậy thôi" Anh xin lỗi anh không phiền em nữa Có những lần anh khép nhẹ cánh cửa Trái tim buồn sống giữa chữ cô đơn Nghĩ về em tâm trạng bỗng tốt hơn Môi em cười làm tim anh chợt nhớ Có những lần con tim anh lo sợ Nhận tin nhắn "Em thấy nhớ người ta" Giọt nước mắt chảy vào trong nhạt nhòa Cố kìm nén "Thôi mà, em đừng khóc" Có những lần lục tin nhắn ngồi đọc Anh lại cười khi chúng mình trêu nhau Lại hi vọng vào một ngày mưa ngâu Em gật đầu, mình yêu nhau anh nhé Có những lần mắt em hai hàng lệ Em bảo rằng chẳng biết kể cùng ai Anh vội đến cho em tựa vào vai Lau nước mắt "Thôi nào khóc xấu lắm" Anh yêu em một tình yêu thầm lặng Một tình yêu chẳng cần được đáp đền Một tình yêu dù muốn cũng không quên Một tình yêu sẽ ở bên anh mãi Dù cách xa hay dù có trở ngại Anh vẫn đến đưa vai em tựa vào Không chính chắn cũng chẳng phải ngọt ngào Anh yêu em, một tình yêu thầm lặng - Cây ko buồn sao cây rụng lá Đá ko sầu sao đá mọc rêu Người ko yêu sao người lại khóc Người ko khóc sao lệ người rơi - Anh nói rằng anh yêu tôi nhất Tôi mĩm cười lặng lẽ nhìn anh Và thầm lặng đặt ra câu hỏi Tôi là người thứ mấy của anh - Anh là con thuyền khát vọng Lênh đênh trên sóng biển khôn cùng Em-bến cảng bình yên ngày biển động Đón anh về cho khát vọng bình yên! - Đứng trước biển chạnh lòng thương cho cát Nhỏ vô cùng lại khao khát vô biên Sóng là ai mà vô tình ào ạt Suốt một đời hạt cát vẫn cô đơn - Năm xưa có kẻ đắm đò Trên sông tình ái xót cho một nguời Đêm nay có kẻ rối bời Tơ lòng đứng giữa chợ đời đơn côi - Đừng nhặt con ốc vàng Sóng xô vào tận bãi Những điều gì dễ dãi Có bao giờ bền lâu Đừng nhặt con ốc nâu Nằm tận sâu dưới đáy Những cái gì khó lấy Chẳng phải của mình đâu.. - YÊU nhau để rồi thương và nhớ MÃI bên nhau trọn kiếp luôn không rời NGÀN con tim hòa cùng một nhịp NĂM tháng dài muôn đời mãi yêu nhau - Hái nhành thạch thảo trên tay Mùa thu đã chết,có hay hỡi người? Gặp nhau chi nữa trên đời Hương thời gian mãi thơm vùi nhánh cây Nhớ rằng ai vẫn chờ ai Nếu ngày mai em suy nghĩ lại Cuộc đời này em cần có anh Thì lúc đó em mới hiểu rằng Đã có lúc anh cần em như vậy - Cơn gió nào đưa người đến bên anh Rồi lại thổi người đi xa mãi Cơn gió vô tình hay lòng người se lạnh Hiu quạng mình anh ngóng bóng em - Mai em về nắng hạ long lanh Phượng cháy đỏ ,nghe tim mình rớm máu Nước mắt học trò nào ai có thấu Những giọt buồn những giọt long lanh - Em hãy nói lời yêu kia gian dối Với gió đại ngàn, với phiến đá lặng thinh Nhưng hãy yêu anh bằng cả trái tim mình Dẫu vẫn biết rằng tình anh không vĩ đại - Em chợt đến rùi em chợt đi Bỏ lại sau lưng tuổi xuân thì Để anh trọn một đời thương nhớ Một cuộc tình không nói nên lời - Tôi bật khóc khi thấy mình thua thiệt Vòng tay này ko giữ nổi tình yêu Buồn làm sao cho nỗi nhớ chắt chiu Anh yêu dấu ngàn đời bên kẻ khác - Giá mà nước mắt chẩy ngược Giá ta đừng đánh cược đời nhau Thì biết đâu trền bầu trời đây viết Sẽ lại thêm 2 kẻ khờ thầm nhớ đến nhau - Đến bây giờ khi em đã mãi xa Anh mới thấy mình yêu em nhiều quá Con đường quen bước chân giờ bỗng lạ Phố đông người sao vẫn thấy lẻ loi Đến bây giờ khi mọi thứ xa xôi Anh mới thấy mình yêu em nhiều thế Thơ cứ viết mãi những lời không thể Nhật ký dài hơn hẳn những ngày qua Đến bây giờ khi hai đứa cách xa Anh mới thấy em cho anh nhiều lắm Hương hạnh phúc dịu dàng sâu thẳm Anh vô tình để tuột khỏi tầm tay Ai chẳng có một khoảng trời thơ ngây Với suy nghĩ bao dại khờ nông nổi Khi có em chẳng bao giờ anh hỏi Hạnh phúc là gì? Hạnh phúc ở đâu? Đến bây giờ ta chẳng ở bên nhau Anh mới thấy mình lớn lên nhiều lắm Biết mong chờ, biết buồn vui, trông ngóng Biết mở trái tim yêu thương mọi người - Yêu thơ để biết đa sầu Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ Yêu hoa để biết đợi chờ Yêu em để biết dại khờ…thế thôi..
E là người a yêu thương nhất. Cũng là người cất bước bỏ rơi a. Phải chăng a là người có lỗi? Đã yêu e bằng cả trái tim mình.. - Thôi tim ạ...nín đi đừng khóc nữa Bởi tình yêu không chọn lựa được đâu Cũng như ai...tôi từng có nỗi đau Cũng mềm lòng vì những câu họ nói. - Này gió ơi cho ta nhờ chút việc, Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng, Khi gió về nép bên cạnh người ấy, Gió thì thầm ta nhớ ấy biết bao. - Uống cho say để quên đi tất cả Quên nỗi buồn, sự cô độc, kẻ cô đơn Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn Đời vô vị khi tâm hồn đã chết! - Tại sao nước mắt lại tràn Tại sao hy vọng lại càng mất đi Tại sao uống rượu ngàn ly Nhưng lại không thể quên đi một người - Bỗng một ngày tôi nhận ra điều đó. Cơn gió kia không phải của riêng tôi. Đó là của trời xanh và mặt đất. Chẳng bao giờ có thể thuộc về tôi - Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng Vẫn in đậm 1 bóng hình ai đấy... - Đôi khi nhớ chỉ là quên một nửa Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng Đôi khi khóc chỉ là buồn một chút Còn nụ cười là tê tái lòng đau! - Tôi bật khóc khi biết mình thua cuộc Vòng tay này không giữ được tình yêu Buồn làm sao với nỗi nhớ chắt chiu Người yêu tôi ngàn đời bên kẻ khác - Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang. Ta lang thang trên vỉa hè ký ức. Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật. Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn. - E thấy gì ko mưa đang ngồi khóc đấy Mưa buồn lắm mắt gió cũng cay cay Nơi xa lắm có một người đang nhớ Mong mãi một người khi mưa khóc giờ đây.
Em thấy gì ko mưa đang ngồi khóc đấy Mưa buồn lắm mắt gió cũng cay cay Nơi xa lắm có một người đang nhớ Mong mãi một người khi mưa khóc giờ đây. - Này gió ơi cho ta nhờ chút việc, Việc nhỏ thôi nhưng là cả tấm lòng, Khi gió về nép bên cạnh người ấy, Gió thì thầm ta nhớ ấy biết bao. - Uống cho say để quên đi tất cả Quên nỗi buồn, sự cô độc, kẻ cô đơn Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn Đời vô vị khi tâm hồn đã chết! - Tại sao nước mắt lại tràn Tại sao hy vọng lại càng mất đi Tại sao uống rượu ngàn ly Nhưng lại không thể quên đi một người. - Bỗng một ngày tôi nhận ra điều đó. Cơn gió kia không phải của riêng tôi. Đó là của trời xanh và mặt đất. Chẳng bao giờ có thể thuộc về tôi. - Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng Vẫn in đậm 1 bóng hình ai đấy... - Đôi khi nhớ chỉ là quên một nửa Còn lãng quên là nhớ đến tận cùng Đôi khi khóc chỉ là buồn một chút Còn nụ cười là tê tái lòng đau! - Tôi bật khóc khi biết mình thua cuộc Vòng tay này không giữ được tình yêu Buồn làm sao với nỗi nhớ chắt chiu Người yêu tôi ngàn đời bên kẻ khác. - Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang. Ta lang thang trên vỉa hè ký ức. Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật. Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn! - Thôi tim ạ.. nín đi đừng khóc nữa Bởi tình yêu không chọn lựa được đâu Cũng như ai.. tôi từng có nỗi đau Cũng mềm lòng vì những câu họ nói.