Những bài thơ về cà phê hay Nếu như rượu bia giúp người ta giải sầu thì cafe lại là thứ đưa người ta vào những ưu tư, cảm xúc riêng mình. Dường như khi buồn con người ta chỉ thích được yên tĩnh một mình, ngồi bên ly cafe để gặm nhấm nỗi buồn, nỗi cô đơn và suy ngẫm về những điều đang diễn ra. Dưới đây là tuyển tập những bài thơ hay nhất về Cafe dành cho ai đang uống cafe. Đắng café, đắng không lời Đắng câu duyên lỡ, đắng đời nhau ra.. Cafe một mình Câu thơ hay về ly cà phê Ở Quán Cà Phê Anh chẳng còn trẻ nữa Dẫu chửa gọi là già Vẫn giữ tròn lời hứa Trọn đời thương người ta Em mùa xuân vừa chớm Anh mùa thu sắp qua Cách xa mà vẫn đậm Bóng trăng thanh ngọc ngà Anh chẳng còn trẻ nữa Mùa đông sầu sẽ về Bên bếp hồng ánh lửa Kể chuyện thời xa quê Em tương lai sẽ tới Đừng nhìn anh đam mê Để anh thêm nghĩ ngợi Và hồn đau tái tê Ly cà phê em rót Sóng lòng không tịnh yên Lời mời em dòn ngọt Cà phê anh còn nguyên Tác giả: Mai Gia Bài thơ về cà phê hay Ly Cà Phê Một Mình Đêm nay uống cà phê Để đêm nay thức trắng Và giọt đời cay đắng Cùng giọt tình đắng cay Ly cà phê này đắng Không đắng bằng dòng đời Vì đời là bể khổ Cho lòng ta thêm đau Tác giả: Trần Tường Lâm Thơ về cà phê sữa Suy Tư Cà Phê Gởi hết tình sầu trong giọt đắng Để đời còn lại chút chơi vơi Ngoài trời bông tuyết rơi rơi Cành thông lắt lẻo lả lơi trước thềm Cà phê nhỏ giọt êm đềm Đưa ta về với hương đêm mộng lành Ngắm nhìn giọt đắng long lanh Hương cà phê lẫn mong manh nỗi buồn Giọt này gợi nhớ gợi thương Che chung vành nón con đường nắng trưa Giọt này sóng sánh ngày xưa Long lanh mắt đợi chiều mưa năm nào Giọt vui nghe gió lao xao Gởi vào trong đó chênh chao xuân thì Giọt buồn bỏ nước ra đi Chí trai thẹn chửa đền nghì núi sông Giọt này đau đáu tấc lòng Hồn quê khắc khoải đêm trông, ngày chờ Giọt này tím ngắt vần thơ Đắng lòng thương thưở mộng mơ, vương sầu.. Xôn xao giọt trước giọt sau Nhuộm cho mái tóc đổi mầu hoa râm Thoảng trong dịu ngọt hương thầm Ngày xưa ơi mấy bổng trầm đắng cay Cuộc đời nhiều giọt đắm say Lẫn trong tâm thức ngất ngây tình đời Ngắm nhìn bông tuyết rơi rơi Thả hồn theo với chơi vơi giọt sầu Tác giả: PBH Thơ về cà phê tây nguyên Nhớ Cà Phê Mỗi sáng mai thức dậy Nhớ cà phê bồi hồi Đêm qua say mê ngủ Ngọt đắng liếm vành môi Chiều tà mờ mi mắt Cà phê rảnh phai phôi Miên man bầu ý tưởng Sáng tạo giúp cho đời Mùa xuân ngàn hoa thắm Nhấm nháp giọt cà phê Không gian thơ huyền diệu Chấp cánh những ước mơ Tác giả: Đoàn Minh Hợp Thơ ngắn về cafe Ly Cà Phê Dối Gian Anh à Em không uống cà phê nữa đâu Những ly cà phê nhuộm bằng pin đặc quánh Từng giọt từng giọt rơi Xuống tháng tư sóng sánh Những ly cà phê đau Đâu phải thời gian làm cà phê nhạt màu Mà bởi lòng tham con người Bạc phếch Nhỏ xuống tháng tư Những giọt dối gian nhạt thếch Nghèn nghẹn nơi tim Quán ngày xưa Thôi anh nhé đừng tìm Em sẽ trốn vào tháng tư vụng dại Chờ một ngày vị đắng trinh nguyên quay trở lại Trong ly cà phê thật thà Và chúng mình viết tiếp bản tình ca.. Tác giả: Nguyễn Lan Hương Thơ vui về cafe Bên Ly Cà Phê Đắng Bên ly cà phê đắng Ngồi suy ngẫm sự đời Biển bao nhiêu vị mặn Chảy tràn lên mắt môi Bên ly cà phê đắng Sóng sánh một bóng hình Đã lâu rồi xa vắng Chốn mờ mịt vô minh Bên ly cà phê đắng Tiếng gõ nhịp lanh canh Tưởng chừng nghe văng vẳng Giọng ai đang dỗ dành Hồn chơ vơ lạc lõng Ly cà phê giữa chiều Nỗi buồn như đánh võng Vấp sợi vàng liêu xiêu Tác giả: Đỗ Mỹ Loan Thơ cafe góc phố Cà Phê Một Mình Người ta có bạn có đôi Còn tôi ngồi uống cà phê một mình Đèn đường bật sáng lung linh Em ơi! Tôi nhớ em nhiều biết không Bao ngày, tôi vẫn nhớ mong Hương thơm mái tóc, làn môi đỏ hồng Bây giờ ấm áp bên chồng Chuyện xưa, tình cũ em không nhớ rồi Cà phê tôi uống mình tôi Giọt đen như ánh đêm trời ba mươi Câu thơ ngày ấy xa vời Tôi còn nhớ mãi, để lòng còn thương Tác Giả: Chau Doan Thơ cà phê sáng chủ nhật Cafe Buồn Ngồi một mình nơi quán vắng cafe Nhưng có lẽ người chẳng hề biết được Trái tim nó mang đầy bao vết xước Từng giọt sầu đang chảy ngược vào tim Nó cô đơn nhưng vẫn cố nén kìm Nhốt tâm sự nó lặng im không nói Nơi quán vắng nó một mình trơ trọi Nghĩ xa vời nhìn làn khói thuốc bay Tác Giả: Hoàng Tử Của Cha Cafe Đắng Cafe đắng thứ bảy một mình Buổi sáng xuân tình quậy nóng ly tan Nắng xiên qua tán lá vàng Thế gian cũng có kẻ sang người hèn Cafe quán nhỏ đừng quên Ồn ào kiếp sống bon chen cuộc đời Ngụm Cafe đắng bờ môi Đời người có trải mới hay kiếp người Có tiền mua cả đất trời Liệu mua được người có trái tim yêu Tới khi cánh úa nhụy tàn Còn ai là bạn sẽ chan tình đời Giọt buồn nhõ xuống ly vơi Đắng môi mà ngẫm tình đời bao la Đời người phù phiếm trôi qua Cafe không đắng sao là Cafe? Tác Giả: Tấn Nguyễn Cà Phê Đời Anh giọt cà phê đắng Em hạt đường chưa tan Muỗng khua vòng đáy tách Khuấy tình ta trăm năm Anh lang thang cuối phố Đếm hạt mưa bay qua Đếm nỗi buồn ở lại Em mấy lần xót xa? Giọt cà phê đắng chát Chảy trên môi xanh xao Hạt đường chưa tan hết Mình đã vội mất nhau Bên kia bờ biển lớn Em ngọt lịm thênh thang Anh trưa chiều ngồi quán Uống từng giọt rưng rưng Tác giả: Hư Vô & Úc Châu Cà Phê Mưa Giọt cà phê lặng rơi Trong quán đêm lạnh giá Tình buồn như chiếc lá Bay theo bóng em về Vòng tay nào say mê Tháng ngày yêu điên dại Làm sao còn tìm lại Khi tình đã lãng quên Từng nỗi buồn không tên Đêm đen sầu tàn tạ Cơn mưa tình xa lạ Giữa tháng ngày đơn côi Chỉ còn lại mình tôi Trên dòng đời nuối tiếc Tìm đâu màu mắt biếc Mái tóc dài mây bay Có chút gì đắng cay Trong mùa thu tàn úa Cúi đầu lời nguyện chúa Cho em những ngày vui Con dã tràng cút cui Nằm co ro trên cát Lênh đênh lời biển hát Ngơ ngác giữa đêm mưa Tác giả: Khiếu Long Cà Phê Tôi Cô đơn lặng ngồi bên góc quán Giọt cà phê gõ chán điệu buồn Thả hồn theo khói thuốc buông Nhả vòng tròn xoáy theo luồng vấn vương Nhẹ nhàng chút pha đường đỡ đắng Khuấy đều tay nhịp lặng cô đơn Nhớ nhung trĩu nặng dỗi hờn Nhâm nhi từng giọt đắng cơn tình đầu Thời gian chảy theo sầu từng giọt Đen đặc rơi buốt gót chân em Cợt đùa gieo mãi môi mềm Nhớ thương tí tách giọt thêm đen ngòm Đêm rớt xuống tối om chiếc bóng Gió nhẹ lay gió lộng đêm nay Cà phê rơi xuống cốc này Tương tư rót đắng cho đầy niềm đau Tác giả: Hồng Dương Cà Phê Đá Em.. cà phê gõ nhịp Anh.. viên đá chờ tan Em.. giọt thơm giọt đắng Anh.. mát lạnh miên man Hai mình hòa nhau nhé Tan chảy thành một thôi Có mùi hương quyến rũ Cho tình yêu lên ngôi Mỗi ngày ta cứ hẹn Nơi phố quen đông người Sắc màu đen và trắng Quyện ngấm vào chơi vơi Hòa tận cùng say đắm Ngây ngất vui buồn vui Tình yêu Cà Phê Đá Có nhau trong cuộc đời Tác giả: Gió Phương Nam Ly Cà Phê Đêm nay uống cà phê Cho đêm nay thức trắng Để biết Đời cay đắng Và biết Tình đắng cay Ôi, mộng ước mê say Bao nhiều Tình cho Đủ Bao nhiêu Phũ cho Vừa Bao nhiêu Lừa cho Hết Ly cà phê tôi uống Có pha chút ngọt đường Nhưng dường như vẫn đắng Đắng tận vào tâm can Tác giả: Độc Cô Cầu Tình Cà Phê Đắng Ta với nhớ ngồi thu lu một góc Phin cà phê nằm khóc trên mặt bàn Giọt nước mắt đen thùi rơi xuống tách Nắng hạ về đứng đợi ở ngoài sân Rằng tất cả đang cùng ta thinh lặng Để tiễn đưa lần cuối những cuộc tình Nếu khói thuốc không cựa mình chuyển động Tưởng cơ hồ ngày đã nhuốm hoàng hôn Trưa lặng lẽ thời gian như dừng lại Không chiêm bao vẫn thấy em hiện về Đang ngồi đó. Tách cà phê đắng nghét Cái gạt tàn còn vương lại nhúm tro Người yêu dấu giá như hồi đó đó Đừng xả thân làm con cá cắn mồi Thì cái gã câu tình kia đâu phải Thóp tim mình treo ngược móc lưỡi câu Kể từ buổi thất tình lần không nhớ Thề lần này cương quyết không yêu thêm Bao kinh nghiệm khổ đau chừng đã đủ Làm hành trang mang tận cuối trời quên Tác giả: Quan Dương Cà Phê Đắng Sao cứ mời em một cốc cà phê đắng? Những bông hồng tháng chín vẫn còn nguyên Gió tháng ba bay từ bài thơ cũ Kỷ niệm nào đã ai nhớ, ai quên Người không gặp mà sao mùa cứ nhắc Gió xưa đâu bay nữa để nuông chiều Nắng vỡ nợ trên những hàng cây biếc Bước chân về từ lối rất cô liêu Chiều nay bỗng quen cà phê vị đắng Chẳng còn ai đây nữa để thêm đường Ta bỏ hết những ngọt ngào mời mọc Gọi riêng mình một cốc đen xuông Tác giả: Muối mặn gừng cay Ly Cà Phê Nhấp chén cà phê buổi sáng mờ Tâm hồn dệt mộng thắm tình thơ Bèo trôi mặt nước hồn lơ đễnh Liễu rũ dòng kênh bóng hững hờ Thả gió chân trời như chợt tỉnh Mây lồng góc biển tựa choàng mơ Gom từng kỷ niệm vào trang giấy Nét chữ quàng xiên cứ lập lờ Tác giả: Dũng Lê Ngọc Cà Phê Đen Dường như trái đất chẳng còn ai Não nề buồn về với chàng trai Tàn thuốc rụng ly cà phê tối Chơi vơi sầu đêm vắng buồn vây Dường như trăng khóc trên sân lầu Chị Hằng đi vắng buồn càng lâu Cà phê đen chẳng đường nên đắng Thấu tận lòng thức suốt canh thâu Tác giả: Quang Nguyễn Uống Cà Phê Cà phê tí tách giọt rơi Sáng trưng sợi nắng hay đời lặng soi Vô thường lắng khúc nhạc trôi Hay duyên phận mãi chưa rồi kiếp ta Thu rung gãy phím trăng ngà Gió tung bím tóc bay xòa má em Môi hờn phước phận trắng đen Sương thu nhột dạ phận hèn màn đêm Lá vàng rơi xuống bên thềm Lắng sâu dư vị đắng rền cà phê Thu giăng sợi nhớ bổn bề Thơ đan khúc nhạc vỗ về an nhiên Thời gian mặc sức ưu phiền Ta lâm vào ngõ lặng yên vô thường Thấm trên môi.. thoảng mùi hương Cà phê đắng dịu.. vị đường đẫm say.. Tác giả: Hồng Dương Cà Phê Đắng Và Em Quán vắng một mình em ngồi lặng thinh Nếm giọt cà phê đắng miền ký ức Nỗi nhớ hao gầy bỗng giật mình tỉnh giấc Cho giọt lệ buồn héo hắt chảy vào tim Ngỡ đã quên rồi một hình bóng thân quen Bỗng nhận ra hôm nay mình rất nhớ Ly cà phê còn trên tay dang dở Vị đắng trong lòng tràn ngập đã từ lâu Giá ngày xưa mình không là của nhau Có lẽ em chẳng đau nhiều đến vậy Có lẽ từng đêm không giật mình trống trải Có lẽ tâm hồn mãi mãi sẽ bình yên Từng giọt cà phê mặn đắng môi mềm Em cố quên sao lại càng thêm nhớ Vị đắng trên môi chảy vào tim vụn vỡ Tim rỉ máu hồng nức nở một niềm đau Cà phê đắng sao mãi chẳng nhạt màu? Tác giả: Tim buồn đơn côi Cà Phê Đắng Và Mưa Khuấy một vòng, ngỡ đường đã hòa tan Nhấp một ngụm vị đắng tràn ký ức Dư vị cà phê làm nhói đau lồng ngực Tựa vết mực loang trên giấy trắng tình đầu Khuấy một vòng, ngỡ đời đã quên sầu Nhấp một ngụm lại nghe cay khóe mắt Niềm đau kia bỗng hiện lên rất thật Theo từng giọt tí tách cà phê Khuấy một vòng, ngỡ người đã quay về Nhấp một ngụm lại não nề lòng nhớ Hình bóng người đã hòa vào hơi thở Một nhịp đập là một nhịp tim đau Khuấy một vòng, nhìn mặt nước chênh chao Bão trong lòng biết khi nao ngừng thổi Cơn mưa ơi đừng về ngang quá vội Để ướt lòng người, còn đắng cả chiều mưa.. Tác giả: Tim buồn đơn côi Tản Mạn.. Cà Phê Lại một sáng cuối tuần như mọi khi Uống cà phê bên giỏ hoa màu tím Một mình ngồi trong căn phòng tĩnh lặng Tự hỏi lòng về tình bạn, tình yêu.. Tình cho đi, phải cho hết bao nhiêu Để nhận về ngọt ngào và nồng ấm Để khỏi thấy lưng chừng và hụt hẫng Khi nhận về là vị đắng tràn môi? Để bây giờ chỉ hờ hững mà thôi Lòng dửng dưng, chẳng mong chờ gì nữa Vì trái tim đã chết đi một nửa Nửa vô tình còn lại.. uống cà phê. Tác giả: Pttb1805 Đắng Ngắt Cà Phê Một góc ngồi quen thuộc Hoa tím buồn rưng rưng Ly cà phê dửng dưng Nằm im lìm trước mặt Hớp từng ngụm đắng chát Sao thấm buốt đầu môi Nghe tiếng nấc bồi hồi Ngày xưa giờ đâu mất? Bóng hình người lẩn khuất Đâu đó vạt sương mù Trời đã gần cuối thu Mà dấu chân biền biệt Để lại niềm nuối tiếc Đọng trên đôi mắt buồn Để bao nỗi trách hờn Tháng ngày về quay quắt Giọt cà phê đắng ngắt Mong ấm áp sẻ chia Nước mắt thôi đầm đìa Nụ cười tươi trở lại Quên đêm dài tê tái Hạnh phúc với vần thơ Yêu thương chẳng bến bờ Con tim thôi lạc nhịp Giọt cà phê tội nghiệp Sóng sánh bóng hình ai Vàng thu cùng heo may Cứ đợi chờ mong ngóng Tác giả: Đỗ Mỹ Loan Cà Phê Một Mình Đợi người người chẳng thấy sang Giọt cà phê rớt vội vàng làm chi Tôi thì từ buổi chia ly Cà phê vẫn đợi nhâm nhi một mình Rơi, rơi từng giọt tự tình Ấm, lạnh cũng chỉ có mình với ta Biết người ở tận phương xa Đắng, ngọt có để tình ra tình vào Hồn tĩnh lặng hay lao xao Yên mộng đẹp hay trăng sao làm phiền? Tác giả: Trinhcamle Cà Phê Một Mình Một mình bên ly cà phê Quanh ta bóng dáng em về thênh thang Từng giọt buồn xuống mênh mang Ngoài kia gió buốt ngỡ ngàng phố mưa Quán hẹn gợi nhớ mùa xưa Quay lưng bóng dáng em vừa chợt qua Áo ai bay giữa hồn ta Chiều mênh mông tím nhạt nhòa dư hương Biển dạt dào nỗi sầu vương Lặng im trong nỗi vô thường nhớ nhau Nhiều khi lòng thấy chợt đau Từng cơn sóng vỗ.. nát nhàu buồng tim.. Tác giả: Khiếu Long Quán Cà Phê Đêm Góc quán ta ngồi mỗi tối đây Cà phê thơm dịu thả hồn bay Cô hàng má phấn cười đon dả Gã khách giang hồ ngó gắt gay Dăn cậu sinh viên quen đấu hót Vài cô gái thổ lạ chau mày Trời khuya phố vắng tình hư ảo Ngẫm lại riêng mình những đắng cay! Tác giả: Trần Bảo Kim Thư Mưa Đêm Cà Phê Mưa đêm xuống phố cà phê Giọt buồn. Giọt nhớ làm mềm lòng ai? Cà phê cho hết đêm dài Ta nghe chát đắng vọng hoài ngày xưa Cà phê dưới phố đêm mưa Giọt buồn, giọt giận, mưa sầu buồn vây Cà phê đắng ngắt vơi đầy Mưa bao nhiêu hạt thêm sầu bấy nhiêu Mưa đêm trên phố hắt hiu Ta nghe như tiếng bước chân ai về? Tác giả: Phan Đình Ninh Một Một ly cà phê đắng Một lãng du xứ người Một chiếc bàn trống vắng Một góc đời buồn vui Một khoảng mênh mông lặng Vừa trôi qua trôi qua Một khung trời hạ nắng Bóng mây nào cho ta? Một cuộc đời hữu hạn Một lộ trình bôn ba Một chuyến xe chở nặng Lăn bánh về nơi xa Một lần, một lần nữa Bốn phương trời là nhà Bao ước mơ hẹn hứa Còn vị gì phôi pha? Tác giả: Đỗ Đình Thắng Cafe Đêm Mình càfê em nhé! Cùng ngắm đêm bình yên Giọt mưa rơi khe khẽ Trôi muộn phiền bên hiên Cảm nhận từng khoảnh khắc Nụ cười em ngoan hiền Tiếng đồng hồ tích tắc Thời gian vừa rơi nghiêng Càfê đen sóng sánh Tỏa hương thơm nồng nàn Đời trắng đen.. góc cạnh Phải chịu nhiều chê khen Đan tay tìm hơi ấm Hạnh phúc đầy bên em Nụ hôn nồng vừa chạm Bao ngọt ngào lạ- quen! Đêm trôi dài vô định Ta ngỡ mình du miên Ra về còn bịn rịn Cảm xúc tình đan xen Tác Giả: Toàn Tâm Hòa Nguyễn Cà Phê Kỷ Niệm Trời vào thu lá vàng bay lả chả Quán bên đường kêu tạm tách cà phê Từng giọt đắng khiến lòng ta tê tái Như ru ta vào dĩ vãng xa xôi Ngày xưa đó cũng tại nơi quán nhỏ Người cùng ta tương ngộ buổi ban đầu Lén mắt nhìn nhau không thốt nên lời Chỉ biết đều tay khoáy tách cà phê Cho lòng ta thôi không còn ái ngại Để cùng người mãi tâm sự hàn huyên Người ngồi đó chiếm hồn ta lặng lẽ Trái tim nhỏ khẽ nhịp cũng vì ai Khó thể quên cảm xúc ban đầu ấy Cà phê đắng nhưng lại ngọt lòng người Bởi đã có người cùng ta chung vị Thử hỏi người cà phê sao đắng được Ngày hôm nay cũng tại nơi quán nhỏ Ta nhớ người cùng vị ngọt tách cà phê Nhớ thật nhiều rồi cũng chỉ là không Người đi rồi lòng ta buồn trống trải Tiếng lá rơi nhẹ nhàng gót hài bước Quá khứ nào còn lại phía sau lưng Khi hiện thực không ai người đối diện Khiến tim này đọng mãi vị cà phê Tác giả: Miss Lan Anh Xem thêm: Viết bài kiếm tiền tại nhà Mua bitcoin đầu tư kiếm tiền