Giáng sinh thường được biết đến với ông già Noel nhân hậu và những món quà, nhưng trong văn hóa dân gian của nhiều quốc gia, đêm Giáng sinh còn là thời điểm xuất hiện của những sinh vật đáng sợ. Những "ác quỷ" này đóng vai trò trừng phạt những đứa trẻ hư hoặc những người lười biếng. Dưới đây là danh sách những ác quỷ và quái vật đêm Giáng sinh nổi tiếng nhất trên thế giới: Krampus: Cái Bóng Của Ông Già Noel Con quái vật nổi tiếng nhất mùa Noel. Hình dáng nửa dê nửa quỷ, sừng dài, lưỡi thè ra. Krampus đi cùng Santa nhưng không phải phát quà.. nó phát đòn. Trẻ ngoan thì Santa lo, còn trẻ hư là bị Krampus đánh hoặc bỏ vào bao tải lôi đi. Sâu trong những khu rừng già của vùng Trung Âu, khi tiếng chuông xe trượt tuyết của Thánh Nicholas vang lên, một âm thanh khác cũng len lỏi trong gió: Tiếng dây xích va đập lanh canh và tiếng bước chân nặng nề của móng guốc. Đó là Krampus – cơn ác mộng đêm Giáng sinh. Với bộ lông đen rậm rạp, cặp sừng cong vút của loài dê và chiếc lưỡi dài đỏ lòm, hắn là bản thể hắc ám đối lập hoàn toàn với ông già Noel. Nếu Thánh Nicholas mang quà cho trẻ ngoan, thì Krampus mang theo những bó roi bạch dương để trừng trị trẻ hư. Những đứa trẻ tồi tệ nhất sẽ không chỉ bị đánh đòn; chúng sẽ bị tống vào chiếc bao tải cũ kỹ trên lưng hắn và mang thẳng xuống địa ngục, không bao giờ còn được nhìn thấy ánh mặt trời. Hãy tưởng tượng một sinh vật nửa người nửa dê, cao lớn và gồ ghề, với bộ lông đen như than đá phủ kín thân thể cuồn cuộn cơ bắp. Đôi chân hắn kết thúc bằng những chiếc móng guốc nứt nẻ, và một cái đuôi dài, lởm chởm lông lá quất mạnh vào nền tuyết. Từ trên cái đầu trâu bò của hắn mọc ra một cặp sừng xoắn ốc khổng lồ, nhọn hoắt và đen bóng như thép. Khuôn mặt hắn là sự pha trộn ghê rợn của ác quỷ và dê, với đôi mắt rực lửa và một chiếc lưỡi dài, đỏ lòm thè ra khỏi miệng đầy răng nanh. Hắn mang theo một bó roi làm từ cành cây bạch dương khô khốc, mỗi nhát quất đều tạo ra tiếng rít ghê rợn trong không khí lạnh giá. Và đáng sợ nhất là chiếc giỏ lớn đan bằng liễu gai trên lưng, sẵn sàng nhốt bất kỳ đứa trẻ hư nào vào đó để mang đi. Frau Perchta: Phù Thủy Xé Bụng Bà già vừa thần vừa quỷ của vùng Alpine. Ai chăm làm việc, sống tử tế thì bà thưởng. Ai lười biếng hay nói dối thì.. bà mổ bụng rồi nhét rơm vào trong. Mùa Giáng Sinh mà nghe vậy chắc sợ khỏi nghịch luôn. Đừng để cái tên nghe có vẻ bình thường đánh lừa bạn, Frau Perchta là nỗi khiếp sợ tột cùng trong văn hóa dân gian vùng Alpine nước Áo và Đức. Xuất hiện dưới hình hài một bà già gầy gò, nhăn nheo với khuôn mặt đôi khi bằng sắt lạnh lẽo, bà ta lang thang trong 12 ngày của lễ Giáng sinh để "nghiệm thu" sự chăm chỉ của con người. Perchta không tha thứ cho sự lười biếng. Hình phạt của bà ta tàn khốc hơn bất kỳ đòn roi nào: Những ai lười nhác hoặc không ăn đúng món ăn truyền thống sẽ bị bà ta rạch bụng, moi hết nội tạng ra ngoài và nhét đầy rơm rạ cùng sỏi đá vào bên trong. Một cái giá quá đắt cho việc trốn việc nhà vào ngày lễ! Mụ xuất hiện như một bà lão gầy gò đến đáng sợ, với làn da nhăn nheo xanh xao như giấy bồi, khắc đầy những nếp nhăn sâu hoắm như vết chân chim của thời gian và ác độc. Mái tóc mỏng dính, bạc phếch và rối bù, đôi mắt trũng sâu nhìn chằm chằm đầy vẻ phán xét. Bà ta khoác trên mình những mảnh vải rách rưới, cáu bẩn, nhưng điều đáng sợ nhất là một trong hai bàn chân của mụ lộ ra một bàn chân ngỗng to lớn, dị dạng, một chi tiết kinh tởm tiết lộ bản chất không phải con người của mụ. Trong một số phiên bản khác, khuôn mặt bà ta không phải thịt da mà là một chiếc mặt nạ sắt lạnh lẽo, vô cảm, càng làm tăng thêm vẻ ghê rợn khi bà ta lặng lẽ bước vào nhà bạn để kiểm tra xem bạn có chăm chỉ hay không. Grýla: Mụ Khổng Lồ Của Núi Tuyết Tại vùng đất băng giá Iceland, trẻ em không sợ than đá trong bít tất, chúng sợ bị ăn thịt. Grýla là một mụ khổng lồ gớm ghiếc sống trong hang động trên núi cao, sở hữu thính giác nhạy bén đến mức có thể nghe thấy tiếng khóc lóc mè nheo của trẻ con từ hàng trăm dặm. Đây là một trong những con quái vật lâu đời của Iceland. Grýla là nữ quỷ khổng lồ, gương mặt nhăn nheo, móng vuốt dài, tai nghe được tiếng trẻ con từ xa. Chỉ cần nghe ai hư là bà xách giỏ lên và đi bắt ngay. Truyền thuyết nói bà đã qua ba đời chồng, và chồng nào cũng "mất tích bí ẩn", nghe cũng hiểu phần nào tính bà, người chồng thứ ba của bà - Leppaludi - được cho là người đang sống với bà trong hang động của họ gần núi lửa Dimmuborgir. Ở với họ là con trai họ, Yule Lad và con mèo Yule Cat. Khi mùa Giáng sinh đến, cơn đói cồn cào thôi thúc mụ rời hang, lê bước qua những cánh đồng tuyết trắng xóa. Mụ săn lùng những đứa trẻ không vâng lời, tóm gọn chúng ném vào cái bao tải khổng lồ vắt vẻo trên vai. Số phận của những đứa trẻ tội nghiệp này là trở thành nguyên liệu chính cho nồi súp hầm thịt người nghi ngút khói trong bữa tối của mụ. Do nhiều trẻ hư nên Gryla không bao giờ phải đói. Jólakötturinn: Mèo Yule Khát Máu Cũng đến từ Iceland và là thú cưng của mụ khổng lồ Grýla, Mèo Yule (Jólakötturinn) không phải là một chú mèo con dễ thương cuộn tròn bên lò sưởi. Nó là một con quái thú khổng lồ, to lớn hơn cả những ngôi nhà, với đôi mắt rực lửa soi rọi trong đêm đen, đi trong tuyết không phát tiếng động. Con quái vật này tuần tra khắp các con phố phủ tuyết để tìm kiếm một dấu hiệu duy nhất: Quần áo mới. Theo truyền thống, chỉ những ai chăm chỉ làm việc, kéo sợi dệt vải mới được tặng quần áo mới đón lễ. Nó chỉ săn những ai không có quần áo mới vào dịp Giáng Sinh. Do đó, bất cứ ai mặc đồ cũ rách rưới trong đêm Giáng sinh đều bị xem là kẻ lười biếng và sẽ ngay lập tức trở thành bữa tối cho con mèo khổng lồ này. Nhờ câu truyện của Yule Cat, những người nông dân đã có động lực thu hoạch hết len và đan chúng làm quần áo mới. Người chăm chỉ sẽ có quần áo mới, người lười biếng thì không nhận được gì. Tục lệ tặng quần áo dịp Noel ở Iceland cũng từ đây mà ra, để người thân không bị.. mèo ăn. The Yule Lads: 13 Kẻ Quấy Rối Đêm Đông Yule Lads là một trong những truyền thuyết Giáng Sinh độc đáo nhất thế giới, đến từ Iceland – nơi tuyết phủ dày, đêm dài buốt lạnh và dân gian thì đầy những câu chuyện vừa ghê rợn vừa hài không ai bằng. Nếu Grýla là mẹ quỷ chuyên bắt trẻ hư, Yule Cat là mèo khổng lồ thích ăn thịt người không có áo mới, thì Yule Lads chính là 13 đứa con trai nghịch như quỷ trời của bà Grýla. Mỗi năm, từ ngày 12 đến ngày 24 tháng 12, từng Yule Lad một sẽ xuất hiện, mỗi đêm một đứa. Chúng không giết người, cũng không bắt trẻ con, nhưng lại có tài phá phách vô đối. Mỗi đứa có tên theo kiểu mô tả đúng nghề.. quậy của nó. Ví dụ như Stekkjastaur thích chọc cừu, Giljagaur lẻn vào chuồng gia súc để do thám, Stúfur thì bé tí nhưng mê ăn đồ cháy dính ở nồi, Þvörusleikir chuyên liếm thìa, còn Gluggagægir thì rình qua cửa sổ để xem nhà bạn có gì hay ho để lấy trộm. Điểm hài nhất là chúng không phải loại quái vật bí ẩn, nguy hiểm như kiểu Krampus. Chúng giống những thanh niên rảnh rỗi, không việc gì làm giữa mùa đông nên đi phá làng phá xóm cho vui. Đêm nào chúng đến, trẻ em thường để giày trước cửa sổ. Nếu ngoan, chúng sẽ cho kẹo hoặc trái cây. Nếu hư, chúng sẽ để khoai tây sống hoặc thứ gì đó.. khó tả, kiểu như lời cảnh cáo nhẹ từ nhà Grýla. Truyền thuyết kể rằng mỗi Yule Lad có tính cách riêng. Có đứa nhát như thỏ, thấy tiếng động là chạy mất dép. Có đứa lại nghịch như ma, mở tủ lạnh, bới đồ ăn rồi bỏ đi như chưa từng tới. Có đứa mê cửa sổ, đứa mê nồi niêu xoong chảo, đứa mê đánh hơi sữa bò. Đặc sản của chúng là không bao giờ im lặng. Nhà nào thấy đồ vật tự nhiên biến mất, tiếng bước chân trong sân, tiếng gõ cửa lúc nửa đêm, hay vị giác bị ai liếm thìa.. xem như Yule Lad ghé chơi rồi. Điều thú vị là người Iceland rất yêu thích 13 Yule Lads này. Dù nguồn gốc có hơi rùng rợn, theo thời gian, chúng trở thành biểu tượng vui nhộn của Giáng Sinh. Ở Iceland, mỗi năm người ta còn hát nhạc, kể chuyện, dựng tượng, làm hoạt hình về chúng. Bọn nhóc "quá quậy" này trở thành một phần văn hóa không thể thiếu trong mùa đông dài lạnh giá. Kallikantzaroi: Bầy Quỷ Lòng Đất Kallikantzaroi, hay còn gọi là Bầy Quỷ Lòng Đất, là một trong những truyền thuyết Giáng Sinh nổi tiếng và.. kỳ quái nhất của Hy Lạp. Nếu như phương Tây có Krampus, Iceland có Grýla thì người Hy Lạp lại tin rằng có cả một bầy quỷ chuyên sống dưới lòng đất, đợi đúng mùa Noel mới trồi lên phá làng phá xóm. Khác với những con quái vật hoạt động đơn lẻ, Kallikantzaroi ở Hy Lạp là một bầy đàn đông đúc, hỗn loạn và phá phách. Chúng là những sinh vật nhỏ bé, đen đúa, sống sâu trong lòng đất với nhiệm vụ cưa đổ "Cây Đời" (World Tree) để hủy diệt thế giới. Tuy nhiên, vào 12 ngày Giáng sinh, chúng được phép chui lên mặt đất để gieo rắc nỗi kinh hoàng. Chúng không giết người, nhưng sự quấy phá của chúng đủ khiến bất cứ ai cũng phải phát điên: Làm chua sữa, dập tắt lửa sưởi, cưỡi trên lưng người đi đường và phóng uế vào thức ăn. Cách duy nhất để đuổi chúng đi là kiên nhẫn chờ đợi đến ngày Lễ Hiển Linh, khi ánh sáng mặt trời buộc chúng phải quay lại lòng đất tối tăm. Trong phần lớn thời gian của năm, Kallikantzaroi được cho là sống sâu trong lòng đất và làm đúng một việc: Cố gắng cưa đứt Cây Trụ Thế Giới – chiếc trụ khổng lồ tượng trưng cho sự ổn định của vũ trụ. Ngày nào chúng cũng hì hục cưa, nhưng đến đêm Giáng Sinh lại bỏ dở để kéo nhau lên mặt đất quậy phá. Suốt 12 ngày từ 24/12 đến 6/1, người Hy Lạp tin rằng bầy quỷ này chạy rong khắp nơi: Vào nhà ăn vụng, trộm đồ, phá bếp, quậy chuồng gia súc và chọc ghẹo dân làng cho vui. Hình dạng của Kallikantzaroi thì mỗi vùng kể một kiểu, nhưng thường là nửa người nửa thú, mắt đỏ, tóc bù, người đen thui như than, móng dài, cười liên tục không kiểm soát. Chúng không phải quỷ giết người mà là dạng quỷ tinh quái, hý hước nhưng đầy phiền phức. Vì nghịch thành quen nên khi quay lại lòng đất vào ngày 6/1, chúng phát hiện cái trụ đã.. tự lành lại, buộc phải bắt đầu cưa từ đầu. Năm nào cũng lặp lại như vậy. Người Hy Lạp xưa nghĩ ra đủ cách để tránh bị bầy quỷ này làm phiền: Đốt lửa suốt đêm, treo xúc xích hun khói để đánh lạc hướng, ném bánh rán ra cửa để dụ chúng đi chỗ khác, hoặc thậm chí.. chửi thề to tiếng để dọa chúng bỏ chạy. Trẻ con thì được dặn phải ngoan, vì nếu khóc nhiều hay phá phách là Kallikantzaroi sẽ "ghé thăm" Père Fouettard: Tên Đồ Tể Của Thánh Nicholas Père Fouettard, hay còn được gọi bằng cái tên lạnh gáy hơn là "Tên Đồ Tể Của Thánh Nicholas", là một trong những truyền thuyết Giáng Sinh đen tối nhất của Pháp và Bỉ. Nếu ông già Noel tượng trưng cho niềm vui và sự hào phóng, thì Père Fouettard là hiện thân của sự trừng phạt, bóng tối và tội lỗi trong mùa lễ hội. Trong khi trẻ em Pháp và Bỉ háo hức chờ đợi Thánh Nicholas, chúng cũng run rẩy trước người bạn đồng hành của ngài: Père Fouettard (Cha Cầm Roi). Hắn xuất hiện với bộ râu rậm rạp, khuôn mặt đen nhẻm vì bụi than và chiếc áo choàng tối tăm. Nguồn gốc của hắn là một câu chuyện rùng rợn: Truyền thuyết kể rằng hắn vốn là một tên chủ quán trọ độc ác đã giết hại và muối thịt ba đứa trẻ giàu có. Thánh Nicholas đã phát hiện ra tội ác, hồi sinh những đứa trẻ và buộc hắn phải đi theo phục vụ ngài mãi mãi để chuộc tội. Giờ đây, hắn đóng vai trò là kẻ trừng phạt, cầm roi quất vào những đứa trẻ hư không thuộc bài kinh thánh. Truyền thuyết kể rằng ngày xưa, Père Fouettard vốn là một lão đồ tể độc ác. Một đêm nọ, khi ba đứa trẻ gõ cửa xin trú chân, lão đã nhẫn tâm giết chúng rồi đem giấu xác nhằm cướp của. Nhưng tội ác không bao giờ trốn được ánh sáng: Thánh Nicholas đi ngang qua, nghe lời cầu cứu của linh hồn lũ trẻ, đã tìm đến và làm phép hồi sinh chúng. Bị vạch trần tội lỗi, Père Fouettard run rẩy van xin được tha. Thánh Nicholas đã không trừng phạt lão bằng cái chết, mà bắt lão đi theo mình mãi mãi – như một bài học sống động về hậu quả của tội ác. Từ đó, trong đoàn tháp tùng Thánh Nicholas, người ta luôn thấy bóng dáng một gã đàn ông gầy gò, râu tóc xồm xoàm, áo quần tối màu, tay lúc nào cũng cầm bó roi hoặc dây xích. Thánh Nicholas trao quà cho trẻ ngoan, còn Père Fouettard thì là nỗi ám ảnh của trẻ hư. Ai lười học, hỗn láo, hay gây rắc rối sẽ bị hắn nhắc nhở bằng roi, bằng lời đe dọa, hoặc đôi khi kéo đi một đoạn để "dạy dỗ". Điều đặc biệt là Père Fouettard không phải một ác quỷ từ địa ngục, mà là một con người đã phạm tội và bị buộc phải chuộc lỗi bằng cách đồng hành cùng cái thiện. Chính sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối này khiến truyền thuyết của ông trở nên độc đáo: Giáng Sinh không chỉ có niềm vui, mà còn nhắc người ta sống đúng, tránh sai lầm để không phải trả giá. Belsnickel: Gã Người Rừng Của Giáng Sinh Cái tên Belsnickel là sự kết hợp của từ tiếng Đức "Bels" nghĩa là lông thú, da thú và "Nickel" viết tắt của Nicholas. Dịch sát nghĩa, hắn là "Nicholas trong bộ lông thú". Khác với những con quái vật thần thoại, Belsnickel thường được miêu tả là một con người – một gã đàn ông sống hoang dã trong rừng sâu, cô độc và lập dị. Hắn phổ biến nhất ở vùng Palatinate (Đức) và được những người nhập cư mang đến Mỹ, trở thành một phần quan trọng trong văn hóa của người Hà Lan ở Pennsylvania. Hãy quên đi bộ đồ đỏ nhung sang trọng của ông già Noel. Belsnickel xuất hiện trong một bộ dạng lôi thôi, nhếch nhác và bụi bặm. Hắn khoác lên mình những tấm áo choàng làm từ lông thú, da động vật thô ráp, đôi khi quấn quanh người bằng những sợi dây thừng cũ kỹ. Mặt hắn thường bị bôi đen bằng than củi hoặc che giấu dưới những bộ râu giả lùm xùm, khiến trẻ em khó nhận ra danh tính thật. Một tay hắn cầm một cái bao tải đầy kẹo và hạt dẻ, tay kia lăm lăm một bó roi dài thường là cành liễu hoặc bạch dương. Belsnickel thường đến thăm các ngôi nhà khoảng 1-2 tuần trước lễ Giáng sinh, không phải vào đêm Giáng sinh. Hắn không chui qua ống khói. Thay vào đó, hắn báo hiệu sự xuất hiện của mình bằng tiếng gõ cửa sổ lách cách bằng roi cây – một âm thanh khiến bọn trẻ trong nhà phải rùng mình nín thở. Khi bước vào nhà, hắn mang theo luồng không khí lạnh lẽo từ bên ngoài. Hắn sẽ hỏi bọn trẻ xem chúng có ngoan không, có thuộc bài kinh cầu nguyện hay làm tốt việc nhà không. Hắn sẽ ném một nắm kẹo, bánh gừng hoặc hạt dẻ xuống sàn nhà. Nếu bọn trẻ tham lam lao vào tranh cướp ngay lập tức: Belsnickel sẽ quất roi vào lưng chúng để trừng phạt thói hư tật xấu. Nếu bọn trẻ kiên nhẫn chờ đợi và cư xử lễ phép: Chúng sẽ được phép nhặt kẹo và nhận lời khen ngợi. Belsnickel dạy cho trẻ em một bài học thực tế: Phần thưởng luôn đi kèm với sự thử thách, và lòng tham sẽ bị trừng phạt ngay tức khắc. Mari Lwyd: Con Ngựa Ma Của Xứ Wales Mari Lwyd là một trong những truyền thuyết Giáng Sinh kỳ lạ nhất xứ Wales, pha trộn giữa linh hồn, nghi lễ mùa đông và chút hài hước đen theo phong cách dân gian Celtic. Nếu nhiều vùng có quỷ Noel đáng sợ, thì Wales lại có một nhân vật trông vừa rùng rợn vừa.. khó nhịn cười. Mari Lwyd xuất hiện dưới hình hài của một cái đầu ngựa bằng xương trắng toát, được gắn lên một cây gậy. Người mang nó sẽ trùm một tấm vải dài phủ kín cơ thể, tạo ảo giác như một linh hồn cổ xưa lang thang trong đêm. Đôi mắt thường được gắn đèn hoặc thủy tinh nên phát sáng lập lòe giữa trời đông lạnh giá, khiến Mari Lwyd trông như một con ma ngựa ghé thăm từ thế giới khác. Theo truyền thống, mỗi dịp cuối năm, nhóm người hóa trang thành Mari Lwyd sẽ đi dọc các con phố, gõ cửa từng nhà và thách gia chủ vào một cuộc đấu khẩu. Cuộc đấu khẩu này gọi là Pwnco: Hai bên dùng lời chúc, thơ, câu hát, hoặc những câu châm biếm dí dỏm để "đốp chát" với nhau. Nếu chủ nhà thắng, Mari Lwyd phải đi tiếp. Nhưng nếu thua, Mari Lwyd có quyền bước vào nhà, ăn bánh, uống bia và quậy một chút cho vui rồi mới đi. Dù nhìn đáng sợ, Mari Lwyd không phải quỷ dữ. Sinh vật này thể hiện tinh thần chống lại cái chết của mùa đông: Cái đầu ngựa tượng trưng cho sự hồi sinh, tấm vải trắng tượng trưng cho sự thanh tẩy, còn tục đấu khẩu là cách cộng đồng xua đuổi vận xấu và mời điều may mắn vào nhà. Người xứ Wales tin rằng nếu Mari Lwyd ghé thăm, đó là lời chúc thịnh vượng cho năm mới. Dân gian cũng kể rằng Mari Lwyd có tính tò mò ghê gớm. Nó có thể thò đầu vào cửa sổ, cựa quậy cái hàm xương như muốn cắn đồ, hoặc bất ngờ lao tới dọa trẻ con. Nhưng sau tất cả thì đó chỉ là tinh thần lễ hội vui nhộn, không hại ai cả. The Yule Goat: Kẻ Sống Sót Vĩ Đại Của Mùa Đông Bắc Âu The Yule Goat, hay còn gọi là Dê Giáng Sinh, là một trong những biểu tượng cổ xưa nhất của mùa đông Bắc Âu. Trước khi ông già Noel và đàn tuần lộc nổi tiếng toàn thế giới, người Scandinavia đã tin rằng linh vật đi khắp các làng vào mùa đông chính là.. một con dê. Nguồn gốc của Yule Goat gắn với thần Thor trong thần thoại Bắc Âu. Thor sở hữu hai con dê thần, Tanngrisnir và Tanngnjóstr, kéo cỗ xe của ông băng qua trời. Người cổ xưa tin rằng mỗi mùa đông, năng lượng của Thor và cặp dê này vẫn còn quanh quẩn trong nhân gian, bảo vệ con người khỏi ma quỷ, cái lạnh và những thế lực đen tối lang thang trong đêm dài. Dần dần, hình tượng này tiến hóa. Ở nhiều vùng, người ta tin con dê thật sự xuất hiện vào đêm Yule (đêm đông chí), đi từ nhà này sang nhà khác để kiểm tra xem dân làng có chăm chỉ, sống tử tế và tuân theo phong tục hay không. Ai không nghiêm túc là bị dê húc cửa, hù dọa, hoặc làm cho mất ngủ. Ai giàu lòng hiếu khách thì lại được dê ban phước cho cả năm. Đến thời Trung Cổ, hình ảnh The Yule Goat thay đổi theo hướng thú vị hơn. Các nhóm thanh niên hóa trang thành dê, đội sừng, khoác lông thú và đi hát, nhảy, diễn kịch khắp làng. Đến thế kỷ 19, ở Thụy Điển lại xuất hiện phong tục khác: Chính người đóng vai ông già Noel phải mặc trang phục dê để phát quà. Lúc đó, Santa chưa có tuần lộc đâu, Santa cưỡi.. dê. Ngày nay, The Yule Goat hiền lành hơn nhiều. Nó được làm thành đồ trang trí bằng rơm buộc dây đỏ, đặt trước cửa nhà như bùa may mắn. Nhưng truyền thống nổi tiếng nhất lại là Gävle Goat – con dê rơm khổng lồ cao hơn 13 mét dựng giữa quảng trường ở Thụy Điển. Điều buồn cười là năm nào cũng có kẻ tìm cách.. đốt nó, tạo thành một "truyền thống ngầm" mà cả thế giới theo dõi xem năm nay dê có sống sót không. Dù đã biến đổi qua hàng trăm năm, The Yule Goat vẫn giữ nguyên tinh thần: Một linh vật của mùa đông, tượng trưng cho sức mạnh, sự kiên trì và khả năng vượt qua bóng tối của đêm dài. Nó là phần giao thoa giữa tín ngưỡng cổ, lễ hội Yule và Giáng Sinh hiện đại – một trong những mảnh ghép độc đáo nhất của mùa lễ hội phương Bắc.