Câu chuyện bát chè sẻ đôi và ý nghĩa Một hôm có một đồng chí liên lạc đi công văn 10 giờ đêm mới đến. Bác gọi đem ra một bát, một thìa con. Rồi Bác đem bát chè đậu đen, đường phèn, mà anh em phục vụ vừa mang lên, xẻ một nửa cho đồng chí liên lạc. - Cháu ăn đi! Thấy đồng chí liên lạc ngần ngại, lại có tiếng đằng hắng từ bên ngoài, Bác giục - Ăn đi, Bác cùng ăn.. Cảm ơn Bác, đồng chí liên lạc ra về. Ra khỏi nhà sàn, xuống sân, đồng chí cấp dưỡng bấm vào vai anh lính thông tin: - Cậu chán quá. Cả ngày Bác có bát chè để bồi dưỡng làm đêm mà cậu ăn mất một nửa. - Khổ quá, anh ơi! Em có sung sướng gì đâu. Thương Bác, em vừa ăn vừa rớt nước mắt, nhưng không ăn sợ Bác không vui, mà ăn thì biết chắc là các anh mắng mỏ rồi.. Ý nghĩa của bát chè sẻ đôi Những câu chuyện về tấm gương đạo đức vĩ đại của Bác Hồ được kể lại như những bài học về chữ đức, chữ tài, cách làm người. Bác là biểu tượng đẹp về tình yêu thương con người vô hạn, lòng yêu nước chân thành. Đặc biệt đối với những người chiến sĩ, những người đưa tin, những người lính cảnh vệ.. lại càng dành cho họ một tình cảm như con cháu trong nhà. Từ câu chuyện "Bát chè sẻ đôi" cho ta thấy ý nghĩa sâu sắc ngay từ cuộc sống đời thường, giúp chúng ta biết được rằng sống và chia sẻ chính là một trong những phẩm chất tốt đẹp của con người. Bác luôn căn dặn những chiến sĩ phải luôn giữ vững phẩm chất người chiến sĩ cách mạng. Tấm lòng của Bác, những lời dạy của Bác đối với các chiến sĩ là bài học cho chúng ta học tập và làm theo. Mỗi người trong chúng ta cần phải tự rèn cho bản thân lối sống, cách ứng xử tốt đẹp và phát huy những đức tính của mình. Dân ta có câu "Lá lành đùm lá rách", thời gian vừa qua đồng bào miền trung đã phải hứng chịu những thiên tai, hậu quả nặng nề từ bão lũ, nhiều ngôi nhà bị cuốn trôi, nhiều người bị thương. Nhiều người dân miền Trung rơi vào tình trạng "màn trời chiếu đất", ngay lúc đó cả nước ta cùng hướng về miền Trung cùng nhau ủng hộ, giúp bà con xây dựng lại cuộc sống. Sự sẻ chia chính là bài học quý giá từ ngay từ những câu chuyện cuộc sống đời thường của Bác. Sự bao bọc, giúp đỡ lẫn nhau giúp đất nước ta ngày một phát triển, phồn vinh. Cả cuộc đời của Bác vì dân vì nước gần như quên đi những gì thuộc về bản thân. Với cương vị là Chủ tịch nước nhưng cuộc sống hàng ngày của Bác lại vô cùng giản dị. Bác luôn ân cần, quan tâm đến từng bữa ăn, cuộc sống hàng ngày, Bác không đặt ra bất kỳ một quyền lợi nào cho bản thân mà luôn quan tâm đến nhân dân, những chiến sĩ. Ngay cả lúc ra đi, Bác dặn dò trong Di chúc: Sau khi tôi qua đời, chớ nên tổ chức điếu phúng linh đình, để khỏi lãng phí thì giờ và tiền bạc của nhân dân. Tấm lòng của Bác dành cho nhân dân là vô bờ bến, toàn dân Việt Nam luôn dành những tình cảm đặc biệt và là tấm gương cho tất cả dân tộc Việt Nam học tập và làm theo. Qua câu chuyện trên chúng ta thấm thía được tình thương yêu của bác đối với các chiến sĩ cách mạng, về đức tính giản dị, không ngại vất vả, cảm thông với những nỗi vất vả của nhân dân. Hình ảnh của Bác sẻ đôi bát chè cho người chiến sĩ thông tin chứa đựng biết bao tình thương, tất cả thể hiện nhân cách lớn: Nhân ái, vị tha, khoan dung, nhân hậu, hết mực vì con người. Những phẩm chất tốt đẹp của Người còn sống mãi với thời gian và đến nay, toàn Đảng toàn dân ta vẫn tiếp tục học tập và làm theo phong cách Hồ Chí Minh. Qua đó chúng ta quyết tâm xây dựng chính quyền ngày một vững mạnh. Bài học rút ra: Từ câu chuyện ta biết rằng sống chia sẻ yêu thương giúp đỡ lẫn nhau là một phẩm chất tốt đẹp của mỗi con người, còn là giá trị tinh thần đức tính lối sống, cách ứng xử tốt đẹp của mình, đây cũng là đức tính tốt đẹp mà mỗi người cần phải rèn luyện và phát huy.