Câu Chuyện Nhà Sư Và Cậu Bé

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Zero, 9 Tháng ba 2023.

  1. Zero

    Zero Active Member Thành viên BQT

    Bài viết:
    Tìm chủ đề
    627
    Câu chuyện: Một vị sư giá lên rừng hái củi

    Có một hòa thượng lên núi chặt củi, trên đường trở về, ông phát hiện cậu thiếu niên nọ đã bắt được một con bướm và đang cố gắng khom hai bàn tay lại để giữ cho nó khỏi bay.

    Nhìn thấy người tu hành, cậu cất lời: "Thưa hòa thượng, cháu và ngài đánh cược một ván được không?"

    Hòa thượng hỏi lại: "Cược thế nào?"

    "Ngài đoán xem con bướm trong tay cháu sống hay chết? Nếu ngài đoán sai, bó củi sẽ thuộc về cháu", – cậu thiếu niên trả lời.

    Vị hòa thượng nọ đồng ý và đoán: "Con bướm trong tay cháu chết rồi."

    Cậu thiếu niên cười lớn đáp: "Ngài đoán sai rồi." Nói đoạn, cậu mở tay ra, con bướm từ trong bay lên.

    Hòa thượng nói: "Được, gánh củi này thuộc về cháu." Nói xong, ông đặt gánh củi xuống, vui vẻ bước đi.

    Cậu thiếu niên không biết vì sao hòa thượng lại có thể vui vẻ đến như vậy nhưng nhìn gánh củi trước mặt, cậu ta cũng không để tâm lắm mà vui vẻ gánh gánh củi về nhà.

    [​IMG]

    Nhìn thấy con về, người cha liền hỏi số củi đó ở đâu ra, cậu mới đem chuyện kể lại cho cha nghe.

    Nghe hết câu chuyện của con trai, đột nhiên ông giơ tay tát con một cái, giọng giận dữ: "Con ơi là con! Con hồ đồ quá rồi! Con nghĩ là mình đã thắng sao? Ngay cả khi con đã thua, con cũng không hề biết mình đã thua đấy."

    Lời cha nói khiến cậu con trai ngơ ngác, không hiểu gì. Người cha liền lệnh cho cậu ta gánh bó củi lên vai, hai cha con mang củi đến trả cho nhà chùa.

    Nhìn thấy vị hòa thượng nọ, người cha liền cất tiếng: "Thưa thầy, con trai tôi đắc tội với thầy, xin thầy lượng thứ."

    Hòa thượng gật đầu, mỉm cười nhưng không nói gì.

    Trên đường trở về nhà, cậu thiếu niên sau một khoảng thời gian băn khoăn cuối cùng cũng đã nói ra những nghi vấn trong lòng.

    Người cha thở dài, nói: "Vị hòa thượng đó cố ý đoán con bướm chết, như thế con mới thả nó ra và thắng được gánh củi. Nếu ông ấy nói con bướm còn sống, con sẽ bóp chết con bướm và con cũng sẽ thắng cược. Con cho rằng vị hòa thượng đó không biết con tính toán gì sao? Người ta thua một bó củi nhưng đã thắng được thứ giá trị hơn rất nhiều, đó là lòng từ bi. Còn con, con đã thua, đã để mất thứ quý giá đó mà chẳng hề hay biết."

    Ảnh minh họa: Sư thầy và bé con

    [​IMG]

    Lời bình:

    Trong cuộc sống, có những người tuy thân xác đã lớn, nhưng tư tưởng lại chỉ như cậu bé trong câu chuyện trước khi được cha chỉ ra cho tỏ tường. Lừa được của ai thứ gì, liền cảm thấy đắc ý, nghĩ rằng mình "khôn", nhưng cái khôn ở đây là khôn lỏi, thật đáng chê. Những người ngạo mạn và hiếu thắng sẽ chỉ thấy được cái lợi cỏn con trước mắt, mà không biết được thật sự mình đã mất điều gì. Chính sự ngạo mạn, hiếu thắng và tư lợi ấy đã phong bế cơ hội học hỏi và trưởng thành của họ, tước đi của họ một trái tim thuần khiết và tâm hồn cao thượng.

    Bởi vậy, chớ thấy người lùi bước mà bảo là họ thua, họ kém. Chẳng qua, họ không có tâm tranh đấu, họ có thể "Nhẫn", có thể lùi một bước để thấy "biển rộng trời cao". Điều ấy mới thật là đáng quý, vì nếu không có một ý chí kiên cường, không có sự tu dưỡng đạo đức, thì động chạm đến danh, đến lợi, liệu có thể nhấc chân bước lùi thật nhẹ nhàng chăng?

    Người ta cũng thường nói, thiện lương khó hơn là thông minh, bởi vì thông minh là thiên phú, còn thiện lương là một sự lựa chọn, quả đúng lắm thay!
     
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng ba 2023
Đang tải...